V Đại Có Một Bé Chuột
Chương 3 : Bồi dưỡng
Cái năng lực khiến ảnh đế bùng nổ kia là được phát hiện ra như thế này.
Trên thực tế, vị ảnh đế vạn sự đều thích tự mình độc lập tự chủ đối với những thứ năng lực tặng kèm và gì đó vốn cũng không có bao nhiêu mong chờ, bất quá y cũng từng có chút hy vọng có thể nhận được một kỹ năng tương đối thực dụng.
Kết quả là, ngay khi mama nhà mình giống như toàn bộ những người mẹ khác trên đời, chạy tới cướp đi nụ hôn đầu tiên của con trai còn đang trong tã lót, vấn đề lập tức nổ ra.
Phép thuật trên người Lisa Pettigrew đột nhiên hỗn loạn, giống như sắp sửa bạo động vậy.
Cô sợ đến thiếu chút nữa đã đánh rơi con trai của mình.
Pháp thuật bạo động là độc quyền chỉ diễn ra trên người trẻ con, người lớn nếu như trong lúc tâm lý dao động kịch liệt hoặc sức cùng lực kiệt cũng có thể gặp phải vấn đề này, vậy nên Lisa liền cảm thấy có chút không bình thường.
Chỉ là hôn con trai một chút thôi… cũng không đến mức thiếu chút nữa sẽ pháp thuật bạo động chứ.
Lisa còn cho rằng mình có chỗ nào đó bất thường, lập tức chạy thẳng đến Bệnh viện Thánh Mungo làm kiểm tra toàn thân cho mình và bé cưng. Kết quả lại là mọi việc đều bình thường.
Ngay khi Robert Pettigrew nhận được tin tức liền vội vàng chạy tới bệnh viện, đón được chính là người vợ còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì và đứa con trai còn đang ngủ say chưa tỉnh.
Vợ mình là Thần sáng, đối với tình huống pháp thuật của bản thân làm sao có thể phán đoán lệch lạc? Vì vậy sau khi hai vợ chồng quay về liền lập tức tái hiện lại hiện trường vụ án. Bất quá, sự việc cũng không đến mức phức tạp như vậy.
Ngay khi Robert dùng ngón tay lau đi vệt sữa trên miệng con trai, tất cả chân tướng đều hiện ra.
Lisa còn chưa kịp nổi giận với ông chồng của mình —— cư nhiên dám trực tiếp dùng bàn tay bẩn như vậy chạm vào miệng của con trai —— liền thấy biểu tình của đối phương trở nên cực kỳ quái dị.
Sau đó chính là trực tiếp tiến hành các loại thực nghiệm.
Mà Peter lúc này bởi hạn chế thể chất, y vẫn còn đang ngủ đến tối tăm trời đất, một chút cũng không biết từ đầu đến chân mình đã bị vô lễ bao nhiêu lần.
Sau khi thoáng bàn bạc với nhau, hai vị phụ huynh đã đưa ra tổng kết thế này.
Vấn đề nằm ở trên môi của sweetie, những bộ phận khác trên thân thể cũng không có vấn đề gì (Cái câu những bộ phận khác này vì sao có chút kỳ lạ như vậy), nếu như bé hôn lên làn da trần của một người, bất kể là bộ vị nào, cũng có thể khiến cho đối phương lâm vào pháp thuật hỗn loạn, nếu như là trực tiếp hôn lên môi, như vậy tình huống sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Đồng thời, thời gian tiếp xúc càng dài hiệu quả lại càng lợi hại hơn.
Lấy hôn môi làm ví dụ, muốn làm cho một phù thủy thành niên triệt để pháp thuật bạo động, chỉ cần không sai biệt lắm khoảng 10 giây.
Tuy rằng cha mẹ y vẫn không hiểu rõ vì sao con trai của mình lại có công năng kỳ dị như vậy, thế nhưng cái này cũng sẽ không ảnh hưởng đến quyết định của họ.
Đầu tiên, chuyện này cần phải bảo mật tuyệt đối, hiện tại người có học thức uyên bác và thực lực cường đại nhất chính là Dumbledore và vị Lord kia, nếu như bọn họ muốn cầu cứu nhất định phải dứt khoát lựa chọn một phương. Thế nhưng nếu như Peter không có bất cứ hiện tượng dị thường gì, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không đi tìm người giúp đỡ. Dù sao năng lực này của Peter có thể nói là… đủ để uy hiếp toàn bộ giới phù thủy..
