Tuyệt Thế Vũ Thần
Chương 55 : Tịch Diệt kiếm quyết
- Quên đi! Lâm Phong không muốn nghĩ nhiều, xem ra địa vị Liễu Phỉ trong đoàn người này phi thường cao, thân phận cũng không tầm thường.
- Ta không có thế lực cường đại, thứ có thể dựa vào chỉ có chính mình. Nhìn bóng lưng đoàn người, ánh mắt Lâm Phong kiên định, lần này trở về, hắn chuẩn bị tham gia đại bỉ tông môn để tiến vào nội môn.
Thúc ngựa lên núi, hai gã đệ tử thủ sơn cúi đầu rất thấp, chính là hai người lần trước đã chặn Lâm Phong lại mà bị giáo huấn.
Vân Hải tông vẫn tràn ngập không khí tu luyện, tất cả mọi người đều khổ luyện, khát vọng cường đại. Nhất là hàng năm, tông môn đều có một lần đại bỉ, lần này trong đại bỉ, đệ tử ngoại môn có thực lực mạnh mẽ có thể tiến vào nội môn, trở thànhđệ tử Vân Hải tông chân chính.
Hơn nữa, nghe nói một ít đệ tử nội môn với thiên phú xuất chúng còn có thể tiếp nhận khảo hạch, chỉ cần thông qua là có thể trở thành đệ tử hạch tâm Vân Hải tông, vinh quang vô cùng.
Phải biết rằng, Vân Hải Tông là một thế lực hùng mạnh của nước Tuyết Nguyệt, đệ tử hạch tâm trong đó đi ra tuyệt đối đều cao hơn thanh niên tuấn kiệt một bậc, cho dù là đến chỗ nào đều được tôn trọng. Thành trì nhỏ giống như thành Dương Châu này, mặc dù là thành chủ gặp được đệ tử hạch tâm của Vân Hải tông cũng phải lấy lễ mà đối đãi.
Đây cũng là nguyên nhân Lâm gia bao gồm cả Thái Thượng trưởng lão đều muốn để Lâm Bá Đạo thượng vị, tương lai một khi Lâm Thiên đắc thế, trở thành đệ tử hạch tâm Hạo Nguyệt tông, đối với Lâm gia mà nói đó là một loại vinh quang, làm rạng rỡ tổ tông. Nếu thành tựu Lâm Thiên lại cao một chút, tương lai có thể trở thành trưởng lão Hạo Nguyệt tông, như vậy, Lâm gia có thể đi theo lên như diều gặp gió.
Đáng tiếc, Lâm Phong xuất hiện làm cho đám người Lâm gia bị giày vò.
Trở lại tông môn, Lâm Phong tắm rửa sạch bụi bẩn trên người, đổi lại một bộ trang phục đệ tử Vân Hải tông, bước ra khỏi phòng của mình, đi vào Tinh Thần các.
Thực lực tới Linh Vũ cảnh giới, hắn cần công pháp và võ kỹ cao hơn mới có thể phát huy ra chiến lực càng cường đại.
- Bắc lão. Đi vào Tinh Thần các, Lâm Phong nhìn thấy Bắc lão vẫn hệt như ngày xưa, đang lười nhác ngồi ở đó, giống như một lão già đang tuổi xế chiều.
Nhưng Lâm Phong may mắn được chứng kiến sự mạnh mẽ của Bắc lão nên biết đây chẳng qua chỉ là một mặt của Bắc lão mà thôi. Nếu không có tận mắt nhìn thấy, Lâm Phong rất khó tin tưởng cùng một người mà có hai loại khí chất khác nhau như thế.
Ánh mắt Bắc lão bỗng hiện lên một đạo sáng chói, lão ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười rất hiếm thấy: - Đã trở lại.
- Vâng, ta tới chọn công pháp và võ kỹ. Lâm Phong cười gật đầu.
- Đi lầu hai thôi.
Bắc lão thản nhiên nói.
