Vạn Kiếp Phi Hoa
Chương 39
Nàng Thơ của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn ❤❤
Một chút "cận nhân tình".
Thanh xuân năm ấy chúng ta nợ Thiên Thành công chúa một lời cảm ơn chân thành. Cảm ơn vì đã khiến cho Trần Quốc Tuấn rung động, cảm ơn vì đã khiến chàng trai ấy yêu và được yêu.
Mình đã đọc được rất nhiều bình luận tiêu cực về vụ cướp dâu của Trần Quốc Tuấn, người ta gọi đó là "vết nhơ" trong cuộc đời Trần Quốc Tuấn. Nhưng hơn cả thế, họ không tin vào tình yêu của Trần Quốc Tuấn dành cho Thiên Thành công chúa. Lời lẽ hỗn hào và đầy tục tĩu. Vậy như thế nào mới được gọi là yêu? Cô gái đi qua thời trẻ trâu lẳng lặng đóng tab, viết tiếp những kiến giải của mình...
Có lẽ sau khi hoàn thành truyện mình sẽ tự review truyện của mình, phân tích từng nhân vật sau chứ giờ mà viết thì khá lan man. Nhân vật chính trong phần này là bức họa thôi!!
Về bút danh bốn chữ nghe vừa kì kì lại khó nhớ này. Thực ra dù ít dù nhiều ai cũng mong mình được nhớ tới, ai cũng mong mọi người sẽ biết đến tác phẩm của mình và yêu quý nó, ngay cả đại thi hào Nguyễn Du cũng từng có câu: "Bất tri tam bách dư niên hậu. Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như”. Nhưng chưa cần đến 300 trăm năm sau, Tố Hữu đã viết "Kính gửi cụ Nguyễn Du", chưa cần đến 300 năm sau, có người đã khóc thương, cảm động mà viết những áng thơ ấy lên trang giấy.
Còn mình, dân đen ở thế kỉ 21, chỉ mong người ở thế kỉ 13 thấu tỏ tấm lòng thành này. Trước hết là vì người, sau cùng cũng là vì người.
Dư chi bách thân, cao ư thảo dã;
Dư chi thiên thi, khỏa ư mã cách,
Diệc nguyện vi chi.
Dẫu trăm thân này phơi ngoài nội cỏ,
Nghìn xác này gói trong da ngựa.
Ta cũng vui lòng.
Bút danh "Diệc Nguyện Vi Chi" lấy từ một câu trong Hịch Tướng Sĩ. Dịch sát nghĩa nhất có thể hiểu là "Cũng Nguyện Xin Làm".Tuy dịch thành "Ta cũng vui lòng" hay "Cũng nguyện xin làm" đều thể hiện sự can tâm tình nguyện nhưng mình vẫn thích theo cách dịch sát nhất của bản diễn Nôm. Vui lòng, vui là vui trong miễn cưỡng hay còn cái vui nào khác. Riêng "nguyện xin làm" tức rằng sẽ làm điều ấy như một sứ mệnh bằng tất cả trái tim và khối óc của mình! Trong chữ "Nguyện" ấy còn phảng phất đâu đó khát khao cống hiến vì dân vì nước. Một chữ "Nguyện" chất chứa bao nhiêu tâm ý của người, đã ý vị như vậy nhưng cũng đâu thể diễn tả hết tấm lòng minh bạch ấy?
Đây là hình tượng Lý Chiêu Hoàng. Không được lung linh như tranh minh họa Thiên Thành vì mình vẽ tay trên giấy sau đó lên máy tính dùng pts đồ màu. Đi nét hoàn toàn bằng chuột hết. Cộng thêm con lap cũ quá phế, sai màu qtqđ. Sau cả năm nhất vẽ chuột, thực sự vẽ chuột nó thốn như code trên giấy ý, đi dạy thêm tích góp được ít ít, nên tậu được em lap ngon nghẻ, btw đầu tư thêm em wacom intus =)) Hành trình vẽ vì đam mê này cũng gian nan lắm luôn.
[ ! ] Tranh vẽ mang tính chất minh họa, tác giả không tự cho mình là "tiêu chuẩn".
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
185 chương
14 chương
29 chương
13 chương