Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu
Chương 292 : Nghi thức bắt đầu
Tu la đô thống - Cổ Yêu.
Cổ Yêu thiên phú tại cổ tộc thế hệ trẻ chỉ xếp thứ ba, đứng sau Huân Nhi cùng một người khác nhưng luận về tu vi thì phải so với Huân Nhi phải cao hơn.
"Cứ nghĩ là Cổ Tộc đám người đáng ghét kia đều biết điều mà lui rồi a, không nghĩ đến vẫn còn một cái cứng đầu gia hỏa."
Liếc nhìn Cổ Yêu một cái, Tiêu Long thầm nghĩ, khóe miệng nhếch lên.
Đã ngươi không chịu chấp nhận số phận, vậy thì để ta đánh cho ngươi phục vậy.
"Boong…"
Ngay lúc này một tiếng chuông cổ kính bỗng vang vọng khắp phiến thiên địa. Tiếng chuông dần dần khuếch tán ra bốn phía, cuối cùng quanh quẩn khắp bên trong những dãy núi non trùng điệp.
"Thời gian bắt đầu rồi! Nghi thức, bắt đầu đi!"
Sau khi tiếng chuông ngân vang quanh quẩn tan hết, một thanh âm đột nhiên truyền ra từ không gian hư vô. Bên trong thanh âm này ẩn chứa uy áp vô cùng khủng bố làm không ít người ở quảng trường không nén nổi phải hít vào một hơi khí lạnh.
"Đấu Thánh, là Đấu Thánh chân chính!"
Cảm thụ được uy áp đánh sâu vào trong linh hồn, trong mắt những người ở đây cũng lộ ra sự rung động thật mạnh. Đây chính là lần thứ hai bọn hắn cảm nhận được uy áp của Đấu Thánh chân chính ngoại trừ Cổ Tốn.
Khi thanh âm mênh mông cuồn cuộn vừa dứt, mấy vị trưởng lão Cổ tộc y quan nghiêm cẩn sắc mặt nghiêm trang cũng đứng lên tự hàng ghế cách đó không xa, sau đó tiến vào trung tâm quảng trường.
Giờ phút này, ở nơi đó có rất nhiều đạo cụ được sắp sẵn. Nghi thức trưởng thành của Cổ tộc cũng tương đối rườm rà bởi vì trong Cổ tộc, phải trải qua Lễ trưởng thành thanh niên thì mới được xem như chính thức trưởng thành. Sau đó, những thanh niên này mới có thể chính thức trở thành đệ tử trung tâm của Cổ tộc. Thậm chí, cái gọi là hôn sự cũng chỉ sau khi trải qua lễ thành nhân này mới có thể tiến hành.
Mấy vị đấu thánh của Cổ Tộc cũng không lộ diện, mà núp ở một bên quan sát, Tiêu Long có thể cảm giác được có mấy đạo hư vô mờ mịt khí tức như ẩn như hiện.
"Nghi thức bắt đầu, Linh Tuyền!"
Ngay lúc này ba vị trưởng lão Cổ tộc trên quảng trường cũng đã chuẩn bị hết sức đầy đủ, sau đó dựa theo danh sách gọi lên một cái tên đầu tiên.
Nghe tiếng quát của ba vị trưởng lão, Linh Tuyền cũng vội vàng đứng dậy. Thân hình hắn vừa động đã hăng hái lướt vào giữa sân cung kính thi lễ với ba vị trưởng lão.
Số lượng người trẻ tuổi trưởng thành trong Cổ tộc tự nhiên không ít, nhưng có thể được tham gia vào nghi thức lớn như thế này thì rất ít ỏi. Không thể nghi ngờ, những người này chính là tài năng trong tài năng của Cổ tộc rồi. Bởi vậy cũng khó trách vì sao khuôn mặt Linh Tuyền giờ đây toát ra một vẻ đắc ý nhàn nhạt.
Giữa sân, một vị trưởng lão sắc mặt nghiêm túc cầm chặt một chiếc tinh bàn lớn gần một trượng đi đến trước mặt Linh Tuyền, mà hắn ta giờ này cũng vội vã bước nhanh đến đưa tay chạm vào tinh bàn rồi nhắm mắt lại.