- Cảm ơn Bắc lão, phiền toái Bắc lão giúp đỡ tính thời gian. Mục đích Lâm Phong lần này đến đúng là lầu hai, nhưng mà Vân Hải Tông có quy tắc, chỉ có Linh Vũ cảnh giới cùng đệ tử nội môn mới được lên lầu hai. Không có trở thành đệ tử nội môn, cho dù có tu vi Linh Vũ cảnh thì chỉ được phép ở lầu hai trong thời gian một nén nhang, nói cách khác, trong một nén nhang này phải chọn lựa công pháp và võ kỹ thích hợp.
Thời gian một nén nhang đối với việc chọn lựa công pháp cùng võ kỹ mà nói thì quá ngắn. Công pháp và võ kỹ ở Tinh Thần các có quá nhiều chủng loại, sao mà dễ dàng chọn lựa loại cường đại phù hợp với mình. Nhưng quy củ chính là quy củ, không người nào dám phá hư, cho nên trong Vân Hải tông, không người nào mà không muốn trở thành đệ tử nội môn, bọn họ có thể ở lầu hai bao lâu thì ở, chọn được công pháp võ kỹ thích hợp với mình nhất.
- Không cần, chỉ cần ngươi không lên lầu ba, muốn ở bao lâu thì ở. Bắc lão thản nhiên nói.
Lâm Phong ngẩn người, lập tức mỉm cười, quả nhiên ở chỗ nào đều có cửa sau có thể đi. - Vậy tạ ơn Bắc lão.
Lâm Phong cũng không khách khí, đi vào trong Tinh Thần các, sau đó hướng tới cầu thang đi lên tầng hai.
- Tiểu tử thối, nếu không lo lắng cảnh giới của ngươi theo không kịp, đừng nói lầu hai mà lầu ba ta đều cho ngươi đi lên.
Bắc lão nhìn bóng lưng Lâm Phong lắc đầu cười, trong lòng thì thào nói nhỏ: - Chung Cổ Tuyệt Bích, bát trống tề minh, ngươi phá vỡ lịch sử Vân Hải tông, chính là Tinh Thần các sao lại không để ngươi tùy ý đi vào!
Bắc lão nghĩ như vậy nhưng rất nhiều đệ tử ngoại môn Vân Hải tông sẽ không nghĩ như vậy, nhìn thấy Lâm Phong mặc trang phục đệ tử ngoại môn đi lên cầu thang tầng hai, không khỏi làm cho rất nhiều người ở Tinh Thần các tầng thứ nhất ánh mắt phải ngưng lại.
- Người này là ai, làm sao dám đi lên tầng thứ hai?
- Không biết, rõ ràng là đệ tử ngoại môn, chẳng lẽ hắn có tu vi Linh Vũ cảnh!?
Thần sắc đám người tầng thứ nhất hiện lên vẻ ghen tị, công pháp tốt, chẳng những có thể để cho võ tu có tốc độ tu luyện nhanh hơn, không ngừng leo lên cảnh giới cao hơn, mà còn có thể khiến cho võ tu có được chiến lực mạnh mẽ. Mà võ kỹ với phẩm chất cao có thể trực tiếp thể hiện ra ưu thế ở trong chiến đấu, ai lại không muốn sở hữu.
Công pháp và võ kỹ chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng, một cấp lại chia làm thượng trung hạ tam phẩm. Lầu một của Tinh Thần các đều là công pháp võ kỹ Hoàng cấp, mà lầu hai thì có được công pháp cùng võ kỹ Huyền cấp, lợi hại vô cùng.
Lầu hai Tinh Thần các yên tĩnh hơn so với lầu một, người cũng ít hơn, ai nấy đều đang yên tĩnh lật xem công pháp võ kỹ mình thích.
Lúc này, một người gần cầu thang nhìn thấy Lâm Phong đi lên, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, không để ý đến.
- Số lượng công pháp cùng võ kỹ trên này ít hơn so với tầng một.
Lâm Phong nhìn lướt qua tầng hai, vô luận là công pháp hay võ kỹ thì phẩm chất đều cao và trân quý, ít hơn so với tầng một là chuyện đương nhiên.
- Trước tiên chọn một bộ công pháp đã. Lâm Phong tìm đến giá sách đặt công pháp, lập tức lật xem.
