Vãn Hồi

Chương 50

. Quay phim thực thuận lợi, đối với Lục Diễn cùng Hàn Uyên mà nói, đây là một trận quyết đấu sảng khoái đỉnh cao. Trong phim, bọn họ vừa là địch thủ vừa là bạn bè, mỗi một màn diễn chung đều thực đã nghiền. Dần dần, quan hệ của bọn họ cũng không ngừng trở nên tốt hơn, Hàn Uyên không phải một người khó ở chung, mà Lục Diễn thì lại quá am hiểu cách sống cùng người khác. Trong mắt Hàn Uyên, Lục Diễn là một hậu bối nghiêm túc cố gắng mà lại rất có thiên phú, lấy một thời gian nữa chắc chắn sẽ thu được thành tựu xuất sắc, hơn nữa thái độ làm người của hắn lại vô cùng thỏa đáng, điểm này thậm chí khiến Hàn Uyên vừa bội phục lại hâm mộ. Mà đối với Lục Diễn, có thể cùng Hàn Uyên kết giao bạn bè, chỗ tốt tự nhiên không cần nói cũng biết. Thời điểm hai người cùng nhau, chủ đề tán gẫu nhiều nhất đương nhiên là về điện ảnh. Hàn Uyên kinh ngạc bởi Lục Diễn hiểu biết về tác phẩm của hắn, nhưng lại không chỉ là xem qua mà thậm chí có một trình độ nghiên cứu nhất định, hắn nói giỡn khó trách khi quay phim cậu đối với tôi có thể nắm giữ tiết tấu tốt như vậy. Lục Diễn cũng cười thừa nhận hắn quả thật chiếm ưu thế này, nếu hôm nay cùng hắn diễn đổi thành một người khác có đẳng cấp như Hàn Uyên, hắn không chắc có thể làm tốt giống hiện tại. Hàn Uyên đối với Lục Diễn nói thẳng như thế càng thêm thưởng thức vài phần. Chuyện ở chung cùng người khác, Lục Diễn trong lòng quả thật có một chút so đo, nhưng có liên quan với phương diện điện ảnh, hắn cũng thật sự thuần túy. Cho nên phàm là người thật tâm nhiệt tình yêu mến nghệ thuật, đều thực khó chán ghét Lục Diễn, đó cũng là nguyên nhân hắn có thể cùng nhiều nhân vật quan trọng gây dựng mối quan hệ tốt đến vậy. Nửa tháng sau khi quay phim, trên cơ bản những cảnh cần quay cũng đã chấm dứt, dư lại một vài đoạn phải đem đến Las Vegas để quay, cho nên đoàn phim cũng tạm thời nghỉ vài ngày, cho mọi người một chút thời gian để sắp xếp cùng điều chỉnh. Thực đúng lúc, lễ tình nhân cũng đến. Vốn dĩ Lục Diễn hy vọng lễ tình nhân đầu tiên sau khi xác định quan hệ có thể ở bên Tô Mạc, nhưng bộ phim chính thức công chiếu vào ngày lễ tình nhân hôm nay, thời điểm Lục Diễn nằm viện cũng đã đã đáp ứng Cao Hi Triết sẽ tham dự lần đầu công chiếu, khi đó hắn còn chưa cùng Tô Mạc xác định, tự nhiên cũng không nghĩ nhiều như vậy, hiện giờ chẳng dễ thoái thác. Lại trùng hợp ngày lễ tình nhân Tô Mạc cũng phải đến nơi khác công tác, cùng nhau trôi qua gì đó, chỉ có thể chờ lần sau, cũng may cả hai đều là người trưởng thành, đối với mấy chuyện này kỳ thật cũng không phải quá coi trọng. Lễ ra mắt đầu tiên của phim khá long trọng, phim điện ảnh hàng năm của Cao Hi Triết ảnh hưởng không nhỏ, phàm là người có chút giao tình lại có thời gian đều góp mặt, ngay cả Lý Nhiễm cũng tham dự. Lục Diễn nghe nói Lý Nhiễm gần đây đang quay một bộ phim kỳ lạ, diễn viên chính là người hắn từng biết đến ở đời trước, là người mà Lý Nhiễm tại ngã tư đường quan sát ba ngày thì chọn ra trong số những người qua đường. Xem ra uốn nắn người mới không phải thực thuận lợi, đầu tóc