Vãn Hồi

Chương 8

. Sau khi đạo diễn hô “cắt”, Lục Diễn biết rốt cuộc đã qua, hắn lễ độ mà gật gật đầu với Mộc Hiểu, mặc kệ đối phương có phản ứng hay không, hắn làm tốt phần của mình là đủ. Sau đó Lục Diễn đi về khu nghỉ ngơi, Tống Huy chờ ở nơi đó tức khắc dâng trà bánh. Lục Diễn nhắm mắt dưỡng thần, một lát sau, vị trí bên cạnh có một người ngồi xuống, Lục Diễn phát hiện không khí bên người đột nhiên an tĩnh lại, thầm đoán được người tới là ai, mở mắt ra quả nhiên là Tô Quyết. Mặc kệ đối với người này cảm quan như thế nào, Lục Diễn tuyệt sẽ không đắc tội trước, hắn hướng Tô Quyết lễ độ gật nhẹ đầu, mở lời chào, “Tô tổng, chào cậu.” Tô Quyết cười cười, trên mặt cậu nhất quán treo vẻ tươi cười, thường khiến người ta quên mất bối cảnh của cậu bất phàm, có chút gợi cảm, có chút mê người. Không thể không thừa nhận, cho dù không có thực lực sau lưng, bản thân Tô Quyết cũng có đầy đủ điều kiện làm cho cả trai lẫn gái theo đuôi, “Anh là Lục Diễn, tôi còn nhớ rõ anh, lúc anh thử vai chúng ta đã gặp qua.” Lục Diễn cũng cười cười, “Tô tổng trí nhớ thật tốt.” Tô Quyết khóe miệng khẽ câu, đè thấp tiếng nói, mang theo chút ý tứ ái muội, “Anh đáng giá để người ta ghi nhớ.” Lục Diễn không chút biến hóa, nhẹ nhàng bâng quơ mà đáp trả, “Tô tổng cũng thế.” Rất thú vị. Hứng thú trong mắt Tô Quyết càng đậm, về phần đùa giỡn không thành mà bị đùa giỡn lại, cậu hoàn toàn không để ý. Tô Quyết ngồi ngay ngắn, nghiêm trang mà tiếp tục, “Diễn xuất của anh rất tốt, cảnh diễn vừa rồi cũng thế. Khi thử vai cũng vậy, hoàn toàn không giống một người mới đóng phim lần đầu.” Lục Diễn thản nhiên tiếp thu, “Cảm ơn Tô tổng tán thưởng.” “Diễn xuất tốt như vậy, ngoại trừ trời cho, bản thân nhất định cũng khổ công luyện tập đi, thế nào, có nghĩ tới muốn thể hiện tài năng trong giới giải trí này hay không?” Tô Quyết bắt đầu tung mồi. “Tôi tin tưởng đây là giấc mộng của mỗi một diễn viên.” Lục Diễn bốn lạng bạt ngàn cân. Lục Diễn không theo sợi dây mình nhả mà leo lên cũng làm cho Tô Quyết có chút ngoài ý muốn, chân mày cau lại, ý tứ trong mắt không rõ, Lục Diễn cư xử thản nhiên, làm như không hiểu ám chỉ của cậu. Tầm mắt hai người giao nhau cũng không duy trì liên tục bao lâu, Mộc Hiểu thay quần áo xong chậm rãi đi tới, khẽ mỉm cười với Tô Quyết, hai tay vô cùng tự nhiên mà ôm cánh tay cậu, “Tô tổng, để anh đợi lâu, thật ngại quá, em đã bảo trợ lý đặt chỗ tốt, chúng ta đi thôi.” Lục Diễn ngồi đối diện hoàn toàn làm như không thấy. Tô Quyết mặc dù có chút không vui Mộc Hiểu không biết nhìn hoàn cảnh, nhưng cậu bình thường sẽ không hạ thấp thể diện người ta, huống chi cậu vốn chính là hẹn Mộc Hiểu cùng đi ăn tối, vì thế hướng Lục Diễn cười cười, tỏ vẻ lần sau tán gẫu tiếp, rồi đứng dậy rời đi. Lục Diễn không dấu vết mà khẽ thở phào, tuy rằng hắn cũng không tính