Cùng lúc Linh Tuyền nhắm mắt lại thì tinh bàn bỗng bộc phát ra một luồng sáng mạnh mẽ. Sáu ngôi sao từ từ hiện lên…
Nhìn thấy sáu ngôi sao này, vị trưởng lão kia cũng gật gật đầu rồi sau đó thét lớn: "Linh Tuyền, Thất thống lĩnh Hắc Yên quân! Thực lực nhị tinh Đấu Tông, đẳng cấp huyết mạch lục phẩm! Sau khi được Trưởng lão viện thương thảo, quyết định ban cho Kim sắc Tộc văn!"
"Cư nhiên là Kim sắc Tộc văn! Không hổ là Thất thống lĩnh… …"
Nghe được tiếng quát từ miệng vị trưởng lão kia, đa số tộc nhân Cổ tộc trong quảng trường nhất thời phát ra thanh âm có vẻ vô cùng hâm mộ.
Nghe vậy, trong mắt lẫn sắc mặt Linh Tuyền cũng hiện ra một nỗi vui mừng, hắn liền quỳ một gối xuống ngẩng đầu lên. Sau đó, một vị trưởng lão cầm một chiếc hào bút lóe lên kim quang, cánh tay vũ động lập tức tạo thành từng đạo tàn ảnh hình thành một phù văn huyền ảo kỳ dị trên trán Linh Tuyền. Nó cũng bộc phát ra kim quang ẩn chứa dao động năng lượng đặc thù tràn ngập.
"Cấp bậc huyết mạch lục phẩm? Kim sắc Tộc văn? Mấy thứ kia là gì vậy?" Tiêu Ngọc đối với những thứ này cực kỳ xa lạ, lập tức nhíu mày nhìn Huân Nhi dò hỏi.
"Cấp bậc huyết mạch được chia là mười phẩm. Nhất phẩm là thấp nhất còn thập phẩm là cao nhất! Chẳng qua bình thường mà nói thì huyết mạch đạt ngoài tứ phẩm mới đủ tư cách tham gia Lễ trưởng thành! Linh Tuyền có thể đạt tới lục phẩm đó đã là không tệ rồi." Huân Nhi mỉm cười giải thích: "Về phần Kim sắc Tộc văn chính là do Cổ tộc truyền thừa xuống. Ở trong lúc nguy cấp, nó có tác dụng làm huyết mạch lực trong thể nội của Cổ tộc nhân tạm thời tăng vọt, do đó có thể hóa nguy thành an. Loại Tộc văn này cũng chia làm bốn cấp: Ngân – Kim – Tử kim – Thất thải kim. Dùng màu sắc mà nhận biết thì Tộc văn của Linh Tuyền chính là đệ tam sắc Tộc văn!"
"Tộc văn còn có kỳ hiệu bực này?" Trong mắt Tiêu Ngọc thoáng hiện nỗi kinh ngạc hỏi.
"Nghe nói đây chính là do vị Đấu Đế khai tộc sáng tạo ra. Bất quá sau khi có được tộc văn thì phải ôn dưỡng nó trong một tháng thì mới có thể phát huy năng lực!" Huân Nhi cười nói.
Tiêu Ngọc khẽ gật đầu. Nàngq còn tưởng Lễ thành nhân của Cổ tộc chẳng qua chỉ là một nghi thức giống tiêu gia mà thôi, không nghĩ tới cư nhiên lại có thêm ưu đãi bậc này. Thật khó trách vì sao bọn người kia lại coi trọng nó đến như vậy, thì ra còn do nguyên cớ Tộc văn như thế này!
Tiêu Long thần sắc vẫn không thay đổi.
Tiêu Tộc nguyên bản cũng có tộc văn, bất quá hiện tại không ai có thể sử dụng được, phải thông qua huyết mạch truyền thừa trong thiên mộ mới có thể khởi động tộc văn.
Tiêu Long đã có bất tử điểu truyền thừa, tộc văn cũng có thể sử dụng, hơn nữa còn là thuộc loại cao cấp nhất.
Bất quá đã có Phượng Hoàng Biến, hắn cũng rất ít khi sử dụng bất tử điểu tộc văn
Truyện khác cùng thể loại
534 chương
59 chương
23 chương
200 chương
171 chương
376 chương