Lý Nhiễm càng rối loạn hơn trước đây vài phần, cả người thoạt nhìn lại càng không dễ ở chung, cũng may Lý Nhiễm còn nhớ rõ đây là lần đầu tiên đóng phim của người kia, cho nên chịu đựng không bùng nổ. Bất quá Lục Diễn biết, hết thảy đều đáng giá, bởi vì cuối cùng thành tích bộ phim này của Lý Nhiễm tương đối không tồi, cũng bởi vì điều này, mới có thể khiến cho người may mắn kia một đêm lên mây, quên trời cao đất rộng quên luôn mình là ai, cuối cùng cũng chỉ tại giới giải trí sắm một vai rồi vụt tắt. Hôm nay còn có tiệc rượu cảm ơn, Lục Diễn cầm ly rượu đi về hướng Lý Nhiễm, khó có được lúc hắn thần tình không kiên nhẫn mà vẫn chưa rời đi, Lục Diễn mỉm cười cùng đối phương cụng ly, “Lý đạo, đã lâu không gặp.” Lý Nhiễm trừng mắt nhìn hắn một cái, giống như lúc này mới rõ hắn là ai, sau đó nhíu mày, đem hắn kéo đến một góc không có người. Lục Diễn có chút 囧, phát triển này giống như có chút không đúng lắm, tuy rằng trước mặt là đạo diễn kỳ quái luôn luôn không thế nào dự đoán được. Lý Nhiễm mở miệng câu nói đầu tiên liền trực tiếp, “Tôi nghe Tô lão nhị nói về chuyện của cậu cùng Tô lão đại, có thật không?” Lục Diễn gật gật đầu, nghĩ thầm rằng hóa ra là việc này a, lấy quan hệ hắn cùng anh em Tô gia, biết được cũng không quá kỳ lạ, đại khái hắn ngại ngùng đến hỏi Tô Mạc, liền trực tiếp đi hỏi mình, “Là thật.” Lý Nhiễm nhăn mày buông ra, “Ừ, xem ra Tô lão nhị lần này không gạt tôi.” Phản ứng này quá mức bình tĩnh, Lục Diễn trái lại có chút không quen, nhịn không được hỏi, “Lý đạo không phải muốn nói với tôi cái gì sao?” Lý Nhiễm kỳ quái mà nhìn hắn, “Tôi không có gì muốn nói a. Tô lão đại nếu muốn cùng cậu một chỗ, vậy khẳng định có lý do của cậu ấy, mặc kệ là lý do gì, quyết định của cậu ấy cho tới bây giờ cũng sẽ không sai. Dù sao mặc kệ cậu ấy muốn cùng ai một chỗ hay muốn làm cái gì, tôi đều sẽ ủng hộ vô điều kiện. Bất quá lại nói tiếp, quan hệ hiện tại của hai người chuẩn bị công khai hay là không công khai? Công khai đối với cậu nhất định có chỗ tốt cũng sẽ có ảnh hưởng bất lợi, không công khai thì cũng không có gì. Dù sao mặc kệ công khai hay không công khai, ảnh hưởng tới Tô lão đại đều không lớn, không kẻ nào dám chỉ trỏ cuộc sống riêng tư của cậu ấy.” Nói xong lời cuối cùng, còn có chút đắc ý, giống như người lợi hại như vậy là bản thân mình. Lục Diễn không khỏi bật cười, đây đại khái là một fan cuồng cảnh giới cao nhất đi, thật không biết Tô Mạc rốt cuộc làm cái gì, có thể làm cho Lý Nhiễm ngạo mạn trước mặt người khác lại quan tâm đến bọn họ như vậy, tựa như một thằng nhóc bị bệnh ngốc vậy. “Tạm thời không tính toán công khai, bây giờ còn chưa phải lúc.” Lý Nhiễm gật gật đầu, “Hiện tại quả thật không công khai thì tốt hơn. Có điều, cái giới này nhiều thứ hấp dẫn như vậy, cậu cũng không nên làm chuyện có lỗi với Tô lão đại nghe chưa.” Lục Diễn dở khóc dở cười, “Lý đạo cảm thấy tôi là hạng người như vậy sao?” Lý Nhiễm nghĩ nghĩ, mới nói, “Hẳn không phải là. Người Tô lão đại coi trọng khẳng định sẽ không sai.” Đấy, kết quả là vẫn là vì Tô Mạc. “Được rồi, nghe nói cậu cùng