- Thuần Nguyên công, Công pháp Huyền cấp trung phẩm, cô đọng thôn phệ thiên địa nguyên khí nhập vào trong cơ thể, hóa thành nguyên lực tinh thuần làm cho huyết nhục tăng cường, kinh mạnh mở rộng, luyện đến cảnh giới cao nhất sẽ hình thành chân nguyên tinh thuần hùng mạnh.
- Chú thích: Công pháp này người nào cũng có thể tu luyện nhưng không trực tiếp tăng lên chiến lực, hơn nữa tu luyện khó khăn vô cùng! Đầu tiên cần nâng cao chất lượng gân cốt cùng huyết mạch, lớn mạnh nội nhu, người thiên phú không đủ chẳng những không khiến cho tốc tộ tu luyện nhanh hơn, ngược lại còn khiến tu vi tăng trưởng chậm lại.
Đây là bộ công pháp thứ nhất Lâm Phong lật xem, mặt trên còn có vài lời tiền nhân ghi lại để hậu bối có thể cân nhắc lựa chọn.
- Mày đi. Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, giống như không nhìn đến lời nhắc nhở mà trực tiếp thu hồi công pháp, lựa chọn công pháp mà ít người tu luyện nhất này.
Lâm Phong thậm chí còn không liếc mắt nhìn công pháp khác, có một đời kinh nghiệm, Lâm Phong rất chú trọng đặt tốt trụ cột. Con đường võ đạo giống như xây một tòa nhà cao tằng, nếu móng không vững rất có thể sụp xuống, căn cơ nếu được củng cố thì mặc cho mưa to gió lớn, ta vẫn bất động.
Thuần Nguyên công này nhìn như rất tồi nhưng Lâm Phong lại thấy đây mới là công pháp tốt nhất.
- Tiếp theo nên lựa chọn mấy bộ võ kỹ! Lâm Phong lại đến chỗ để võ kỹ, không ngừng lật xem.
- Khô Mộc chỉ.
- Phần Viêm quyết.
- Hàn Băng Miên Chưởng.
Lâm Phong lập xem từng bộ, không ngừng đặt xuống, không tìm được võ kỹ khiến hắn vừa lòng.
- Bát Hoang chưởng, Huyền cấp hạ phẩm, luyện đến cảnh giới cao nhất thì một chưởng chấn bát hoang, quét ngang lục hợp, chưởng ra không có chỗ có thể trốn.
Lúc này, Lâm Phong nhìn đến một bộ chưởng pháp, dừng chân lại..
- Bộ này đi. Lâm Phong thu hồi Bát Hoang Chưởng nhưng mà cũng không có rời đi, với thiên phú của hắn thì tu luyện một bộ võ kỹ sẽ không mất bao lâu, hắn cần hai bộ võ kỹ phụ trợ chiến đấu.
Lại tìm một thời gian, Lâm Phong nhìn đến một bộ võ kỹ tên là Tịch Diệt kiếm quyết, công kích cực kỳ lợi hại, chính là võ kỹ Huyền cấp trung phẩm, nhưng mà yêu cầu rất cao, người có Kiếm Vũ Hồn mới có thể tìm hiểu, đã thế lại yêu cầu hạng người có thiên phú cực cao, có thể lĩnh ngộ một tia kiếm thế, có thể xuất kiếm vô dục vô cầu, vô tâm vô tình.
Điều kiện hà khắc này đủ để diệt đi ảo tưởng của vô số người.
- Chính là mi. Ánh mắt Lâm Phong hiện lên một tia hưng phấn, Tịch Diệt kiếm quyết này như chuẩn bị cho hắn. Kiếm thế, hắn đã tìm hiểu được rồi, hơn nữa không chỉ là một chút, về phần vô dục vô cầu, vô tâm vô tình, đây chẳng phải là trạng thái khi hắn phóng thích Thiên Chiếu Vũ Hồn tầng thứ nhất sao.
Võ kỹ này dường như là vì hắn mà sinh.
Về phần cái gọi là người có Kiếm Vũ Hồn mới có khả năng tu luyện thì bị Lâm Phong chẳng thèm nhìn tới, buồn cười, người có Kiếm Vũ Hồn nhất định sẽ biết về kiếm hơn hắn sao!
Truyện khác cùng thể loại
494 chương
199 chương
21 chương
100 chương
31 chương
556 chương