Vân ngạo cửu thiên

Chương 2 : Trùng sinh

Vân Dạ cố gắng mở mắt, nhưng không tài nào mở được. Hiện tại nàng bị nhốt trong một cái không gian nhỏ hẹp, không gian bốn phía đều là nước, không biết như thế nào , thân ở trong nước nàng thế nhưng không cảm thấy khó thở. Ngược lại có một loại cảm giác thật ấm áp. Này làm sao vậy? Nàng nhớ rõ ràng, lúc nàng lấy tảng đá kỳ lạ kia, bị nổ thành mảnh nhỏ, bây giờ sao lại thế này? ••••••••••••••• màn ảnh trở lại lúc Vân Dạ lấy tảng đá kỳ lạ kia.... Khi đó, Vân Dạ mới ra cửa mật thất đã bị vây quanh. Thì ra Long tổ không chỉ không nói cho nàng tình hình cụ thể căn cứ M, thậm chí còn hướng R quốc nói tin tức hành động cho bọn họ nghe. Trách không được, ngày đó khi nói ra nhiệm vụ, Tổ trưởng Long tổ còn nói với nàng,thời điểm vạn bất đắc dĩ có thể đồng quy vu tận. Nếu không ngày đó nàng tâm huyết dâng trào đi tìm tổ trưởng thương lượng sự tình, trong lúc vô ý nghe được kế hoạch của bọn họ, nàng còn nghĩ rằng tổ trưởng thật đúng là muốn tảng đá kia . Nếu Long tổ không chấp nhận được nàng, nàng liền đi là được. Nhưng mà, ông trời tựa hồ thích cùng nàng đùa giỡn, ngay tại thời điểm nàng sắp sửa phá được vòng vây, cư nhiên không cẩn thận đụng tới trang bị tự động phát nổ của căn cứ M, kết quả là nàng cùng m căn cứ cùng nhau biến thành tro tàn. Ha ha, phỏng chừng nàng là đội viên chết nghẹn khuất nhất trong Long tổ. Nhưng là, hiện tại lại làm sao lại thế này? Chẳng lẽ, nổ thành mảnh nhỏ cũng có thể sống lại? Hay là nàng, trùng sinh ? Giống như đáp ứng lại lời nói của Vân Dạ, thanh âm nói chuyện bên ngoài truyền đến tai Vân Dạ. “Thiên ca, ngươi nói bảo bối của chúng ta là nam hay là nữ?” Một giọng nữ ngọt ngào vang lên. “Linh Nhi, mặc kệ là nam hay là nữ, đều là bảo bối của chúng ta.” Giọng nam sang sảng khác cũng vang lên. “Thiên ca, nếu là nữ nhi, ngươi lấy thêm một thị thiếp nhất phòng đi, ta...ta không ngại .” Giọng nữ ngọt ngào truyền đến, chính là lúc này đây hơn một tia ưu sầu. “Linh Nhi, nói ngu ngốc chuyện gì vậy, ngươi không ngại nhưng ta thì để ý! Mặc kệ là nam hay là nữ, ta Vân Khiếu Thiên thê tử vĩnh viễn chỉ có ngươi, một mình Lam Linh Nhi ngươi, vĩnh viễn đều như vậy!” Giọng nam sang sảng thêm một chút nghiêm túc. “Thiên ca ... .....” Dù là Vân Dạ cũng nghe ra được bên trong tình thương là ngọt ngào cùng hạnh phúc. Như mà, bảo bối trong miệng bọn họ không phải là mình đi? Vân Dạ trong lòng một trận ngạc nhiên. Hiện tại cho dù nàng không thể tin tưởng cũng không thể không tin.Nàng, đội viên mạnh nhất Long tổ Z quốc Huyết thủ Tu La -- Vân Dạ, trùng sinh ! Qua một lúc suy nghĩ, Vân Dạ mới bình tĩnh trở lại, tiếp nhận chuyện này là sự thật. Kiếp trước bởi vì nàng có một đôi tử mâu quỷ dị, bị cha mẹ vứt bỏ ở đầu đường, lẻ loi hiu quạnh không nơi nương tựa.