Thứ hai chính là… bé con Peter của bọn họ sau này sợ rằng chỉ có thể lựa chọn một Muggle không có pháp thuật làm bạn đời.
Lisa là phù thủy xuất thân Muggle, vốn đối với việc con trai phải kết hôn với một Muggle thì cũng không hề phản cảm, thế nhưng sau khi nghe được chồng mình phân tích những khó khăn và trở ngại có thể xuất hiện thì cũng không khỏi cảm thấy ưu sầu.
Một đứa trẻ lớn lên ở thế giới phù thủy, ngay cả quần áo của Muggle nên mặc như thế nào cũng không biết, thậm chí muốn phân biệt tiền giấy cũng không làm được, ngươi muốn người ta phải làm sao theo đuổi con gái.
Đối phương sẽ nghĩ như thế nào? Liệu có thể xem bé cưng của bọn họ là ma quỷ hay không? Liệu có cảm thấy bé cưng của bọn họ xấu xa tà ác? Hoặc là sẽ lợi dụng ma pháp của bé cưng để chiếm đoạt lợi ích cực lớn?
Loại bi kịch gia đình này ở thế giới phù thủy thật sự đã xảy ra nhiều lắm.
Peter là nam phù thủy vẫn coi như tốt một chút, nếu là nữ phù thủy thì còn phiền toái hoan nhiều. Dù sao hình tượng nữ phù thủy trong truyện cổ tích của Muggle vẫn luôn không có chỗ tốt đẹp nào.
Bởi vì hai vị phụ huynh có cảm giác uy hiếp vô cùng cấp bách với hạnh phúc cả đời của sweetie nhà mình, từ nhỏ đã không ngừng giới thiệu và để Peter làm quen với các loại thường thức của thế giới Muggle. Chỉ cần có chút rãnh rỗi sẽ dẫn bé chạy đến chỗ của Muggle tiếp xúc với thế giới, ánh mắt càng là nóng bỏng nhìn chằm chằm đám bé gái rực rỡ muôn màu dưới mười tuổi trong tầm mắt.
Đối với chuyện này, Vu Nghị ngoại trừ cảm thấy địa phủ thực sự rất biết cách chơi khăm người ta ra thì cũng không có bao nhiêu bận tâm, dù sao sự nghiệp mà y hướng tới nhất định phải phát triển ở thế giới của Muggle. Đời trước trái tim của y không có chỗ cho tình cảm nam nữ, đời này coi như y muốn bù đắp lại cái tiếc nuối này, thì vài tỷ người thường trên trái đất này cũng đầy đủ cho y lựa chọn, hà cớ gì nhất thiết phải ôm chặt cái thế giới phù thủy chỉ có hơn triệu nhân khẩu này cơ chứ.
Hơn nữa phù thủy thiên biến vạn hóa, chỉ cần phủ ở trên môi một tầng ngăn cách dùng mắt thường không nhìn thấy là được, loại pháp thuật này hẳn là phải có đi. Sau này khi đến Hogwarts nhất định phải đi thư viện tra cứu một chút, cùng lắm thì chính bản thân y lại phát minh một cái.
Bất quá ý tốt của mama Vu Nghị cũng không nhẫn tâm làm trái, y rút ra một chút thời gian vốn nên dùng cho luyện tập kỹ thuật biểu diễn cấp tốc đọc xong quyển sách này, chờ đến khi Lisa trở về y còn phải dùng biểu tình rực rỡ của trẻ con biểu đạt sự hâm mộ đối với thế giới Muggle nữa.
Ngày hôm nay thật sự đúng là một ngày lành, suốt cả một buổi trưa đều bị Vu Nghị dùng để hồi tưởng lại đời trước, hoạch định cho đời này, cộng thêm vài phút dùng để đọc quyển sách kia. Chờ đến khi y phục hồi tinh thần lại cũng đã đến giờ cơm trưa rồi.
