Tuyệt Thế Thiên Tài Phúc Hắc Phi

Chương 97 : Không biết bao giờ chúng ta mới được uống rượu mừng nhỉ?

Chẳng mấy chốc mà Cố Tử Nhiên đã tới cửa phòng học. Thấy Nguyệt Băng ở đây, Tử Nhiên hơi ngạc nhiên. Nhưng nhanh chóng dấu đi, hắn đi tới trước mặt Nguyệt Băng hỏi: \- Tìm ta có chuyện gì? \- Vừa đi vừa nói. Hai người nhanh chóng rời khỏi phòng học ra ngoài. Đợi cho thân ảnh hai người biến mất, phòng học bắt đầu sôi trào: \- Oa, Huyết lão sư và lão sư của chúng ta quả thật rất đẹp đôi. \- Điều đó còn phải nói nữa sao? Trai tài gái sắc như vậy. \- Không biết bao giờ chúng ta mới được uống rượu mừng nhỉ? Nếu Nguyệt Băng ở đây, cô chắc chắn sẽ ngán ngẩm mà lắc đầu: Các thiếu niên, các ngươi nghĩ nhiều rồi! Về phần Nguyệt Băng và Cố Tử Nhiên sau khi rời khỏi phòng học liền đi chậm lại. Nguyệt Băng dẫn đầu lên tiếng: \- Tử Nhiên, ngươi biết ở đâu kiếm được ma thú cao giai không? \- Ma thú? Ngươi có thể tới Hàn Vi sơn mạch. Nhưng nếu cần gấp vậy ta khuyên ngươi nên tới Ma thú đấu giá hội thử vận may. Nơi đó chuyên đấu giá các loại ma thú từ ấu thú cho tới thành niên ma thú. Cấp bậc có thấp có cao. Nói không chừng ngươi có thể tìm được ma thú phù hợp với mình. \- Ma thú đấu giá hội? Nguyệt Băng nghi hoặc. Nàng vẫn chưa nghe thấy cái này bao giờ. Lúc nàng đến Lương Bắc thì chỉ có một ngày để tìm hiểu sơ sơ về tình hình các thế lực, người dân ở đây sau đó lại đến Vân Thiên Tông. Có rất nhiều thứ mà nàng chưa biết đến. Cố Tử Nhiên ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ. Hắn giải đáp thắc mắc cho Nguyệt Băng: \- Nó cũng như đấu giá hội thông thường chẳng qua vật phẩm đấu giá chỉ là ma thú. Ở kinh thành này cũng có một tòa. Mở cửa vào buổi tối. Đêm nay cô có thể thử xem. \- Cảm ơn. Vấn đề đã được giải đáp, chuyện cần hỏi cũng đã xong. Nguyệt Băng tìm không thấy đề tài để nói chuyện giữa hai người. Nói thật, khi đứng bên Cố Tử Nhiên, nàng phảng phất có cảm giác không được tự nhiên cho lắm. Ở hắn có cái gì đó mà nàng không rõ. Hai người cứ đi loanh quanh một hồi. Không khí duy trì trầm mặc. Lần này lại là Cố Tử Nhiên lên tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh: \- Hỏi xong rồi liền không có gì để nói? Nghe thế, Nguyệt Băng có hơi xấu hổ. Khụ một tiếng che dấu bản thân, Nguyệt Băng làm như không biết hắn nói gì mà nói sang chuyện khác: \- Tử Nhiên, huynh dự định làm lão sư ở Vân Thiên Tông bao lâu? Có vẻ Cố Tử Nhiên cũng không có ý vạch trần nàng vì thế thuận theo mà trả lời: \- Không biết được. \- Vậy sao. Ta nửa tháng nữa sẽ rời đi. \- Đi đâu? \- Không biết được. Cố Tử Nhiên cảm giác câu này có chút quen tai. Không phải vừa rồi hắn mới nói sao? Không để hắn nghi vấn nhiều, Nguyệt Băng nói tiếp: \- Dù sao cũng sẽ rời khỏi đây. Đi chu du khắp nơi, tìm kiếm kỳ ngộ của bản thân. Có thể nơi tiếp theo ta đến sẽ là Đông Lưu quốc. \- Lịch lãm cũng tốt. Xuống phố dạo chút chứ? Khó được một lần Cố Tử Nhiên chủ động như vậy, Nguyệt Băng tất nhiên không hảo từ chối liền đồng ý rồi. Dù sao có một người dẫn đường cao to đẹp trai thế này cũng là nàng lời a.