Ấn tượng đối với cha mẹ, cũng chỉ có một cái khăn tay cũ nát thuê tên Vân Dạ mà thôi. Sau này nàng được tổ trưởng lựa chọn vào Long tổ, vì sinh tồn mỗi ngày tiến hành những huấn luyện hà khắc, nàng biết chỉ có làm được tốt nhất, mới có thể ra được cái địa phương đáng sợ kia. Sau này nàng đã làm được , nàng như nguyện ý ra được cái địa ngục kia, trở thành đội viên mạnh nhất Long tổ, trở thành Huyết thủ Tu La người người e sợ. Nhưng mà, sau khi tiếp xúc đến thế giới này nàng mới phát hiện, thì ra hết thãy đều không thú vị, trên thế giới này nàng vĩnh viễn đều chỉ có một mình. Cho nên, cho nên tính cách của nàng trở nên lạnh nhạt, càng ngày càng không cần biết đến sự tình xung quanh. Thậm chí cuối cùng bị Long tổ phản bội, nàng cũng chỉ một chút nổi giận, liền bình thường trở lại. Long tổ dung không được nàng, nàng cũng không cần lưu lại Long tổ làm gì. Hiện tại, ông trời cư nhiên cho nàng một cơ hội hưởng thụ thân tình, nàng nhất định phải hảo hảo quý trọng . Những ai thương tổn thân nhân của nàng, nàng nhất định sẽ không bỏ qua. Đột nhiên Vân Dạ nghĩ tới một sự kiện, nàng trùng sinh vậy tảng đá kỳ lạ nàng trên người nàng đâu? Đúng lúc này, một loại cảm giác kỳ lạ vọt tới, Vân Dạ cảm thấy chỉ cần nàng muốn quan sát tình huống trong cơ thể nàng là có thể quan sát được, mà trên thực tế nàng thật sự làm được. Chỉ thấy bộ phận trong cơ thể còn chưa hoàn toàn thành hình, kinh mạch thật nhỏ mà lại phức tạp được giăng khắp nơi, rắc rối phức tạp. Là thiên tài võ học ở hiện đại, đối với kinh mạch đồ của con người,Vân Dạ là không xa lạ gì. Chính là ai có thể nói cho nàng, Cái gì đó đang đập ở phía bên trên trái tim là cái gì? Nhân còn có thể có hai trái tim sao? Được rồi, cho dù có như vậy đi nữa, có ai có thể nói cho nàng biết, vì sao cái đang đập đông đông kia lại giống tảng đá kỳ lạ mà nàng lấy đi vậy? Nếu Vân Dạ hiện tại có thể làm ra được cái biểu tình, nàng nghỉ là nàng nhất định sẽ lấy sợi dây gắn kết lại[chẳng biết khúc này là sao Trần chém đại...haiz] . Ngay tại thời điểm Vân Dạ vạn phần không biết nói gì, tảng đá kia đột nhiên phát ra một trận một trận quầng trắng mờ.Sau đó, Vân Dạ liền kinh hãi phát hiện thần thức của nàng nhưng lại không chịu khống chế hướng tảng đá kia bay đi.Tiếp theo, trước mắt một mảnh tối đen. Thời điểm khôi phục lại thị giác, Vân Dạ phát hiện chính mình đã ở trong một cái không gian kỳ quái trong. Này không gian vô biên vô hạn, bên trong che kín sương mù dày đặc, trừ bỏ màu xám trong không gian này liền không có màu sắc khác. Nhưng kỳ quái là, không gian như vậy cũng không làm cho người ta có cảm giác đơn điệu mà ngược lại làm cho người ta cảm thấy thực huyền diệu, thực tự nhiên, giống như là thế giới vốn nên như vậy. Vân Dạ tò mò đánh giá này không gian, đột nhiên một đạo quầng trắng mờ rất nhanh hướng Vân Dạ bay tới, Vân Dạ còn chưa kịp phản ứng, quầng trắng mờ liền nhập vào trong đầu Vân Dạ. Đại lượng tri thức xa lạ dũng mãnh xâm nhập vào trong ý thức của Vân Dạ, Vân Dạ cảm