Vu Nghị chuẩn bị một bữa ăn đơn giản cho mình, lại cầm lấy một quyển sách nhập môn thảo dược lên nghiền ngẫm, thỉnh thoảng còn nhìn thời gian một chút. Đến một giờ kém mười, y lại dùng biểu tình hăng hái bừng bừng nhìn cái lò sưởi trong phòng khách nhà mình.
Oanh…
“Khụ khụ khụ khụ.”
“Frankie, cậu thật đúng giờ.”
“A, Peter, nhất định là cậu cố ý, tớ mới không tin dì Lisa có thể để cho cả cái lò sưởi đều là tro.” Một cậu bé mặt mày tròn tròn từ trong lò sưởi bước ra, quen cửa quen nẻo chạy đến phòng rửa mặt đem bản thân chỉnh lý sạch sẽ, còn oán thầm một chút quy định trẻ con không thể dùng pháp thuật rồi mới thong thả quay về phòng khách.
“Không phải là trẻ con không thể sử dụng pháp thuật, Frankie, ở trang thứ nhất của 《Những điểm quan trọng trong quá trình phát triển pháp thuật》 có viết rõ, phù thủy chưa đến 11 tuổi nếu tùy tiện học tập và sử dụng pháp thuật sẽ có nguy cơ biến thành Squib. Nếu cậu không lo lắng vấn đề này mà nói, có thể tự nhiên sử dụng.”
Pháp thuật của phù thủy nhỏ tựa như một đống lửa lớn không ngừng phát sáng tỏa nhiệt, là giai đoạn cần phát tán và dẫn đường hợp lý, nếu như lúc này để bọn nhỏ khắc chế ma lực của mình, gượng ép thực hiện một cái ma lực tuần hoàn (Cũng chính là sử dụng thần chú), ngược lại có thể đưa đến kết quả không tốt.
Dĩ nhiên, bản thân Vu Nghị thì có thể làm được, bất quá việc này cũng không nên nói cho bạn tốt biết, miễn cho đối phương phải chịu kích thích.
“Cậu có thể thử xem lực ý chí của mình như thế nào, cậu cũng không phải chưa từng thành công qua?”
“Đừng nói nữa. Lần đó tớ cũng không biết tại sao lại thành công, đến khi muốn làm lại lần nữa thì thế nào cũng không được. Peter, buổi chiều chúng ta vẫn chơi như lần trước sao? Chơi trò đóng vai, tớ vẫn muốn làm Thần sáng.” Cậu bé có gương mặt tròn xoe kia nói đến phân nửa đã đỏ mặt. “Alice, Lawton, Simon cũng tới sao?”
Dựa vào cái tên và gương mặt tròn xoe của cậu bé này, thân phận đã quá rõ ràng, chính là cha của Neville Longbottom, bạn thân trong tương lai của Harry Potter. Mà ba cái tên cậu ta vừa nhắc đến lúc nãy, theo thứ tự đầy đủ chính là Alice Owen, Lawton Patil, Simon Diggory.
Bọn họ đều là những người bạn bình thường Vu Nghị giao thiệp tốt nhất.
Có lẽ là bởi vì có liên hệ đến nội dung nguyên tác, các cặp phụ huynh của những nhân vật sẽ xuất hiện trong tác phẩm tuổi tác cũng không chênh lệch cho lắm, hoàn toàn không xuất hiện các trường hợp kết hôn sớm, sinh sớm, hoặc ngược lại.
Hơn nữa, phần lớn còn là cùng tuổi.
Ba người Frank Longbottom vừa gọi tên ra, căn cứ Vu Nghị tra cứu phổ hệ cũng cơ bản có thể xác định thân phận. Alice chính là vợ của Frankie trong tương lai, mẹ của Neville.
Lawton là phụ thân của một cặp chị em song sinh cùng tuổi với Harry.
Simon thì hiển nhiên là cha của Cedric Diggory.
Nếu y đã trở thành Peter Pettigrew, thì cho dù có thế nào cũng sẽ không để cho mình rơi vào hoàn cảnh, đợi đến khi lên xe lửa tham dự buổi khai giảng năm nhất mới kết giao người bạn đầu tiên, toàn bộ đời học sinh đều bị che sau lưng ba người bạn ‘vĩ đại’ kia, hoàn toàn không có một người bạn đúng nghĩa.