toán bám theo Tô Quyết, nhưng cũng không hy vọng triệt để đắc tội người có thể làm mưa làm gió ở giới giải trí này. Về phần Mộc Hiểu không thèm nhìn hắn thì căn bản không để trong lòng, ngược lại có chút cảm thán, Mộc Hiểu tuy rằng xinh đẹp, nhưng còn chưa đủ thông minh, trước mặt Tô Quyết cũng không biết che giấu tâm tình của mình, cho dù không tỏ vẻ bất mãn với Tô Quyết, chỉ sợ thời gian theo bên người Tô Quyết cũng sẽ không lâu dài. Sau một ngày coi như yên bình, bộ phim quay rất thuận lợi, vốn dựa theo kế hoạch dự định còn phải mất gần một tháng nữa mới có thể đóng máy, bởi vì đề cao hiệu suất, cho nên có thể xong trước nửa tháng. Nói cách khác, chỉ còn nửa tháng, Lục Diễn liền thất nghiệp. Trong khoảng thời gian này, vào lúc rảnh rỗi không quay, Lục Diễn suy xét đến nhiều nhất chính là vấn đề con đường phía trước của hắn. Việc cấp bách, đương nhiên là tìm một công ty quản lý đáng tin, Lục Diễn mới vừa vào nghề, tài lực đều không có, nếu muốn dựa vào chính mình đi nhận công việc, vậy chắc chắn sẽ đói chết. Về phần tự mình mở công ty, vậy phải đạt đến cấp độ đại thần có tài lực, nhân lực mới đủ khả năng. Vốn dĩ Tinh Không là một lựa chọn rất tốt, dựa vào biểu hiện của Lục Diễn trong bộ phim điện ảnh này, muốn từ Tinh Không nhận được hợp đồng chắc chắn không phải chuyện khó khăn. Nhưng bởi vì Tô Quyết, Lục Diễn không quá muốn lên chiếc thuyền Tinh Không này. Tuy rằng từ sau lần trước, Tô Quyết cũng không xuất hiện nữa, lần đó thăm dò cũng rất mịt mờ, Lục Diễn thậm chí không thể xác định Tô Quyết có phải thật sự hứng thú với mình hay không, nhưng nếu là thật, như vậy ký kết với Tinh Không chính là tự đưa dê vào miệng cọp, Lục Diễn không nguyện ý làm cho mình lâm vào thế bị động như vậy. Đi con đường nào, thật sự là một vấn đề khiến người ta đau đầu. Cũng may Lục Diễn không phải hoàn toàn không có lựa chọn, bộ phim điện ảnh này chủ yếu đầu tư mặc dù là Tinh Không, đa phần nhân viên công tác cũng đều thuộc Tinh Không, nhưng vẫn có thành viên công ty khác, ví dụ như ảnh đế Cốc Dương không phải là nghệ sĩ của Tinh Không. Lâu nay gây dựng mối quan hệ như vậy, cũng đã đến lúc được càng nhiều hồi báo. Cho nên khi Cốc Dương nhắc tới mấy vấn đề này với hắn, Lục Diễn cũng không quá mức kinh ngạc. “Tiểu Lục, phim sắp đóng máy, cậu sau này có tính toán gì chưa” Từ góc độ một tiền bối quan tâm hậu bối, những lời này của Cốc Dương nói vô cùng tự nhiên. “Cái này, em còn chưa suy xét đến.” Mặc dù vô số đêm khuya một mình tự hỏi quá trăm ngàn lần, Lục Diễn vẫn đáp lời như vậy. Hắn biết Cốc Dương nhắc tới đề tài này tất nhiên còn có vế sau. “Tôi nghe nói cậu còn chưa ký hợp đồng với công ty nào?” “Đúng vậy,” Lục Diễn gật gật đầu, “Bộ phim này là thầy của em đề cử em tham gia thử vai, sau liền trực tiếp tới đây, còn chưa kịp suy xét trù