thấy đầu đau như sắp vỡ ra, thời gian cũng không có quá lâu, nhưng Vân Dạ lại cảm giác giống như qua một thế kỷ. Qua một hồi lâu, Vân Dạ mới bình tĩnh trở lại, bắt đầu xem qua những gì dũng mãnh tiến vào trong đầu khi nãy. Đây là một bộ công pháp, kêu là:[ hỗn độn thần bí quyết ], càng xem, Vân Dạ càng giật mình, này đúng là một bộ tu chân công pháp, hơn nữa phẩm chất hình như còn không thấp. Bộ công pháp này chia làm chín tầng, mỗi một tầng có sơ, trung, cấp ba giai đoạn. Càng về sau, đột phá lại càng khó khăn, nhưng mỗi khi đột phá một tầng kia đều biến hóa càng lợi hại hơn. Hơn nữa xem đến mặt sau. Nghe nói khi luyện đến tầng thứ chín thì có thể sáng tạo ra thế giới của chính mình. Tuy rằng không biết là thật hay là giả, nhưng muốn nắm giữ vận mệnh của chính mình,muốn bảo hộ người nhà, không có thực lực là không được . Vân Dạ tất nhiên là biết điểm này. Cho nên Vân Dạ cũng không có quá nhiều do dự, liền quyết định tu luyện này bộ công pháp nhìn qua thực trâu này. Trừ cái đó ra,trong đầu Vân Dạ còn có hơn rất nhiều tri thức về trận pháp, luyện đan, luyện khí, ngoài ra còn có nhận thức các loại thực vật, khoáng vật,còn có một ít công pháp khác, giống như cái gì diệt yêu trừ ma, phệ ma công, a linh tinh . Nhưng nhìn qua tựa hồ so với hỗn độn thầnbí quyết thấp hơn vài cấp bậc. Vân Dạ không biết, hỗn độn thần bí quyết ở Tu Chân Giới nhưng là nhất đẳng công pháp, bất quá cũng là nhất đẳng nhất phế pháp, bởi vì muốn tu luyện bộ công pháp này phải là thể chất hỗn độn thuần khiết, nếu có một chút tạp chất, như vậy là không luyện được. Mấy thứ đó Vân Dạ là không biết . Hiện tại nàng đang ở cố gắng tiêu hóa mấy thứ tri thức đột nhiên nhét vào trong đầu nàng. Đến nơi đây, Vân Dạ mới biết được, tảng đá mình lấy không chớp mắt một cái kia nguyên lai là bảo bối nha. Xem ra chính mình phải cấp cho tảng đá màu xám kia một cái tên thật vang mới được, kêu là tảng đá hình như không thích hợp với thân phận bảo bối của nó , suy nghĩ hồi lâu, Vân Dạ quyết định kêu nó là [hỗn độn chi tâm], ai kêu nó ở trong cơ thể nàng lại giống với trái tim của nàng làm chi. Có hỗn độn thần bí quyết, Vân Dạ mỗi ngày sẽ không nhàm chán . Huấn luyện viên nói rất đúng, thân thể trẻ con tu luyện là tốt nhất, đám sương mù màu xám trong hỗn độn chi tâm Vân Dạ không biết là cái gì, nhưng phỏng chừng cũng sẽ không kém đi. Chính là trước mắt nàng vừa không có thể hấp thu, cũng không thể điều động, phỏng chừng, đợi cho nàng tu luyện đến trình độ nhất định, nàng sẽ biết đi? Nói tu chân vô năm vô tháng, nhoáng lên một cái, mấy tháng trôi qua, Vân Dạ đánh giá ngày nàng sắp được sinh ra cũng sắp tới , liền dừng tu luyện hiện tại nàng cũng coi như nhập môn tu chân , hỗn độn bí quyết đột phá tầng thứ nhất sơ kì, đến tầng thứ nhất trung kỳ, thực lực hiện tại của nàng phỏng chừng đã muốn được một phần năm so với thực lực trước kia. Tin tưởng không bao lâu, nàng sẽ khôi phục lại thực lực, thậm chí còn lợi hại hơn lúc trước. Đến lúc đó, nàng chẳng những có thể bảo hộ được người nhà của mình, nói không chừng thậm chí có thể thuận tiện báo thù. Chính là, Vân Dạ không biết, thực ra hiện tại nàng đã không còn ở cái thế giới kia muốn báo thù cơ bản là không cơ hội . Chuyện đó Vân Dạ là không biết , hiện tại nàng phát hiện một chuyện thật sự kinh ngạc, bên cạnh nàng có một đứa bé! Nói như vậy nàng cư nhiên còn có một cái huynh đệ tỷ muội song bào thai? Vân Dạ trong lòng đột nhiên bắt đầu sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu, giống như cùng với thiên hạ nho nhỏ bên cạnh có một loại cảm ứng đặc thù. Thật tốt, mặc dù là sinh ra, nàng cũng không phải một người ! Đột nhiên, bốn phía Vân Dạ truyền đến một trận đè ép, nữ tử bên ngoài tiếng hô đau cũng vang lên, là muốn sinh ra sao? Vân Dạ một trận vui sướng, nàng rất chờ mong cùng với nhất thế phụ mẫu lần đầu tiên gặp mặt. Cùng lúc đó, bên ngoài Vân gia đã muốn loạn thành một đoàn, Vân gia thiếu phu nhân muốn sinh ! Trong phòng sinh, tiếng kêu nữ tử tê tâm liệt phế. Ngoài phòng sinh, làm cho Vân gia thiếu chủ Vân Khiếu Thiên mất đi hình tượng bình tĩnh, ở ngoài phòng đi qua đi lại. “Ta nói Khiếu Thiên, ngươi đừng ở trước mặt lão tử đi qua đi lại, làm mắt ta hoa cả lên.” Một bên Vân lão gia tử thật sự nhịn không được nói. “Lão cha, ta có thể không gắp sao? Linh Nhi ở bên trong kêu như vậy vất vả.” Vân lão gia tử trong lời nói cũng không có làm cho Vân Khiếu Thiên dừng lại, ngược lại đi lại càng nhanh hơn. “Oa... oa... oa.... ” Một trận khóc nĩ non to rõ của trẻ con truyền đến, bên trong tiếng kêu của Lam Linh Nhi dừng. Vân Khiếu Thiên vừa định thở ra, bên trong lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Lam Linh Nhi:“A, a a, trong bụng còn có một đứa, a, đau quá!” Lần này không thoải mái giống như vừa rồi , ước chừng ép buộc gần nửa canh giờ, đứa bé thứ hai mới được sinh ra. Chính là, lần này tiếng khóc nỉ non có vẻ rất suy yếu. Lam Linh Nhi đã muốn bị ép buộc không còn khí lực , sau khi sinh ra đứa thứ hai liền nặng nề ngủ. Bà mụ ôm hai đứa bé đi ra:“Chúc mừng chúc mừng, là long phượng thai, mẫu tử bình an!” “Ha ha ha...... hảo, không hổ là con ta, cái này tôn tử cháu gái đều có nha, ha ha ha...” Vân lão gia tử cao hứng cao giọng cười to,“Di? Tôn tử của ta như thế nào lại có bộ dáng lại không có tinh thần như vậy?” Bà mụ do dự mở miệng:“Đây là bởi vì thiếu phu nhân trong thời gian mang thai có khả năng không cẩn thận ăn thức ăn có tính hàn, làm cho tiểu thiếu gia vốn sinh ra đã kém cỏi.... này.....” Vân lão gia tử một trận ngạc nhiên. Sau một lúc lâu, mới phân phó hạ nhân thưởng cho bà mụ. Vân Dạ bị ôm vào trong ngực trong mắt hiện lên một tia hàn quang, dám tổn thương đệ đệ của nàng, mặc kệ là ai đều hướng Tử Thần hẹn trước . Nàng phải làm cho người nọ chết một cách thống khổ nhất.