Đệ ngũ thập ngũ chương: Sống cùng nhau là tuyệt vời~ Sau đó trận đấu bất ngờ này liền kết thúc, rốt cuộc Nhậm Bình Sinh cũng không hiểu được trận đấu này làm sao bắt đầu, vì cái gì bắt đầu, nhưng mà nhìn dáng vẻ Nhậm Yên Vũ như không có gì quan trọng, hơn nữa học kỳ này lại phải bắt đầu cạnh tranh hội học sinh, cho nên Nhậm Bình Sinh cũng không gặng hỏi đến cùng. Vội vàng chuẩn bị cạnh tranh, không biết có phải lấy phúc từ một câu hội trưởng đại nhân của Hàn Phong hay không, lần này Nhậm Bình Sinh thật sự cạnh tranh lên chức vị hội trưởng. Được rồi chí ít nàng có thể không bị câu hội trưởng đại nhân tuôn liên tục từ miệng Hàn Phong gây phiền não là tốt rồi. Học kỳ mới lúc nào cũng bận rộn, cả học kỳ hai người đều không rảnh rỗi, Nhậm Yên Vũ cũng vào hội học sinh, thuận tiện để sớm chiều ở bên cạnh Nhậm Bình Sinh. Sau đó đồng chí Nhậm Yên Vũ không quá an phận một lần nữa mở rộng thế lực của mình ở trường. Chuyện của Hàn Phong khiến Nhậm Yên Vũ hiểu ra, dù khí thế của tỷ tỷ cường đại đến người bình thường không cách nào chống đỡ, nhưng không có nghĩa không có kẻ chẳng sợ chết, khi còn bé là Vương Cường, bây giờ là Hàn Phong, đương nhiên sau này còn có thể xuất hiện càng nhiều Vương Cường càng nhiều Hàn Phong. Cho nên, mở rộng thế lực, bảo vệ ly trà của bản thân là chuyện phi thường quan trọng. Đồng chí Nhậm Yên Vũ vô cùng để tâm tới chuyện này, đồng thời nhân tâm cả trường xao động một lần nữa, sau đó có rất nhiều rất nhiều người không rõ rốt cuộc bị làm sao vậy, cũng có rất nhiều người theo đuổi Nhậm Yên Vũ không biết cảm giác của Nhậm Yên Vũ đối với bọn họ là gì, thậm chí không rõ rốt cuộc Nhậm Yên Vũ thích dạng nam sinh như thế nào. Bởi vì duyên cớ của màn mở rộng thế lực này, nhất thời cả trường đối có rất nhiều suy đoán về sở thích của Nhậm Yên Vũ hoặc là nửa kia của Nhậm Yên Vũ trở nên rất nhiều, từng cái từng cái tên trong một lúc xuất hiện ra. Cuối cùng vì có quá nhiều suy đoán, mọi người đều không hiểu được các mối liên quan hỗn loạn dó. Vì vậy, nội bộ trang web trường đặc biệt vì Nhậm Yên Vũ mở một nơi riêng, thậm chí còn đem những nam sinh hoặc nữ sinh có liên quan đến Nhậm Yên Vũ dàn từng người một ra, vẽ sơ đồ phác thảo quan hệ!! Tình huống gì đây? Khi đồng chí Nhậm Bình Sinh ở trong hội học sinh nhìn thấy tin tức này, bối rối. Cũng một thời gian rồi Nhậm Bình Sinh không có đặc biệt chú ý đến ai kia trong nhà mình, rốt cuộc nàng lại làm chuyện gì rồi a? Có cả sơ đồ quan hệ? Vì vậy đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta nhìn chằm chằm màn hình vi tính, nghiên cứu sơ đồ quan hệ này nửa ngày. Xem không hiểu! Toàn ba cái gì đâu không. Ai vẽ vậy? Khả năng logic kém như vậy còn dám vẽ sơ đồ quan hệ?! Khi đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta cau mày, căng não ra nghiên cứu sơ đồ quan hệ này, đương sự của chúng ta đang vô cùng vui vẻ chạy