tính chuyện công ty.” Cốc Dương cười cười, “Nếu cậu muốn vào Tinh Không, hẳn là không có vấn đề. Biểu hiện của cậu tất cả mọi người rõ như ban ngày, hơn nữa Lý đạo đối với cậu cũng thực vừa lòng, nếu hắn nguyện ý đề cử cậu một tiếng, hẳn là có thể ký được hợp đồng không tồi.” Lục Diễn cười khổ lắc lắc đầu, “Tinh Không đại nghiệp lớn, tiềm lực phong phú, nhưng người cạnh tranh cũng nhiều. Em là người mới, chỉ sợ bánh ngọt tuy lớn cũng không chia được vài miếng.” Cốc Dương nghe nói như thế ánh mắt sáng ngời, thăm dò hỏi, “Vậy cậu cảm thấy Hoàn Vũ thế nào?” Hoàn Vũ chính là công ty quản lý của Cốc Dương. Lục Diễn mỉm cười, mang chút trêu chọc mà khen tặng, “Công ty có thể nuôi dưỡng được Cốc ảnh đế, dĩ nhiên là không tồi.” Cốc Dương cười ha ha, “Nếu cậu đối với công ty cũng không tệ lắm này có hứng thú, tôi có thể đề cử.” Lục Diễn bỡn cợt nói, “Dương ca thời thời khắc khắc không quên công ty, không biết ông chủ có phát tiền thưởng nhiều không a.” Cốc Dương ngón trỏ dựng lên bên môi, “Đây chính là bí mật. Muốn biết hả, liền tới Hoàn Vũ đi.” Hai người quen biết tuy rằng chưa quá lâu, nhưng bởi vì tính tình hợp nhau, quan hệ thì lại rất tốt, thường xuyên cũng sẽ vui đùa ít chuyện không ảnh hưởng toàn cục. Sau khi cười xong, Cốc Dương vẫn là nghiêm túc mà đề nghị, “Cậu hãy nghiêm túc suy xét một chút, Hoàn Vũ mặc dù là công ty nhỏ, nhưng đối với mỗi một nghệ sĩ đều coi trọng, với điều kiện của cậu, nhất định sẽ rất phát triển. Có yêu cầu gì thì có thể tìm tôi.” Lục Diễn gật gật đầu, “Em sẽ nghiêm túc suy xét, bất luận như thế nào, cám ơn Dương ca.” Cốc Dương vỗ vỗ vai hắn, “Khách khí cái gì, cậu nếu thật sự vào Hoàn Vũ lại trở thành sư đệ của tôi ấy chứ.” Lục Diễn cười cười, lời cảm ơn này của hắn là đặc biệt chân thành. Tuy rằng ngay từ đầu khi kết giao tồn tại tâm tư lợi dụng, nhưng ở chung lâu, ngoài ích lợi quan hệ, Cốc Dương quả đúng là bạn bè đáng giá kết thân, Lục Diễn không phải không biết tốt xấu, tất nhiên cũng dùng càng nhiều thành ý. “Ngoài ra, Hoàn Vũ gần đây chuẩn bị đầu tư một bộ phim, là một bộ tình yêu đô thị, diễn viên nam thứ số hai vẫn chưa xác định, tôi xem qua kịch bản, cảm thấy cậu rất thích hợp liền đề nghị với đạo diễn một chút. Bộ phim này chuẩn bị công chiếu dịp cuối năm, tuy rằng đối với các giải thưởng lớn có lẽ không có nhiều hy vọng, nhưng nếu mục đích là lộ diện nhiều thu hút người hâm mộ thì cũng rất ổn. Cậu có hứng thú hay không ?” Lục Diễn đối với việc này quả thật có chút kinh hỉ, vội vàng tỏ vẻ, “Có hứng thú, đương nhiên là có hứng thú, Dương ca thật là có tâm.” Cốc Dương đối với phản ứng của Lục Diễn thực vừa lòng, “Tôi đây lại nói cùng đạo diễn một chút, chờ phim này xong cậu tới thử vai. Đương nhiên, có được hay không còn phải xem bản thân cậu, bất quá tôi rất xem trọng cậu.” “Em hiểu, có thể