Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 294 : Cổ Yêu hành động

"Một ngôi, hai ngôi, ba ngôi… Tám ngôi sao!" Nhìn tinh bàn chậm rãi hiện lên tám ngôi sao rực rỡ, toàn trường nhất thời đều ồ lên, thậm chí còn có một số trưởng lão còn bật lên những câu tán thán hoặc vui sướng gật gù. Hiển nhiên lần trắc thí này làm bọn họ cực kỳ hài lòng. "Cư nhiên là cấp bậc huyết mạch bát phẩm! Không hổ là một trong Tứ đại Đô thống a!" "Giống như tiểu thư trắc thí năm đó cũng chẳng qua chỉ là bát tinh thôi a! Không nghĩ đến Cổ Yêu lại nhanh chóng vượt qua tiểu thư đến như vậy!" "Bất quá đó chỉ là lần trắc thí rất lâu rồi! Ai có thể biết đẳng cấp cấp huyết mạch của tiểu thư giờ đây đã tăng lên đến bực nào rồi?!" Giờ khắc này, toàn bộ tộc nhân Cổ tộc hiện đang châu đầu ghé tai nói chuyện khe khẽ nhưng thanh âm vẫn như tằm ăn rào rào vang ra tứ phía. "Quả nhiên người kia đã đạt đến Bát phẩm huyết mạch lực a!" Huân Nhi nhìn thân ảnh giữa sân kia cũng than nhẹ một tiếng. Tiêu Long mặt không đổi sắc nhìn xem Cổ Yêu. Cổ Yêu người này có thể nói là một cái thê thảm nhân vật cùng Cổ Hà là một loại, bất quá so với Cổ Hà tốt hone một chút. Không ít tác phẩm đồng nhân đều có hắn xuất hiện, bất quá vai trò đều là nhân vật chính đá kê chân, thậm chí là bị ép thu làm thụ hạ, đủ loại kết cục, nhưng mỗi cái đều so với cái trước tệ hơn. Chỉ có thể dùng hai chữ "xui xẻo" để hình dung hắn. So với Cổ Yêu này, dù đám người được gọi là thiên tài trẻ tuổi của Cổ tộc như Linh Tuyền – Lâm Hủ căn bản cũng không được tính là gì. Thanh danh của Tu La đô thống này cũng không phải là hư danh. Ba vị trưởng lão trong quảng trường cũng vì tám ngôi sao mà phải thoáng thất thần. Một lúc lâu sau họ mới hồi phục tinh thần lại, trên khuôn mặt vốn nghiêm túc của họ cũng hiện lên chút ý cười. "Cổ Yêu, một trong Tứ đại Đô Thống Hắc Yên quân! Bát tinh Đấu Tôn, bát phẩm huyết mạch lực! Ban thưởng Tử kim Tộc văn!" Tiếng quát hạ xuống, Tử Kim Long Bút trong tay một vị trưởng lão liền bộc phát ra quang mang như ngọc cực độ rực rỡ và chói mắt. Năng lượng dày đặc bỗng nhiên hội tụ vào đầu ngòi bút rồi sau đó ông ta vũ động cánh tay tạo thành một ấn ký nhanh chóng xuất hiện trên trán Cổ Yêu. "Phù!" Vẽ nên cái gọi là Tử kim Tộc văn này dường như phải tiêu hao đấu khí cực độ nên khi động tác cuối cùng vừa dứt thì trên trán vị trưởng lão kia cũng thoáng xuất mồ hôi. Ông ta thở dài một hơi rồi dừng bút lại thì ánh sáng như ngọc trên đầu ngòi bút mới dần dần yếu bớt. Tộc văn này chính là do Cổ Yêu thu hoạch được dựa vào toàn bộ tự thân thực lực của hắn mà không giống như Cổ Chân, phải bằng ngoại lệ mới thu được Tử kim Tộc văn có thể sánh được. "Tộc văn đã thành! Cổ Yêu, đi xuống đi! Tiếp theo, hoàn thành Tộc văn!" Vị trưởng lão