Sau khi y bẫy chết Voldemort nhất định sẽ phải đi thế giới Muggle phát triển, thế nhưng sở thích của y cũng không cần bị vùi dập trong hơn mười năm trưởng thành này chứ? Càng không thể chỉ để một mình y tự thân phân liệt, thể hiện cho xong những vai diễn còn lại?
Như vậy, có phải là đã có chút quá đáng thương rồi không?
Vì muốn không khiến mình ủy khuất, biện pháp tốt nhất chính là làm quen được thật nhiều bạn bè, sau đó hướng dẫn bọn họ đối với việc diễn kịch nổi lên hứng thú.
Vấn đề đầu tiên rất đơn giản, phụ huynh đều rất thích nhìn thấy con cái của mình đi tìm vài người bạn tốt để chơi đùa, chỉ cần lập trường của hai gia đình không quá đối lập là được. Mà vấn đề sau đó lại càng đơn giản hơn… hoạt động tiêu khiển tại thế giới phù thủy thật là quá ít rồi, chỉ cần một chút hướng dẫn nho nhỏ đã có thể thành công bắt được đám trẻ con này làm tù binh.
Dĩ nhiên, đám bạn trẻ con này y cũng đã nghiêm túc sàng lọc, lập trường của hai gia tộc Potter và Weasley cũng quá rõ ràng rồi, đi lại quá mức thân cận sẽ khiến cha mẹ của y gặp nhiều phiền phức không đáng có, cũng với lý do như vậy, nhà Slytherin bên kia cũng không được. Mặc dù theo Vu Nghị cảm thấy, những đứa trẻ từ nhỏ đã bị nền giáo dục của quý tộc ràng buộc, có thể sẽ… dễ dàng giao lưu hơn một chút.
Bất quá vẫn là quên đi, sau này đến trường học rồi hẳn tiếp xúc cũng được, trước khi đến trường đã giao tiếp thật sự rất làm khó lập trường của cha mẹ y.
Nhà Longbottom tuy rằng sau này chính là thành viên trung kiên của Hội Phượng Hoàng, bất quá gia chủ của gia tộc bây giờ chính là vị bà nội nghiêm túc lại tinh minh của Neville, hơn nữa Thực tử đồ hiện giờ cũng chưa có tiếng xấu lạm sát người vô tội như sau này, bọn họ bây giờ vẫn còn khoác tấm áo tốt đẹp chấn hưng quý tộc, khôi phục vinh quang thuần huyết. Sự xung đột của bọn họ cùng với Hội Phượng Hoàng cũng chỉ gói gọn trên phương diện chính sách quan hệ với Muggle.
Tử thần thực tử hiện tại có thể nói đang trong thời kỳ hoàng kim, đối với một tổ chức như vậy, vị phu nhân tinh minh của nhà Longbottom tự nhiên sẽ không quá vội vàng tỏ rõ lập trường, cho dù trong lòng bà càng thiên vị với lý luận của Dumbledore hơn vẫn là như vậy.
Vu Nghị như cười như không liếc nhìn Frankie, này… đám trẻ con ngoại quốc thường trưởng thành rất sớm, tuy rằng hiện tại tên nhóc này mới sáu tuổi…. Được rồi, tham khảo lý luận của mama nhà mình, có thể là tại giới phù thủy, trẻ con càng là những trường hợp trưởng thành sớm trong trưởng thành sớm.
“Hôm nay Alice không đến được, Lawton và Simon tối nay mới đến, cậu có thể chọn vai trước.” Nửa câu đầu khiến Frankie có điểm ỉu xìu, thế nhưng vừa nghe nửa câu sau lập tức đầy máu sống lại, hô to. “Ta muốn làm dũng sỹ!”
Vu Nghị nhìn thấy thì nhịn không được đen mặt một chút. “Tương lai cậu nhất định sẽ vào Gryffindor. Làm dũng sỹ nhiều như vậy cậu còn không chán sao?”
“Ha hả ha hả.” Cười ngốc, cười ngốc lại cười ngốc.
“Mặc kệ thế nào, vẫn là dùng quy định cũ đi. Đến bốc thăm nào.” Dù sao mọi người đều là trẻ con, những đề tài như ma vương và dũng sỹ gì đó càng phù hợp với bọn họ.
