Ước mơ hoa phượng đỏ
Chương 93
Chap 92:Vui vẻ với nàng xong thì tôi cũng ung dung bước ra bên ngoài, bây giờ tôi cũng đang có mùi thơm giống như nàng nên cái mặt cũng có chút sung sướng nở cả lỗ mũi luôn, cái gì từ người con gái mình yêu thì luôn là thứ để mỗi người đàn ông luôn tự hào mà và tôi là một trong số đó hề hề.
Bước đến chỗ đám bạn đang hì hục bẻ cong đoạn tre lại, bên cạnh vẫn là những tiếng la của thằng L.- Con mợ mầy tránh xa tao ra hôi chết mợ mà cứ sấn tới, muốn chết không con! – Thằng Duy gầm gừ thằng L.- Tao có muốn thế đâu tắm mãi cũng chả thấy hết! – Nó mếu máo.- Mầy xem thằng T sao nó không có mùi kìa, còn thơm nữa!- Ê T làm sao mà thơm thế cho tao xin cách chứ không bọn nó đuổi tao như đuổi tà ấy! – Thằng L mặt mếu máo chạy tới tôi.- Mầy… mầy tránh xa tao ra, hôi quá, cái này nhờ em yêu của tao đó, mà thôi đừng mơ được hưởng nhé cu hehehe!- Tôi cười khoái trí.- Mợ mầy tin tao cho mầy hôi lại không! – Thằng L chuyển sang cười nham hiểm tiến về tôi.- Mày mà dám tao cho mầy có tên trong sổ cái tội uy hiếp cán bộ lớp giờ hề hề! – Tôi lợi dụng chức vụ mà cười đã đời.- Mầy… mầy… mầy, hệ hệ huhu chúng mầy bắt nạt tao! – Nó mếu máo giả bộ khóc.- Hihi này L cầm cái này ra tắm lại đi! – Nàng đưa cho nó cục xà phòng thơm, vì con Vy bắp nó chơi ác đem giấu hết chai dầu gội đi mà.Nó cười như nhặt được vàng liền nở nụ cười sảng khoái chạy đi tắm lại.
Bước tới cái đám vẫn đang cố bẻ cong thanh tre.- Mợ nó cứng thấy mợ sao mà cong được! – Thằng TS hậm hực nhìn cây tre.- T ơi không bẻ nó cong được sao làm cổng! - Thằng N vuốt mồ hôi đi.- Mợ bọn bây hơ qua lửa mà từ từ bẻ chứ!Bọn nó ồ lên rồi băt đầu đốt lửa, những thanh tre đã dần được uốn cong, rồi bắt đầu nối lại với nhau, thằng N bí thư thì nó đã được nhà trường cho đi học một khóa đào tạo Đoàn viên nên nó hướng dẫn lại cách cột dây cho cả bọn.
Làm mệt gần chết thì cuối cùng cái cổng cũng đã xong, cả đám lăn ra mà thở.- Mợ làm có mỗi cái cổng mệt tổ sư luôn! – Thằng K nói.- Mập như con heo thế kia bảo sao không mệt mầy! – Thằng M chọc nó.- Mầy đứng lại, đừng chạy thằng cờ hó, dám nói tao mập hả mầy, tao bắt được tao cho hửi nách chết mợ mầy luôn.!- Tha cho tao đừng đuổi nữa, mết thấy mụ tổ luôn rồi.Cả đám đang mệt mà gặp hai thằng trời đánh kia cũng phải ráng mà cười.
Đang cười thì các cô gái kia đã mang đống đồ tiếp tế cho cả bọn.
Hôm nay các cô gái của lớp trổ tài nội trợ đãi cả bọn một chầu lẩu cá thác lác lá khổ qua.
Đang nóng nực mà có cái nồi lẩu từ lá này thì sướng ngất ngây con gà tây luôn.
Cả bọn lao vào lấy chén mà múc lấy múc để.- Ê Vy bắp sao cái nồi này to to mà sao quen thế! – Thằng S hỏi.- Quen không hehe!- Ừ quen.- Nồi cám heo đó, sao ăn không.Cả đám con trai nghe xong mà mặt mũi méo xệ luôn, còn có thằng thì cố nôn ra.- Hahaha cái nồi nấu cơm lớn đó mấy ba, không ăn để tao ăn mấy thằng ngu! – Con Thảo nói xong lấy luôn cái bát to tổ chảng ra múc.Sau khi nghe xong cả bọn trở lại an tâm tinh thần sau khi bị con Vy dọa cho vỡ mật, cuộc chiến với nồi lẩu cũng kết thúc với những cái bụng no căng, tôi chui vào nhà nằm lên cái hiên cho nó mát nghỉ ngơi để chút còn đi về chuẩn bị đi học chiều nay.
