CHƯƠNG 80 “Trình Mộ, ngươi sao rồi?” Thời Viễn thấy Trình Mộ rốt cục mở mắt ra cầm lên khăn mặt trên trán y nhẹ giọng hỏi một câu. “Ta không sao.” Trình Mộ ngồi dậy cảm giác có chút như đang mơ, “Mấy giờ rồi?” Thời Viễn đem khăn mặt để ở một bên, cầm lên điện thoại di động trên tủ đầu giường liếc mắt nhìn. “Cũng không có chú ý, trời đã trễ thế này, hiện tại mười giờ rưỡi.” Thời Viễn nâng vai Trình Mộ lên, “Còn muốn ngủ sao?” “Không.” Trình Mộ vén chăn lên xuống giường, “Ta dậy một chút.” Thời Viễn nhìn Trình Mộ tiến vào phòng vệ sinh, tâm trạng hơi động, mở ra máy truyền hình. Trình Mộ tắm xong cả người nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều, nóng cũng lui, tinh thần cũng khôi phục. Chờ lúc y từ phòng vệ sinh đi ra liền nhìn thấy Thời Viễn cởi giày cuộn tròn ngồi ở trên ghế salông nhà mình nhìn chằm chằm màn ảnh truyền hình, lại như một sủng vật cún dịu ngoan. Đây không phải là lời mắng người, y chỉ là có cái cảm giác này, y đột nhiên nghĩ đến trong nhà nếu là có một sủng vật dịu ngoan khả ái như thế, mình sợ là sẽ không quá cô độc. Người cô đơn quá lâu vẫn sẽ kỳ vọng có người làm bạn. “Trình Mộ, mau tới đây ngồi.” Trình Mộ từ trong suy nghĩ đột nhiên hoàn hồn, liền thấy Thời Viễn phảng phất như một Alaska hướng phía mình lắc đuôi to mao nhung nhung bộ dáng vui vẻ muốn thưởng. (Alaska là 1 loài chó tuyết) Y cười cười, hướng về ghế sô pha đi tới. Sau đó, y thuận theo trong lòng mình suy nghĩ, đưa tay sờ sờ đầu Thời Viễn. Quả nhiên cảm giác không sai, Trình Mộ nghĩ như vậy. “Ba!” Còn không có chìm đắm bên trong cảm giác thoải mái chết rồi, tay y liền chân thật mà đã trúng một cái tát. “Lăn, đem đầu lão tử đương đầu chó mà sờ a.” Thời Viễn thân thủ vén vén tóc còn đem một nhúm nhỏ tóc mái nát tan trước cái trán nặn nặn, “Kiểu tóc là tôn nghiêm, không thể xâm phạm.” Trình Mộ nhìn bộ dáng Thời Viễn nắm một đống mao thề sống chết giữ gìn tôn nghiêm, rất không lễ phép mà cười ra tiếng. Nhìn nhà y là muốn nuôi một tàng ngao mọc ra răng nhọn rồi lại sẽ bán manh a. “Nhìn ngươi là bệnh nhân không cùng ngươi tính toán, mau tới ngồi.” Thời Viễn kéo cánh tay Trình Mộ liền đem y kéo đến bên cạnh mình ngồi xuống, “Ta đi lấy máy sấy tóc.” Thời Viễn quay người từ trong phòng vệ sinh tìm tới máy sấy tóc, thời điểm ngồi xuống động tác của hắn có chút biệt nữu, sắc mặt cũng có chút đỏ lên. Đáng tiếc Trình Mộ xem ti vi căn bản không chú ý. “Này.” “Hả?” Trình Mộ không quay đầu chỉ là thoáng đem đầu nghiên về Thời Viễn bên này, làm ra bộ dáng một bộ rửa tai lắng nghe. “Ngươi tại sao tắm xong…” “Hả?” Thời Viễn trong miệng lầm bầm một câu, thêm lên âm thanh truyền hình hơi lớn, Trình Mộ căn bản không nghe rõ hắn nói cái gì. Thời Viễn sắc mặt dũ phát hồng, đối với Trình Mộ phản ứng có chút tức giận