Ngoại trừ thỉnh thoảng muốn khi dễ đám bạn tốt một chút, Vu Nghị trên cơ bản đều đảm nhiêm ma vương. Cái gì? Rút thăm? Ta xin ngươi, ngay cả gian lân cũng không biết y liền sống uổng nhiều năm như vậy rồi.
Bởi vì là đang từng bước khơi lên hứng thú diễn kịch cho bọn họ, vì vậy kịch bản hiện tại là vừa đơn giản vừa dễ hiểu, cũng không nên yêu cầu mấy đứa trẻ này có bao nhiêu thiên phú, trước mắt chỉ cần có thể học thuộc lời thoại là ổn, đến lúc cần đánh nhau… tuy rằng nói là tự do phát huy, thế nhưng cũng đừng nên làm quá mức.
Còn dư lại chính là kỹ thuật biểu diễn hoàn mỹ của y mang ra lừa dối, từ từ khiến cho những đứa trẻ này lưu lại ấn tượng sâu đậm, bọn họ tự nhiên sẽ bắt đầu âm thầm mô phỏng theo, tự giác rèn luyện kỹ thuật diễn xuất.
Ôi chao… cái trò dưỡng thành như vậy vẫn là rất có lạc thú nha.
“Để tưởng thưởng cho việc cậu là người đầu tiên đến đây, tớ sẽ cho phép cậu xem trang phục trước, lần này quần áo của ma vương thật sự rất oai phong.” Quả nhiên, chỉ cần là bé trai liền không chống đỡ được cái từ oai phong này, Frankie ngay khi Vu Nghị lấy phục trang ra liền bắt đầu do dự, quần áo của ma vương thật sự rất oai nha.
“Không, tớ vẫn muốn diễn dũng sỹ, nếu không diễn bạn tốt của dũng sỹ cũng được.” Sau khi thành công vượt qua cám dỗ, bé con còn bỏ lại một câu. “Peter, nhà của cậu thật có tiền mà.”
Khóe miệng của Vu Nghị kéo một cái nhưng cũng không phản bác, trời biết giá cả của giới phù thủy là quy định theo kiểu nào, đồ ăn rẻ mạt đến mức y có xúc động đi làm gian thương buôn lậu, quần áo lại đắt đến y cơ hồ hoài nghi đang sống trong lạm phát.
Nhìn vào nhà Weasley liền biết, muốn nuôi sống nhiều đứ trẻ như vậy, mỗi ngày một bữa lớn đều dư dả phong phú, thế nhưng quần áo chỉ có thể mặc đồ cũ, ngay cả đồng phục đến trường cũng không thể mua một bộ vừa người.
Sau đó Vu Nghị mới biết được, thức ăn trong giới phù thủy đều được quý tộc trồng trọt trong đất riêng của mình, giao cho gia tinh chăm sóc, hết sức bớt việc.
Mà y phục lại là dùng phương thức thủ công truyền thống nhất chế tác, từ se sợi đến dệt vải, thậm chí là may thành quần áo, tuy rằng trong quá trình làm việc có thể dùng ma pháp hỗ trợ thế nhưng tuyệt đối đều là thủ công. Hơn nữa không phải chỉ là không dùng máy móc và sợi tổng hợp, bọn họ còn có sở thích thêm vào một ít nguyên liệu xuất phát từ da lông của sinh vật pháp thuật.
Đó mới chân chính là lý do khiến quần áo trở nên vô cùng đắt đỏ.
Thế mà cố tình, bọn họ lại không có bao nhiêu người nghĩ đến chuyện sẽ mua quần áo ở chỗ Muggle, theo quan niệm của bọn họ, áo chùng phù thủy ở chỗ của Muggle nếu không phải mua không được thì chính là không có. Ngay cả cha mẹ của y cũng kiên trì phải mặc quần áo làm tại giới pháp thuật, phảng phất chỉ có như vậy mới chính là lựa chọn bình thường nhất.
Bất quá, quần áo dùng để ‘chơi’ Peter đều nhờ mama đi các cửa hàng của Muggle mua về, sau đó mới tiến hành sửa chữa, đừng hoài nghi tay nghề của y, pháp thuật chính là rất tiện lợi. Chỉ là, những việc này tốt nhất cũng không cần nói cho Frankie đi, miễn cho sau này lại còn phải giải thích bản thân vì sao biết sửa quần áo.