kia cũng nở nụ cười hiếm hoi rồi sau đó phất tay, nói. "Chậm đã!" Nhưng vị trưởng lão kia còn chưa dứt lời thì Cổ Yêu vốn vẫn giữ sắc mặt hờ hững bỗng đột nhiên lên tiếng. "Hả?" Thấy thế, cả ba vị trưởng lão thoạt ngẩn người, chợt nhíu mày nói: "Như thế nào?" "Đã xong nghi thức thành nhân, ta đã có đủ tư cách tùy ý hướng người khiêu chiến?" Dưới vô vàn ánh mắt chăm chú vào mình, Cổ Chân bèn hỏi bằng thanh âm lãnh đạm. Nghe được những lời này của Cổ Yêu, sắc mặt không ít người trong quảng trường chợt biến đổi kịch liệt. Đặc biệt là đám người Linh Tuyền đều không khỏi đem ánh mắt nhìn về phía tiêu Long. Hiển nhiên đối với chuyện này bọn họ đã sớm có dữ liệu trước. "Cổ Yêu, không được phép làm càn, ngươi còn không chịu từ bỏ sao." một vị trưởng lão thở dài một tiếng nói. Bọn hắn tự nhiên biết Cổ Yêu đang có ý định gì, cho nên mới lo lắng. Lo lắng Cổ Yêu sẽ chọc dẫn Tiêu Long mà bị đánh cho không gượng dậy nổi, sẽ tạo thành đả kích cho hắn. Tiêu Long cùng Huân Nhi hôn sự là không cách nào thay đổi, Cổ Tộc không cách nào bỏ qua một vị thiên tài như vậy. Nếu bàn về giá trị thì Tiêu Long vượt xa Cổ Yêu. Bất quá là quy củ, ba vị trưởng lão cũng không thể làm gì khác hơn, chỉ hy vọng Tiêu Long nhẹ tay một chút đi. "Dựa theo quy củ, sau khi vượt qua nghi thức trưởng thành thì ngươi có thể khiêu chiến bất kỳ người nào của bản tộc, nhưng nếu đối phương không phải là người của bản tộc thì phải cần sự đồng ý của họ mới được giao thủ!" Cổ Yêu chậm rãi gật đầu sau đó xoay người lại làm ai ai cũng nhìn rõ mái tóc hai màu hắc bạch. Mà giờ khắc này, ánh mắt lạnh thấu xương của hắn lại trực tiếp tập trung ở thân ảnh một thanh niên cao gầy phía xa rồi bình thản nói: "Ngươi hẳn là biết ta muốn hướng đến ngươi mà khiêu chiến! Nếu muốn đàm tiếu phong sinh một cách vui vẻ ở Cổ Tộc như vậy phải xuất ra bản lĩnh chân chính đi! Bằng không, tất cả những người khác đều nhìn ngươi bằng cặp mắt chế nhạo lẫn thương hại…" "Hiện tại, ta có thể cho ngươi cơ hội này! Đương nhiên về phần ngươi đủ dũng khí hay không thì đó là chuyện của ngươi! Chẳng qua, ta hy vọng nếu ngươi cự tuyệt thì ngay trong ngày hôm nay chính bản thân mình phải rời khỏi Cổ giới!" Quy củ của nghi thức thành nhân cho phép Cổ Yêu có thể khiêu chiến bất cứ ai, nhưng theo lời hắn nói nãy giờ lại làm cho Tiêu Long phải chủ động khiêu chiến chính hắn! Bình thường, khiêu chiến phải tiến hành từ dưới đi lên nhưng theo nhận thức của Cổ Yêu thì người khiêu chiến không phải hắn mà chính là Tiêu Long! "Bốp!" Lời Cổ Yêu vừa dứt thì mắt mắt toàn trường đều đổ dồn vào thân ảnh gầy gầy ngồi ở hàng ghế phía trước, không ít người không biết chuyện đều lộ ra cái nhìn vui sướng khi thấy người gặp họa. Ngay lập tức vô số tiếng nghị luận vang lên xung quanh.