Tôi đang nằm thoải mái thì nàng bước tới ngồi xuống hiên nhà nhìn ra khung cảnh bên ngoài.
Nhìn vào bóng lưng nàng ở đó tôi nở nụ cười.- Em này khung cảnh ở đây thật giản dị mà thoải mái quá em nhỉ,- Ừ hihi không có tiếng ồn từ xe cộ, thoải mái quá anh à! – Nàng đưa hai cánh tay vươn rộng ra tận hưởng.Tôi khẽ nhắm mắt rồi chìm vào giấc ngủ sau công việc dựng cổng trại kia.
Sáng hôm sau, hôm nay là chủ nhật nên cả bọn quyết định đến sớm để làm cho xong cái công trình còn đang dang dở, hôm nay còn có cô Nguyệt cũng xuống với đám bọn tôi.
Nên đứa nào cũng nghiêm túc làm, mang danh nghiêm túc được một khoảng thời gian ngắn rồi cũng trở lại với cái dáng vẻ lười biếng như mọi ngày.
Thằng S cột có cái cọng dây mà ngồi đó cả buổi trời vì lý do dây cứng cột sợ đau tay, còn mấy thằng kia thì đang bận thịt cây soài.
Sau khi cô Nguyệt củng cố tinh thần cho bọn nó thì cái lều cũng đã được dựng lên.
Những hàng rào cũng được cố định dưới đất, Đến lúc dựng cái cổng lên, bọn nó vừa nâng cổng lên vừa nghịch ngợm, rồi từ pha thọc lét nhau từ thằng S mà cái dây bị bung ra, cái cổng to lớn bắt đầu ngả xuống.- T coi chừng! – Tiếng la của Trinh vang lên.Tôi nghe thấy liền bước lui lại thật nhanh nhưng cũng bị cái thanh tre quẹt xuống tay làm xước một đoạn.
Tôi nhìn xuống cái tay đang rướm máu ra mà cười với cái đám nghịch ngợm kia.- Mấy bạn vừa làm vừa giỡn thế có nguy hiểm lắm không hả, lỡ T không kịp né thì sao, cái cổng thì nặng chứ đâu có nhẹ, không làm thì thôi đi! - Trinh bực tức quát bọn nó.- Thôi mà Trinh, không sao rồi mà đứng la bọn nó! – Tôi nói.Tôi nhìn đám bạn đang mặt mày buồn hiu vì lỡ giỡn mà xém chút làm hại bạn bè, còn Trinh thì hậm hực bước thẳng vào trong nhà.
Tôi cũng tặc lưỡi đỡ cái tay đang chảy máu tới chỗ bọn nó.- Thôi kệ đi Trinh xíu nữa là hết giận ấy mà! – Tôi nói.- Ừa bọn tao không có gì đâu, bọn tao cũng có lỗi, tay mầy sao rồi vào băng lại đi chứ gớm quá kìa! – Thằng TS nói.Tôi gật đầu rồi đi vào rửa vết thương, để lại cho bọn nó tiếp tục công việc dựng cái cổng trại lên.
Rửa xong vết thương tôi ngồi xuống chỗ hiên nhà, ở đó đã có nàng với Trinh.- Đưa tay đây mình băng lại cho không lại có sẹo giờ! – Trinh cầm lấy tay tôi.- À này Trinh đừng giận bọn nó nhé, lâu lâu được vui chơi thoải mái thế này nên cũng thế à đừng trách chi tội tụi nó.- Ừ! – Trinh đáp mỗi một từ.Tôi thì cũng im ru chứ không dám nói gì thêm, chứ Trinh đã nổi giận thì có trời lật cũng chẳng dám nói thêm câu nào nữa luôn ấy.
Băng bó xong tôi cũng thấy khá thoải mái hơn, mỗi lần Trinh làm thì mấy thứ đó luôn hoàn hảo hết, tôi chỉ ngờ ngợ chả hiểu sao Trinh lại nổi nóng kinh thế thôi.
Tôi nhờ tại nạn đó mà được làm người nhàn nhạ nhất hôm đó, toàn ngồi chỉ tay năm ngón cho cái đám cờ hó kia làm, thôi kệ xuôi xuôi tý mà được sướng cái thân này thì cũng chẳng tệ là mấy hề hề.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
68 chương
16 chương
67 chương
8 chương
127 chương