nhưng càng nhiều hơn là thật không tiện. “Ta nói ngươi tắm xong tại sao ném loạn quần áo!” Thời Viễn nhắm mắt lại mặt đỏ lên lôi kéo cổ họng liền hô lên một câu. Trình Mộ rốt cục nghe vậy quay đầu đối mặt với Thời Viễn, ánh mắt y nhìn không chớp mắt, như là đang suy tư Thời Viễn nói là có ý gì. Một lát sau, y phản ứng lại, trong mắt đều tràn đầy ý cười. Y khụ một tiếng hắng giọng một cái, như thú vui ác liệt đem miệng hướng bên tai Thời Viễn phả khí, nhiệt khí vừa ra, tức thì lỗ tai Thời Viễn cũng đỏ một đám lớn. “Ngươi đều nhìn thấy?” Thời Viễn còn kém cánh tay không đỏ, nhưng âm thanh lại cố tình nghe rất chính kinh: “Ta không mù!” “Màu đen gợi cảm sao?” Thời Viễn sững sờ, một giây sau liền đem Trình Mộ đẩy ngã ở trên ghế sa lon mỹ mỹ mà đánh no đòn mấy quyền. “Trình Mộ, con mẹ nó ngươi có biết hay không e lệ!” Trình Mộ ngồi dậy, một bộ ngươi cư nhiên còn không biết bộ dáng của ta: “E lệ làm gì? Một cái quần lót mà thôi, lẽ nào ngươi không có mặc?” Nói Trình Mộ đôi mắt liền dời về phía một chỗ trên người Thời Viễn. “Cút cút cút!” Thời Viễn đem đầu Trình Mộ đẩy qua một bên. Người này làm sao liền không biết xấu hổ như vậy đây. Hắn xem như là thấy rõ, Trình Mộ cái tên này chính là lão lưu manh khoác áo cao lãnh! Cái gì đàng hoàng trịnh trọng, cái gì tao nhã cao lãnh, tất cả đều là giả. Hắn cũng không quên, Trình Mộ trước còn muốn tìm hắn ước pháo đó. Nghĩ như vậy, Thời Viễn lửa giận trong lòng liền cọ tới. Trình Mộ bị Thời Viễn trong mắt đột nhiên bay lên nồng đậm sát khí làm cho sững sờ, cảm giác phía sau lưng có chút lạnh sưu sưu. “Làm sao vậy?” “Trước ngươi từng tìm ta ước pháo.” Trình Mộ tâm rùng mình, cảm giác sắp tai vạ đến nơi : “Ha, có sao?” “Có sao?” Thời Viễn âm điệu vi đề. “Có.” Trình Mộ nhanh chóng thừa nhận, hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt a. “Ta đó là nhất thời nóng não, ai kêu ngươi suyễn quá .” “Ta, ta suyễn…” Thời Viễn một hơi nhấc lên liền thả xuống đi, trong miệng vốn là tưởng tốt không biết làm sao xuất ra. Không đúng a, trọng điểm đang trên y tại sao muốn ước pháo, cùng hắn suyễn không suyễn, suyễn đến thế nào có quan hệ gì? “Ngươi này nói sang chuyện khác năng lực thực sự là nhất tuyệt a, ta suýt chút nữa liền bị ngươi lừa gạt.” Thời Viễn giờ khắc này lại như một cái lão sư đang □□ học sinh không nghe lời. Trình Mộ người này nhìn cao lãnh, kỳ thực trong xương rất cơ trí rất khôn khéo, nghe Thời Viễn nói như vậy, hắn biết mình vừa nãy nói sang chuyện khác kỹ năng là ứng dụng thất bại. Thời Viễn thần sắc nhất thành bất biến, nhìn Trình Mộ chằm chằm, hắn còn không tin, Trình Mộ còn có thể chơi ra cái trò gian mới gì. “A… Đầu ta đau…” Trình Mộ bưng đầu bộ dáng một bộ rất khó chịu, thời điểm từ giữa ngón tay thoáng mị mắt nhìn về phía Thời Viễn, tay