ào vào hội học sinh. "Tỷ tỷ, chúng ta đi ăn cơm nha?" Nhậm Bình Sinh liếc mắt nhìn Nhậm Yên Vũ, sau đó lại quay đầu nhìn máy tính một chút, nháy mắt cảm thấy thế giới thật không công bằng, bên này có người vì ngươi muốn chết muốn sống rồi, ngay cả sơ đồ quan hệ cũng vẽ ra, phía đương sự lại hoàn toàn không có cảm giác gì. Nha đầu kia không làm web trường sập thì không cam lòng có đúng không? ". . . Mấy ngày nay rốt cuộc ngươi đang làm trò gì?" Bởi vì xem sơ đồ quan hệ thấy rối loạn cho nên tâm tình không tốt rốt cuộc tiểu thư cũng nhịn không được hỏi như vậy. "Ta có làm cái gì đâu?" Đương sự rất vô tội, đương sự vẫn rất vô tội. Nhìn thoáng qua màn hình vi tính trước mặt Nhậm Bình Sinh, nhìn sơ đồ quan hệ kia thoáng cái liền hiểu rõ. "Sơ đồ quan hệ này vẽ tệ lắm a, không có gì rõ ràng cả, xem ra khả năng logic có điểm kém." ". . ." Nháy mắt Nhậm Bình Sinh có chút hết biết nói gì, xin đương sự đừng dùng vẻ mặt bình tĩnh này nhìn thành quả lao động của người khác được không? "Tỷ tỷ nếu là ngươi vẽ, sẽ tốt hơn nhiều." ". . . Đi ăn cơm thôi." Với người như vậy vốn không cách nào trò chuyện! Không cách nào trò chuyện! "Người trong căn tin hôm nay đúng là siêu cấp nhiều." Nhậm Yên Vũ nhìn Nhậm Bình Sinh đóng máy vi tính, nói như vậy. "Căn tin đương nhiên nhiều người, đi thể nghiệm cơm sinh viên ở căn tin cũng không tệ." Người trong căn tin thật sự rất nhiều, hai người đương sự muốn thể nghiệm cơm sinh viên đứng nhốn nháo trước cửa căn tin. . . . . . . Bây giờ có nên ra ngoài ăn không? "Đại nhân! Đại nhân!" Đang đứng bối rối a, Nhậm Bình Sinh liền thấy có người vừa hô đại nhân đại nhân vừa xông đến. Đối phương rất kích động, rất anh dũng xông vào giữa đoàn người, đứng thở dốc trước mặt Nhậm Yên Vũ, gương mặt đỏ bừng, thậm chí còn chưa nói được gì. "Bạn học?" Nhậm Bình Sinh có chút sốt ruột, nàng muốn vội vàng đi ăn cơm, nếu không đi có lẽ lúc đến lượt nàng thì không còn cơm nữa, nhưng đối phương chắn ở trước mặt nàng bộ dạng muốn nói gì đó khiến Nhậm Bình Sinh không thể trực tiếp bỏ đi. "Đại nhân!!! Chúng ta có xếp hàng giúp ngài! Mời ngài đi theo ta!!!" ". . ." Cho nên mới nói cúc cung 90 độ này là chuyện gì vừa xảy ra? Giọng nói trung khí mười phần này là sao? Xã hội đen nước Mỹ? Không cẩn thận Nhậm Bình Sinh lại bị rối loạn một lần nữa! Nàng không nhận ra đám người này, nhưng nàng biết có một người chắc chắn biết. Đồng chí Nhậm Bình Sinh gần như là theo bản năng, xoay đầu về nhìn muội muội của mình. Nhậm Yên Vũ có chút mất hứng nhíu nhíu mày: "Đã nói không được gọi ta như vậy." "Xin lỗi đại nhân. Chúng ta giúp ngươi xếp hàng rồi đại nhân." Khi bị tiểu muội muội dẫn theo đi phía trước, Nhậm Bình Sinh có chút hoảng sợ nghĩ: Muội muội của nàng rốt cuộc đã làm gì lúc nàng không biết a? Mới mấy tháng mà đã có thuộc hạ rồi?! Đám thuộc hạ này sao nàng không biết? Bên trong sơ đồ quan hệ kia không có vẽ nha! Này này, muội muội à, ngươi bảo người vẽ sơ đồ phải làm sao bây giờ a? Sẽ bị loạn thần kinh nha! Gần đây quan hệ xã giao của Nhậm muội muội rất không ổn định, làm Nhậm tỷ tỷ có chút không đỡ được. Nhưng mặc kệ nói như thế nào, có người giúp xếp hàng như vậy lúc nào cũng tốt. Mọi người cùng nhau đến nơi đã chiếm được chỗ ngồi, ở đấy đã có rất nhiều người, nam nữ đều có, thấy Nhậm Yên Vũ và Nhậm Bình Sinh đến ai nấy đều rất cao hứng. Khiến Nhậm Bình Sinh cảm thấy vui vẻ chính là, biểu hiện của mấy người này rất bình thường, đúng là cảm ơn trời đất, không có trình diễn tiết mục xã hội đen ở căn tin đúng là quá tốt. Lúc ăn cơm một nữ sinh vẻ mặt sùng bái nhìn Nhậm Yên Vũ hỏi: "Đại nhân, bây giờ ngươi có còn hẹn hò với Lục Vũ không?" Nói đến Lục Vũ này, Nhậm Bình Sinh có chút ấn tượng, từng xuất hiện trên sơ đồ quan hệ, bị vẽ bông hoa lên là có khả năng hẹn hò với Nhậm Yên Vũ. Nhậm Bình Sinh cầm muỗng quay đầu nhìn Nhậm Yên Vũ, đúng lúc Nhậm Yên Vũ cũng nhìn về phía nàng. ". . ." Nhìn ta làm gì? "Ta chưa từng hẹn hò với Lục Vũ, xin đừng đồn bậy bạ." "Ế?! Thật á? Nhưng mà bọn họ nói quan hệ của đại nhân và Lục Vũ rất tốt." Tiểu muội muội có chút thất vọng. Nhậm Yên Vũ rất có lương tâm ăn cơm trong chén mình, lạnh lùng nói: "Không có gì, chỉ giống như các ngươi." Cho nên mới nói Nhậm Yên Vũ đại nhân, ngài đang giải thích quan hệ của họ rất đặc biệt hay là đang giải thích quan hệ với họ không đặc biệt? Nhưng mà từ thái độ của ngài hình như là vế sau a. . . đúng là lạnh lùng a đau lòng a. "Đại nhân không thích Lục Vũ, vậy đại nhân thích ai?" Được rồi, chứng minh con gái rất là nhiều chuyện, người ta thích ai liên quan gì tới ngươi? Nhậm Bình Sinh ở bên cạnh không thèm đếm xỉa tiếp tục ăn cơm trưa, vẫn là yên lặng ăn cơm tốt hơn. "Ta thích tỷ tỷ." "Ế? Đại nhân không thích chuyện này a đại nhân." "Ừ, ta biết, ta chỉ thích tỷ tỷ của ta." Nhậm Yên Vũ nói như vậy, cúi đầu ăn cơm, xem ra không định nói tiếp. "Nhưng mà đại nhân. . ." Muội muội nè thật ra ngươi là đứa vẽ sơ đồ quan hệ có phải không? Mặc kệ là ai, đang ăn cơm bị người lải nhải bên tay đều thấy phiền lòng, dù em gái lải nhải này thật ra rất đáng yêu. Cho nên Nhậm Bình Sinh có chút nhịn không được, dựa theo thái độ đã điên cuồng vì sơ đồ quan hệ không thể hiểu được hết kia, Nhậm Bình Sinh ngẩng đầu lạnh lùng nói: "Thật ra ngươi không thấy chúng ta mới là người yêu thật à?" "Phụt!" Nhậm Yên Vũ phun cơm. Quay đầu hoảng hồn nhìn Nhậm Bình Sinh. Nhậm Bình Sinh rất bình tĩnh, Nhậm Bình Sinh rất bình tĩnh ăn cơm, rất bình tĩnh quay đầu nhìn nàng. Bốn mắt nhìn nhau, ban ngày ban mặt thật sự là làm người khác chịu không nổi, quá đưa tình. ". . ." ". . ." ". . ." Nháy mắt thế giới an tĩnh, em gái vẽ sơ đồ quan hệ tối ngày hôm nay sẽ phát điên. Ai zui, tỷ tỷ ngươi như vậy thật sự không tốt! Buổi tối, Nhậm Yên Vũ đòi ở