Hàn Uyên cùng đóng chung mà khí thế một chút cũng không bị áp đảo, rất tốt.” Lý Nhiễm khó được chủ động chuyển đề tài. Lục Diễn cười cười, “Quá khen, là tiền bối nhường tôi thôi.” Lý Nhiễm cười khúc khích, “Lời này đủ dối trá, bất quá trong cái giới này, nói như vậy rất tốt, không dễ dàng đắc tội người, cậu quả nhiên đủ tư chất để tồn tại trong showbiz.” Cho nên nói, ai bảo Lý Nhiễm không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, hắn chính là thân phận đủ cao, không cần mà thôi. Lý Nhiễm nghiêm mặt, “Có thời gian theo tôi đóng một bộ nữa đi, lần trước được nam phụ xuất sắc nhất, lần sau ít nhất cũng phải lấy danh hiệu ảnh đế về nhà.” Xem xem, cũng chỉ có Lý Nhiễm mới dám không kiêng nể gì mà nói như vậy, một là bởi vì thực lực, hai là bởi vì thân phận. Lục Diễn cười cười, “Được, đa tạ Lý đạo không vứt bỏ.” “Thôi nha, với tôi thì chớ nói vậy. Cậu đã cùng Tô lão đại một chỗ, về sau chúng ta cũng là người một nhà.” “Ừm.” Lục Diễn đáp lời. “Phải rồi,” Lục Diễn đột nhiên nghĩ đến cái gì, “Một thời gian trước, có một người bạn gửi cho tôi một kịch bản, nhờ tôi hỗ trợ xem có thể đề cử cho các đạo diễn hay không, tôi đang định mấy ngày nữa hẹn hắn, Lý đạo muốn cùng đi xem không? Người bạn này rất lợi hại, năng lực bạn bè của hắn hẳn là cũng sẽ không quá kém, nói không chừng là kịch bản hay.” “Được a,” Lý Nhiễm sảng khoái đáp ứng, “Với mặt mũi của cậu, chỉ cần không quá kém, tôi đều nhận.” Lục Diễn thời gian trước đang suy xét chuyện này, trải qua một lần đại chiến trên mạng, khiến cho Lục Diễn mở mang thêm kiến thức về văn nhân, nhất là lực lượng văn nhân cấp cao, hắn có tâm cùng Khúc Song Hoa gây dựng quan hệ, nếu đối phương muốn đưa cơ hội nợ nhân tình cho hắn, tự nhiên không thể buông tha. Hắn vốn đang nghĩ không biết là dạng kịch bản thế nào, nếu đề tài quá nhàm chán thì nên làm cái gì bây giờ, hôm nay đụng tới Lý Nhiễm hắn đột nhiên nghĩ đến, này không phải là người tốt nhất để thẩm định sao, Lý Nhiễm danh xưng “Quái tài”, cơ hồ dạng đề tài gì cũng có thể quay, hơn nữa cho dù có thể lập dị khác người, thì người mê điện ảnh sẽ vẫn theo hắn. Vừa lúc Lý Nhiễm quan tâm quan hệ của Tô Mạc với mình liền thuận miệng đề nghị, Lý Nhiễm lại đáp ứng cực kỳ sảng khoái. Tiệc rượu nhanh tới thời điểm chấm dứt, Hứa Viễn tìm được Lục Diễn tránh trong đám người, cậu uống hơi nhiều, đại khái là hưng phấn, “Lục ca, em mời anh một ly, cám ơn sự trợ giúp của anh, em lần đầu tiên tại rạp chiếu phim nhìn thấy mình đó. Thật đã, cảm giác đóng phim, quá tuyệt vời!” Hứa Viễn nói xong, trong mắt loe lóe ánh sáng, Lục Diễn trong nháy mắt giống như nhìn thấy chính mình trước đây, cũng là nhỏ bé như vậy, lại nghiêm túc mà khát vọng cảm giác đóng phim như thế. Lục Diễn cười cười, tiếp nhận ly rượu trong tay cậu, một hơi cạn sạch, “Không cần nói thế, chính cậu cũng thực cố gắng.” Tại trước mặt tiền bối thì khiêm tốn, hòa ái với hậu bối, bất luận thời điểm nào, Lục Diễn đều không quên sắm vai nhân vật tốt. Sau đó Hứa Viễn lại cùng Lục Diễn uống không ít, đa phần là cậu tự mình uống, Lục Diễn uống