y lập tức từ trên trán thả xuống. Thời Viễn sắc mặt rất âm trầm a. “Còn có biện pháp gì? Cứ đến.” Trình Mộ biết là mình tránh không khỏi, y đột nhiên chính sắc mặt, nghiêm trang xuất khẩu: “Nếu là lúc đó biết được ta sẽ yêu ngươi, ước pháo chuyện này ta nhất định sẽ lập tức thực hành!” Thời Viễn phốc bật cười, bắt đầu một chút đùa bỡn tóc của Trình Mộ, dùng máy sấy tóc nghiêm túc thổi. Trình Mộ cái tên này thực sự là miệng lưỡi trơn tru, sớm nói mình chỉ là đùa giỡn không phải tốt sao, cố tình đi vòng một vòng lớn như thế, còn lãng phí không ít thời gian. Trình Mộ cảm thụ được nhiệt độ ngón tay Thời Viễn mềm nhẹ mơn trớn tóc mình, cả người có chút lâng lâng. “Ta chỉ muốn vén vén ngươi.” Thời Viễn: “…” Chính mình này là bị vén ? Thảo, thực sự là chơi bất quá cái lão lưu manh này, cấp độ rất cao a, chính mình vừa nãy đúng là tâm cười trộm. “Ai, ngươi có phải là xem qua loại kia sách?” Thời Viễn nói nhượng Trình Mộ có chút mộng, mặc cho đại não chuyển nhanh hơn nữa cũng không hiểu Thời Viễn là có ý gì. “Chính là loại kia sách.” Thời Viễn hơi ngượng ngùng mà ho khan một tiếng, “Tỷ như kỹ xảo truy nữ nhân và vân vân.” Thời Viễn tiếng nói vừa dứt, Trình Mộ cả người đều kinh ngạc: “Ngươi cho rằng ta nhìn loại kia sách mới có thể trêu ghẹo người?” Thời Viễn còn chưa nói liền thấy Trình Mộ hướng chính mình nhích lại gần, kèm theo thanh âm trầm thấp gợi cảm truyền vào trong tai: “Ta vốn là sẽ.” Thời Viễn ngây ngẩn cả người, Trình Mộ tại kẽ hở này liền sờ sờ đầu hắn. Trình Mộ y đến cùng đã tu luyện mấy đời phúc khí mới gặp phải người đáng yêu như vậy, thực sự là muốn đi miếu cúi đầu, tuy rằng y căn bản không tin phật. Phim truyền hình khúc cuối vang lên, Trình Mộ điểm nút tắt máy vừa nghiêng đầu, liền nhìn thấy Thời Viễn dựa vào ghế sô pha học thuộc lòng ngủ thiếp đi. Y thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Thời Viễn không hứng thú nhiều lắm, chỉ cảm thấy người nọ là cái quản sự, khẳng định dầu bên trong khí đốt, trong xương có cảm giác ưu việt. Sau đó cũng không đánh như thế nào liên hệ, mãi đến tận bị hắn đột nhiên kéo đi tìm đệ đệ hắn. Ngày đó y mới phát hiện, cái này cũng là người bình thường, cũng không phải loại người hạt vừng tiểu quan coi chính mình là hoàng đế, hắn nói chuyện bình thản, không có gì ngạo khí, hắn quan tâm đệ đệ hắn ngay cả lời nói nặng đều không nói ra được. Y bắt đầu đối với người này có chút hứng thú, bởi vì y lần thứ nhất nhìn lầm một người. Sau đó, sự tình liền phát triển càng kì diệu, Thời Viễn lại chính là cả ngày chuyển văn của y thậm chí còn ngả nhiều người của y. Người này quả nhiên là có ý tứ. Y không biết, mình rốt cuộc là từ khi nào thì bắt đầu liền muốn càng ngày càng tới gần Thời Viễn người này, tới gần một cái hảo ca ca, một cái hảo cư ủy hội