lại KTX của Nhậm Bình Sinh, vẻ mặt hả hê nhìn web trường sôi trào. Quả nhiên bạo động thật rồi. "Kỳ thực hoa khôi là les! Tỷ muội luyến ngược tâm ngược thân!" Tiêu đề cực lớn xuất hiện ở trang đầu web trường. Đứng xa nhìn tình cảnh kia khiến người khác cảm khái, thì ra ngôi trường này có nhiều học sinh như vậy, đúng là không dễ dàng. Sơ đồ quan hệ bị phủ định, lặp lại, sau đó một lần nữa bị phủ định! Sơ đồ quan hệ điên cuồng rồi điên cuồng rồi! Sơ đồ quan hệ càng đăng lên càng tăng mạnh. Nhậm Bình Sinh nhìn chằm chằm biểu đồ quan hệ càng lúc càng to ra kia, cảm khái. Trường chúng ta đúng là rảnh rỗi. Biểu đồ quan hệ mỗi ngày đều đổi mới. Muội muội kia bày tỏ rất là khổ cực. Sau đó trong lúc đổi mới, một học kỳ nữa rất nhanh đã trôi qua, nghỉ đông đến rồi, các học sinh rảnh rỗi đến mọc nấm linh chi cũng trở về nhà. Sơ đồ quan hệ trên web trường vẫn bận rộn đổi mới. Đội ngũ vẫn đang không ngừng lớn mạnh, nhưng mà đương sự của sơ đồ quan hệ vẫn rất là thái bình, cho nên sơ đồ hình thang không ngừng lớn mạnh kia cũng may là không có hỗn loạn. Nhưng mà chủ đương sự vẫn không bớt lo. Nghỉ đông về đến nhà chưa được vài ngày, Nhậm Yên Vũ liền chăm chú nói với Nhậm Bình Sinh: "Tỷ tỷ, hay là sang năm chúng ta ra ngoài trường tìm phòng ở được không?" Lúc đó đang ăn cơm bốn người, quản gia, Nhậm Bình Sinh, Nhậm Yên Vũ và Nhậm Thanh Nghiên. Người nói đang vẻ mặt chờ mong nhìn biểu tình Nhậm Bình Sinh. Người bị chờ mong tư tưởng đang đào ngũ, nghĩ muội muội vẽ sơ đồ lúc này nên làm cái gì bây giờ. Hoàn toàn bị phớt lờ, đang uống rượu nhưng rất không cam tâm mình bị phớt lờ, Nhậm Thanh Nghiên lập tức vui vẻ kêu lên: "Ai nha! Thật tốt! Mua một căn đi! Cuộc sống ở chung rất đẹp rất kỳ diệu nha! Trong lúc tình yêu đang cuồng nhiệt nên mỗi ngày đều ở bên nhau~ " Nghe Nhậm Thanh Nghiên nói như vậy, Nhậm Yên Vũ càng thêm vui vẻ, lập tức cười nói: "Phải đó, ta đã đi xem phòng rồi, cách trường không quá xa, đi bộ cũng chỉ hơn mười phút, hơn nữa căn phòng còn mới, có thể vào ở ngay. Tuy hơi nhỏ nhưng rất không tệ nha. Chỗ đó cũng khá yên tĩnh." "Tốt lắm tốt lắm, ai da ta cũng muốn đi xem, không thôi vầy đi, khai giảng năm sau ta cũng muốn đến giúp vui!" Mẫu thân đại nhân càng thêm kích động. "Vâng. Mẹ đến xem, ta cũng yên tâm hơn." Cho nên mới nói chuyện này cứ như vậy vui vẻ quyết định sao? Cho nên mới nói suy nghĩ của đương sự trong chuyện này không quan trọng à? Có phải chưa có được ai kia đồng ý không a? ——-——-——-——-——-——- Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Con chó(mới nuôi) đúng là ngốc muốn chết. . . huấn luyện thế nào cũng không vô! Ta quyết định đặt tên cho nó là Bổn Bổn! Cứ quyết định như thế! === ^ Không có gì, chỉ là nhớ có bạn nào đó gọi Bổn Điểu là Bổn Bổn cho nên... 😂  Editor sẽ chạy nước rút cho đến hết bộ(phiên ngoại để sau) cho nên mai, mốt, mốt của mốt không có chương.