mấy chén. Kết quả lúc tiệc rượu chấm dứt, Hứa Viễn đã say đến đi không nổi. Những người khác đều tản đi gần hết, Hứa Viễn vốn chỉ là nhân vật quần chúng, lại gặp vận may được diễn vai phụ khá quan trọng, những kẻ hâm mộ ghen tị với cậu đều không để ý cậu, Hứa Viễn cũng còn chưa kịp tạo quan hệ tốt với ai. Có thể nói, ở đây tương đối thân quen chỉ có Lục Diễn, cậu lại vẫn luôn lôi kéo Lục Diễn uống rượu, hiện tại say thành như vậy, Lục Diễn cũng không đành không để ý tới, đành phải nhíu mày nhẫn nại hỏi, “Hứa Viễn, cậu sống ở đâu? Tôi giúp cậu gọi taxi.” Cũng may đối phương tuy rằng say nhưng vẫn chưa hoàn toàn mơ hồ, cậu ngã nghiêng trên ghế, khoát tay, “Không cần, cám ơn Lục ca, em đặt phòng ở khách sạn đối diện, phiền Lục ca đưa em qua đó là được.” Đối diện quả thật có một khách sạn, Lục Diễn thấy xe Tống Huy còn chưa đến, thở dài, chỉ đành tiễn Phật tiễn đến Tây thiên đem Hứa Viễn đỡ dậy. Đưa Hứa Viễn vào phòng khách sạn, nhìn cậu nôn một đống trong bồn cầu, sau đó giúp cậu tùy tiện lau mặt đưa đến trên giường, Lục Diễn cuối cùng thở phào một hơi, “Được rồi, cậu nghỉ ngơi đi, tôi đi trước.” Lục Diễn đi tới cửa, đang định mở cửa, phía sau đột nhiên vang lên một câu, “Lục ca, thực xin lỗi!” Lục Diễn mãnh liệt quay đầu lại, liền nhìn thấy Hứa Viễn vừa rồi nằm liệt trên giường đã ngồi dậy, trong hốc mắt tơ máu chằng chịt, cũng đã không còn một chút men say nào, biểu tình mang theo áy náy cùng quật cường nhìn hắn. Lục Diễn trong lòng chấn động, thầm nghĩ một tiếng không xong, vội vàng xông ra ngoài, nghĩ nhanh chóng rời khỏi khách sạn, nhưng đã không còn kịp, vừa ra thang máy liền nhìn thấy cửa khách sạn một đám phóng viên vây quanh, Lục Diễn theo bản năng mà tránh đi, không để cho đám phóng viên kia trông thấy hắn. Lục Diễn nhanh chóng gọi điện thoại cho Tống Huy, bảo cậu đi xem xảy ra chuyện gì. Tống Huy rất nhanh điện thoại trả lời, nói có người chụp được cảnh Triệu Điềm Nhi cùng một người đàn ông vào khách sạn, Triệu Điềm Nhi thần thái thoạt nhìn có chút không thích hợp, người đàn ông kia có vẻ giống hệt như Lục Diễn. Lục Diễn nháy mắt liền hiểu được, chính mình rơi vào cái bẫy của người ta. Chỉ trách mình nhất thời mềm lòng, về phần là ai muốn hại mình, hiện tại cũng không phải thời điểm suy xét cái này, quan trọng nhất bây giờ là giải quyết chuyện này như thế nào. Nếu như mình cứ như vậy đi ra ngoài, đợi lát nữa Triệu Điềm Nhi lại từ nơi này đi ra, thế thì cơ bản chuyện sẽ trở thành sự thật. Mà quan trọng nhất, trong lời Tống Huy người chứng kiến nhìn thấy Triệu Điềm Nhi bộ dáng không đúng lắm, chỉ sợ không chỉ là scandal của nam nữ minh tinh ở khách sạn, làm không tốt có khi còn có án kiện hình sự. Mặc kệ thế nào, trước tìm được Triệu Điềm Nhi mới là điều quan trọng. Lục Diễn hơi chút che giấu chính mình, né khỏi tai mắt đến chỗ lễ tân hỏi thăm, nói mình là bạn của khách thuê phòng mà lại quên số phòng, di động không liên lạc được nhờ cô tra thử, cũng may kẻ thuê phòng dùng giấy căn cước của Triệu Điềm Nhi, Lục Diễn rất nhanh liền một lần nữa tìm lên. Hoàn chương 50 ☆,