“Oái! Peter, trong lò sưởi nhà cậu đều là tro, cậu tuyệt đối là cố ý.”
“Ôi chao! Simon, cậu làm sao lại cứ đứng trong lò sưởi như vậy.”
Simon và Lawton vừa mới đến rất không khéo mà va vào nhau ngã nhoài.
“Các cậu mau đến đây, hôm nay Peter đã viết ra kịch bản mới, còn có bài hát của Alice nữa.” Trong mấy người bọn họ chỉ có cô bé Alice là thích ca hát mà thôi.
“Thật tốt quá.”
“Tốt cái gì nha, tớ lại mang đến một cái tin xấu đây.” Lawton xoa xoa vùng bụng bị va chạm của mình, nhăn nhó nói. “Nhà Malfoy muốn mở yến hội, ăn mừng sinh nhật mười tuổi của Lucius Malfoy. Sang năm anh ta sẽ đến Hogwarts, vì vậy tiệc rượu năm nay liền đặc biệt cử hành thật long trọng, ngoại trừ nhà Weasley, ngay cả nhà Potter cũng có thiệp mới. Tớ phỏng chừng nhà của các cậu cũng đều có.”
Sau khi nói xong một hơi, Lawton còn rất đắc ý mà ưỡn ngực. “Đó là tớ vừa nghe trộm được người lớn nói chuyện.”
“Nhận được thư mời cũng không nhất định phải đi. Cha mẹ tớ đều không thích tham dự yến hội của quý tộc. ” Frankie và Simon không biểu hiện cái gì, thế nhưng Vu Nghị lại bỏ một phiếu tán thành.
“Muốn đi? Vì sao?!”
“Bởi vì Lucius Malfoy lớn hơn chúng ta bốn tuổi, lại bởi vì chúng ta cùng tuổi với nhau. Khi chúng ta vào học anh ta đã học năm năm, mà theo gia thế của anh ta, anh ta rất có thể là huynh trưởng[1]. Gia tộc Malfoy rõ ràng đang vì người thừa kế của mình tạo thế, nếu như chúng ta không cho cậu chủ nhỏ nhà Malfoy mặt mũi, đến lúc nhập học, một huynh trưởng nhà Slytherin không vừa mắt chúng ta sẽ phát động cả nhà Slytherin không nhìn được chúng ta…. Ai cũng không biết được trình tự phân viện là như thế nào, chúng ta đều là thuần huyết, vạn nhất phải vào Slytherin thì sao?”
Một phen suy luận này đối với mấy đứa trẻ sáu tuổi mà nói là rất thâm ảo, Vu Nghị lập tức nhìn thấy ba đôi mắt đã biến thành hình sao.
“Như vậy, ngày hôm nay chúng ta sẽ học bù một chút về phương diện lễ nghi đi. Được rồi, cũng không cần biết nhiều lắm, chỉ cần nhớ kỹ những gì không thể làm, đừng để gây ra chuyện xấu gì là nhiệm vụ quan trọng nhất.”
“… …” Ba đôi mắt lưu luyến không đành rời bỏ đồng thời phát động.
“Các cậu có thể mặt phục trang để luyện lễ nghi.”
“Đượcc “
+++++++++
Tác giả có lời : Cái tên Peter này thực sự quá thiếu khí thế, tuy rằng trên ý nghĩa nào đó cùng với Tom chính là tuyệt phối, thế nhưng đặt trong văn chương lại tương đối khó coi. Vì vậy ngoại trừ trong lúc đối thoại sẽ dùng Peter, những lúc khác sẽ dùng tên của đời trước. Mà ở một tác phẩm khác, lúc ta viết đến V đại khi chưa trở thành Lord cũng có cái phiền toái này, Tom thì không dễ nghe, vì vậy từ đầu tới đuôi đều dùng Riddle. Thế nhưng nơi này cũng không được, Peter không phải cô nhi, cha mẹ của y đều có thể gọi là Pettigrew, vì vậy chỉ có thể dùng cái tên trước khi xuyên qua thôi.
—————————–
1/ Huynh trưởng: Theo kiểu lớp trưởng, hoặc trưởng khối, là một danh từ dùng trong nguyên tác Harry Potter.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
56 chương
73 chương
94 chương