Tuyệt Thế Thiên Tài Phúc Hắc Phi

Chương 94 : Còn ai có ý kiến nữa không?

Vì thế, khi Nguyệt Băng trở về, đám đệ tử của nàng đang run chân trên cột gỗ ở hàn đầm lập tức chứng kiến được một màn vi diệu. Lão sư lạnh lùng của bọn họ như thiếu nữ ngượng ngùng đối diện với người mình yêu thầm. Hơn nữa đối phương còn là Nhị hoàng tử - chiến thần Lương Bắc đẹp trai soái khí. Phối với lão sư xinh đẹp tài giỏi quả là một cặp trời xinh. Nếu Nguyệt Băng mà nghe được bọn họ nghĩ gì, cô nhất định sẽ bổ đầu chúng ra xem bên trong chứa gì. Rốt cuộc là con mắt nào của họ nhìn thấy cô đang e thẹn. Không thấy cô mặt không biểu cảm đang tiễn khách à. Cố Tử Nhiên đưa Nguyệt Băng về phòng học liền không nán lại, rời đi luôn. Đám đệ tử lập tức nhao nhao kêu gào: Lão sư, đến giờ rồi, cô mau thả bọn em xuống. Nguyệt Băng quan sát bọn chúng một lúc. Thấy bọn họ thật sự đến cực hạn liền nói: Các em tự xuống đi. Khoảng cách giữa các cột gỗ không xa, trực tiếp xuống bằng cột gỗ là được. Hồng Diệp mếu máo đáng thương kêu: Lão sư, em là nữ mà. Đứng lâu như vậy, chân tê cả rồi. Cô ưu ái chút đi. Tôn Cừu nghe thế liền nói: Lão sư, cô không được trọng nữ khinh nam. Nếu cô thả Hồng Diệp xuống nhất định cũng phải thả em xuống. Còn có em nữa.... Không quản bọn chúng kêu rên, Nguyệt Băng rời đi để lại bóng lưng lạnh lùng cho họ nhìn. Giọng cô như ma âm truyền tới lỗ tai các đệ tử: Nếu không muốn xuống thì ở trên đó nghỉ trưa luôn đi. Buổi chiều còn huấn luyện tiếp đó. Ây, không phải chứ lão sư,... Lão sư,... Nhận thấy Nguyệt Băng không để tâm tới tiếng kêu qủy khóc sói gào của mình, đám đệ tử đành cắn răng nhảy lên cột gỗ từng bước đi xuống. Xa xa Nguyệt Băng vẫn nghe thấy bọn chúng ồn ào: Tên nào đứng đầu hàng đó, có mau lên không hả? Đừng hối ta, ta sợ độ cao. ... Á, rơi rồi. Lạnh chết ta mất. Đến buổi chiều, Nguyệt Băng lại tách đám đệ tử thành hai nhóm ma pháp sư và võ giả. [ Ở bên ma pháp sư ] Nguyệt Băng đưa một quả táo ra trước mặt, đồng thời đá đá khúc gỗ dưới chân: Kim nguyên tố bổ quả táo ra làm đôi, hỏa nguyên tố đốt hết nửa khúc gỗ này. Mộc nguyên tố từ chỗ cháy cho mọc ra nửa thân cây như cũ. Thổ nguyên tố và thủy nguyên tố lập một vòng bảo hộ quanh quả táo và khúc gỗ. Nhớ, chỉ lập vừa vặn, không to quá cũng không nhỏ quá. Kết quả là quả táo bị đệ tử ra tay mạnh mẽ quá, nát thành mấy mảnh. Khúc gỗ thì bị đốt trụi. Mộc hệ thì làm cho dây leo mọc hết lên mái phòng học. Vòng bảo hộ thì to đùng mà lại không chắc chắn. [ Ở bên võ giả ] Nguyệt Băng khuơ khuơ cái khăn đen trong tay và chỉ một chồng kiếm gỗ bên cạnh: Che mắt lại, cận chiến cho ta. Phương thức nói chuyện đơn giản thô bạo hơn nhiều. Lão sư, nếu như đánh trúng bạn học làm sao? Vậy thì tính hắn xui xẻo. Có một giọng nói nhược nhược vang lên cùng với cánh tay giơ cao: Lão sư, tay cầm kiếm của em bị thương. Không phải vẫn còn một tay sao? Còn ai có ý kiến gì không? Đồn thanh tập 1: Có. Nguyệt Băng lấy ra một đống đao thật kiếm thật ra: Còn ai có ý kiến nữa không? Đồng thanh tập 2: Không có. Rất tốt. Luyện tập đi. Nguyệt Băng thu hồi đống vũ khí vừa lấy ra, lấy chiếc ghế lông cừu đặt chính giữa nơi luyện tập của hai nhóm nằm xuống. Đương nhiên đã thiết lập kết giới. Cô cũng không muốn bản thân nằm không cũng trúng đạn.