Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Chương 627
Quân Vô Dược xuất hiện làm cho cuộc sống của Quân Vô Tà có thêm một điểm bất đồng, trước kia nàng đến trấn Thiền Lâm vốn là định tìm kiếm lò luyện đan, nhưng không nghĩ chỉ tìm được một cái đồng nát sắt vụn thay thế, kết quả khi nàng dùng lò luyện đan kém chất lượng, Quân Vô Dược lại lười biếng tựa ở trước cửa.
“Tiểu Tà Nhi tại sao lại có thể dùng thứ kém chất lượng như vậy?” Quân Vô Dược chậm rãi đi về phía Quân Vô Tà, dưới ánh mắt của Quân Vô Tà, giơ tay lên tạo ra một lớp sương mù màu đen, bao phủ lò luyện đan, khói đen không ngừng xoay quanh, giống như gió xoáy.
Đợi cho khói đen tan đi, chỉ còn lưu lại một đống sắt vụn trên mặt đất, Quân Vô Dược nhẹ nhàng vung ống tay áo lên, liền quét dọn bên trong phòng.
“…” Quân Vô Tà gương mặt lạnh lùng nhìn lò luyện đan của mình “Biến mất trong không khí”.
Quân Vô Dược cười nói: “Những thứ này chỉ làm bẩn tay muội.”
Quân Vô Tà mặt không chút thay đổi nói: “Bên trong có đan dược.”
Nàng giằng co cả đêm, mới miễn cưỡng dùng lò luyện đan kém chất lượng luyện xong một lò đan dược, kết quả vừa mới chuẩn bị lấy ra lại bị người này nghiền nát thành mảnh vụn cùng với lò luyện đan!
Trong đôi con ngươi lạnh như băng, mơ hồ hiện ra bất mãn, nàng không thuận nhìn chằm chằm Quân Vô Dược, dùng ánh mắt không lời lên án hành vi cường đạo của hắn.
Lò luyện đan không đáng bao nhiêu tiền, nhưng đan dược của nàng rất đáng tiền!
Nụ cười trên mặt Quân Vô Dược xuất hiện một tia đọng lại, nhìn đáy mắt tiểu nha đầu dậy lên ngọn lửa bất mãn, hắn hắng giọng một cái, nụ cười lần nữa khôi phục, giơ tay lên muốn ôm Quân Vô Tà vào lòng.
Nhưng, Quân Vô Tà lại nhanh chóng lùi về sau ba bước, tạo ra khoảng cách với hắn.
Sự lên án trong ánh mắt, ngày càng mạnh mẽ!
Trả đan dược lại cho muội!
Quân Vô Dược bất đắc dĩ thở dài: “Đừng tức giận, huynh đền cho muội một cái tốt, có được không?”
Quân Vô Tà nhìn hắn một cái, chậm rãi gật đầu.
“Tìm cho muội cái tốt nhất, để cho ta ôm một cái làm quà cảm ơn có được không?”
Quân Vô Dược cười híp mắt vươn tay về phía Quân Vô Tà, ý nghĩ đã từng lừa gạt đứa nhỏ thuần khiết lại một lần nữa ác liệt nổi lên trong lòng.
Đang trong lúc hắn tràn đầy tự tin cho rằng có thể ôm lấy cơ thể nhỏ mềm mềm thơm thơm.
Quân Vô Tà lại lắc đầu một cái, tư thế “Ta không!”
Chẳng lẽ, trong khoảng thời gian xa nhau này, Quân Vô Tà không những chiếm được sự trưởng thành trên linh lực, ngay cả chỉ số thông minh cũng có bước bay vọt về chất?
Vừa nghĩ tới chính mình sau này nếu không thể lừa gạt “Quà cảm ơn” của Quân Vô Tà, Quân Vô Dược liền cảm thấy khó chịu cực điểm.
Rốt cuộc là tên khốn nào làm cho chỉ số thông minh của tiểu tử kia đột nhiên tăng cao?
“Huynh là đền tội, muội không cần cảm ơn huynh.” Quân Vô Tà hơi hếch cằm, cực kỳ nghiêm túc mở miệng nói.
“…” Quân Vô Dược sửng sốt một chút, lập tức nở nụ cười.
Cảm thấy tiểu gia hỏa này cũng không phải là đã nhận ra âm mưu trong “quà cảm ơn”của hắn, mà là phương thức tư duy trong cái đầu nhỏ này không giống với người xung quanh.
“Là đền tội.” Quân Vô Dược cười híp mắt mở miệng, còn nhiều thời gian, trên người hắn không ít thứ tốt, loại quà cảm ơn này sau này còn rất nhiều.
Quân Vô Tà thành thật lại gật đầu một cái.
Nàng cảm thấy ca ca Quân Vô Dược của mình làm hỏng lò luyện đan duy nhất của nàng, ngay cả một lò đan dược cũng bị hủy, cho nên, hắn mới phải lấy một cái lò mới đền cho nàng, bởi vì nàng tạm thời không có thời gian đi trấn Thiền Lâm tìm vật mới thay thế.
Quân Vô Dược nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Quân Vô Tà, ý cười trong lòng gần như bắt đầu khở động dâng trào.
Tiểu tử này, cái này có tính là làm nũng với hắn hay không?
“Muội ở đây chờ, ta đi tìm đồ đền cho muội.” Quân Vô Dược có phán đoán mới đối với hành vi của Quân Vô Tà, tâm tình thật tốt đi ra khỏi cửa.
Truyện khác cùng thể loại
217 chương
20 chương
65 chương
25 chương
12 chương