có cơ hội này thực sự cảm tạ Dương ca.” Hai người bên này trò chuyện, bên kia đột nhiên một trận xôn xao. Lục Diễn nhìn đám người tụ tập ở đó, có thể khiến đám người xôn xao như vậy đương nhiên không phải là nhân vật tầm thường, người tới là Tô Quyết. Nhưng mà ánh mắt Lục Diễn đầu tiên nhìn đến không phải Tô Quyết, mà là người bên cạnh Tô Quyết. Người kia ngũ quan cùng Tô Quyết có chút tương tự, đường nét lại càng được điêu khắc sâu sắc, khí thế cũng trầm ổn lạnh lùng hơn. Khác với Tô Quyết một thân ăn mặc tùy ý, anh một thân chính trang vô cùng rắn rỏi, bộ tây trang được may thủ công chất lượng thượng thừa. So với Tô Quyết thường xuyên treo khuôn mặt tươi cười cùng thân thiết, anh lại từ trong ra ngoài đều nghiêm cẩn tỉ mỉ. Vẻ mặt của anh thản nhiên, cái trán trơn bóng tiếp theo là cặp mày hết sức thanh tú. Đôi mắt của anh sáng trong, lại bị ánh mắt lợi hại che lấp, khiến người ta cảm thấy như mũi nhọn xẹt qua, không dám nhìn thẳng mà tự dưng cảm nhận được cái gì gọi là bất nộ tự uy (không giận mà uy nghiêm). Nếu như nói Tô Quyết giống một Vương gia phong lưu, như vậy anh chính là một Đế vương bễ nghễ thiên hạ nắm trong tay quyền sinh sát. Mà theo Lục Diễn biết, người này, thật không hổ là danh vương giả, bởi vì anh ta là con trai trưởng của Tô gia, chủ tịch của Tô thị, người chân chính nắm giữ Tinh Không, Tô Mạc. Trong thương giới, Tô Mạc chính là một truyền kỳ. Theocâu chuyện mà người ta vẫn truyền nhau, Tô Mạc bắt đầu đầu tư tài chính năm mười mấy tuổi, lại hoàn toàn không phụ thuộc vào bối cảnh gia tộc mà tự mình kiếm được số tiền đầu tiên. Chưa đến hai mươi tuổi đã tốt nghiệp học viện tài chính nổi tiếng thế giới Worton. Sau khi gia chủ của Tô gia ngoài ý qua đời, anh khi tuổi còn trẻ trong lúc gia tộc hỗn loạn đoạt lại tập đoàn từ trong tay chú bác, dứt khoát thẳng tay cải cách cùng thanh trừng. Thời gian không đến mười năm, Tô thị chẳng những khôi phục vốn có mà còn phát triển không ngừng trở thành tập đoàn hàng đầu trong ngoài nước. Giải trí Tinh Không chính là công ty con của tập đoàn Tô thị, cũng là do Tô Mạc một tay sáng lập. Tuy rằng bên ngoài, Tinh Không là do Tô Quyết quản lý, nhưng kỳ thật người đứng sau chân chính là Tô Mạc. Tô Mạc làm người khiêm nhường, không dễ dàng tiếp nhận phỏng vấn hoặc lộ diện trước công chúng. Sở dĩ Lục Diễn biết nhiều như vậy, là bởi vì hắn đã xem qua một quyển tự truyện về Tô Mạc, số lần anh xuất hiện trước công chúng không tính là nhiều, mà quyển tự truyện kia xuất bản là vài năm về sau. Người có chút hứng thú với thương nghiệp, rất ít không sùng bái Tô Mạc. Trong cuộc đời Lục Diễn người để hắn bội phục không nhiều lắm, Tô Mạc lại là một trong số đó. Hoàn chương 8 . Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: thụ quân thiên hô vạn hoán rốt cục lên sân khấu nha ^^ ☆,