chủ nhiệm, một người tốt. Y cũng không biết, mình rốt cuộc từ khi nào thì bắt đầu liền yêu trúng hắn. Duyên phận có lúc thật sự rất kỳ diệu, e rằng chỉ là một cái chớp mắt, vừa quay đầu lại, ngươi liền phát hiện người kia là số mệnh an bài. Share this:TwitterFacebookGoogleLike this:Like Đang tải… Related Khoái Xuyên 45In “Bánh đang hấp”Khoái Xuyên 78In “Bánh đang hấp”Khoái Xuyên 66In “Bánh đang hấp” Share this:TwitterFacebookGoogleLike this:Like Đang tải… Điều hướng bài viết Previous Post Khoái Xuyên 79Next Post Khoái Xuyên 81 Gửi phản hồiMời bạn điền thông tin vào ô dưới đây hoặc kích vào một biểu tượng để đăng nhập: Thư điện tử (yêu cầu) (Địa chỉ của bạn được giấu kín) Tên (yêu cầu) Trang web Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com ( Log Out / Thay đổi ) Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter ( Log Out / Thay đổi ) Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook ( Log Out / Thay đổi ) Bạn đang bình luận bằng tài khoản Google+ ( Log Out / Thay đổi ) Hủy bỏ Connecting to %s Notify me of new comments via email. Tìm kiếm: Chọt chọt đi Lời Con Edit Ehèm!!!!Bài dịch chui đừng mang đi khỏi nhà nha ^^Đây là thiên đường của ĐAM MỸ và chỉ có ĐAM MỸ thôi nếu dị ứng và vân vân thì byby nha cầm khăn tay vẫy vẫyCHÚC CÁC HỦ XEM VUI VẺ(●∩∩●) CHỦ NHÀ NÀTên: Bánh Bao Oe Oe: 15/7/1997 Sở thích: chỉ ĐAM MỸ thôi Sở ghét: BÁNH BÈO NÃO TÀN Gu: Xuyên…, 11, hỗ sủng, không đổi công thụ, văn có thịt, hài, ngược nhẹ…ok SÌ lô rành: HỦ NỮ BẤT DIỆT Bánh mới ra lò Tin Vui ^^ 09/22/2016 Hôn Quân 4-6 09/22/2016 Hôn Quân 1-3 09/21/2016 Lời muốn hỏi???? 09/19/2016 Thông báo nhỏ 09/12/2016 Ngọa Tào! Nữ Thần Của Ta Cư Nhiên Là Nam Nhân!!! 09/05/2016 Bảo vệ: Ngọa Tào! 22-end 09/05/2016 Bảo vệ: Ngọa Tào! 19-21 09/04/2016 Bảo vệ: Ngọa Tào! 16-18 09/04/2016 Bảo vệ: Ngọa Tào! 13-15 09/04/2016 Người cùng chí hướngNhà Bánh BaoHOMESummer rainnhabanhbaoLồng Bánh BaoĐông Chí PhongAme KurotaGot lostWKSJ13Ngạo Blog at WordPress.com. Nhà Bánh BaoTrái đất còn cong, chúng ta cần gì phải thẳngHOMEHai chị em mình làm hai thể loại khác nhau nên các bạn hãy đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng. Vào nhầm xin click back.Summer rainBuông tay là quyết định của lí trí Nhưng chưa bao giờ được sự đồng ý của con timnhabanhbaoLồng Bánh BaoĐông Chí PhongNếu biết trước có hôm nay, hà tất khi xưa còn làm!Ame KurotaYêu thì chính là yêu thôi, sao phải phân biệt giữa đồng tính luyến và dị tính luyếnGot lostI’m in love for the very first time…WKSJ13NgạoTội lỗi theo người vào lòng đất. . . Hóa tro bụi tan ra trong gió trời. . . Theo dõi Nhà Bánh Bao Tùy chỉnh Theo dõi Đăng kí Đăng nhập Copy shortlink Manage Subscriptions Collapse this bar %d bloggers like this: %d bloggers like this: 81 Đăng bởi: admin