Rốt cuộc hắn đang nói cái gì vậy? Vì sao cảm thấy điều này tự nhiên như vậy? Dạ Sát bị cử động cổ quái của chính mình làm cho sợ hết hồn, che miệng trốn sau cây, tự kiểm điểm bản thân. “Khụ khụ, Vô Dược thiếu gia.” Long Kỳ thấy hai người trò chuyện hồi lâu, không khỏi tiến lên một bước. Nói đến kỳ quái, Vô Dược thiếu gia rõ ràng cũng là người Quân gia, nhưng chẳng biết tại sao luôn luôn dễ dàng bị mọi người bỏ qua, nếu như Long Kỳ chưa từng thấy bản thân Quân Vô Dược, hầu như chẳng bao giờ nghĩ đến nhân vật số một này, nhưng chân chính gặp được rồi thì chính là cảm giác đương nhiên như thế. Nói đi nói lại, Lân Vương và tiểu vương gia dường như cũng chưa bao giờ nhắc tới Vô Dược thiếu gia. Quân Vô Dược hôm nay tâm tình rất tốt, bị Long Kỳ quấy rối cũng không lộ ra biểu tình không vui, thân hình hắn cao lớn thon dài, ôm Quân Vô Tà trong khuỷu tay, nhẹ nhàng nâng lên, thoải mái dị thường. “Ừm?” Quân Vô Dược hơi nheo mắt. “Vô Dược thiếu gia có cần cùng thuộc hạ trở về Lân Vương phủ?” Long Kỳ nói. “Không về.” Quân Vô Dược cong khóe môi, không có tiểu tử kia, hắn trở về Lân Vương phủ làm gì? Long Kỳ ngoan ngoãn lui xuống một bên không nhiều lời nữa, hắn sớm đã thân chinh bách chiến, ở trước mặt Quân Vô Dược, không biết tại sao luôn luôn sinh ra một lòng kính sợ, loại cảm giác này không giống với những người khác của Quân gia. Quân Vô Tà để mặc Quân Vô Dược ôm, cũng không có ý phản kháng, không thấy tiểu thúc và gia gia, gặp được ca ca cũng tốt rồi. Có Long Kỳ làm tiên phong, đám người Kiều Sở lúc này mới có gan tiến lên. “Tiểu… Tiểu Tà Tử… Vị này là?” Kiều Sở run run lấy giọng mở miệng nói, không biết tại sao nam nhân này mang đến cho hắn một cảm giác thật đáng sợ, rõ ràng là vẻ mặt tươi cười, hắn vẫn cứ cảm giác mình giống như bị một con mãnh thú to lớn theo dõi vậy, lúc nào cũng có khả năng bị xé nát. “Quân Vô Dược, ca ca của ta.” Quân Vô Tà trực tiếp mở miệng nói. “Ngươi… Ca ca ngươi?” Nội tâm Kiều Sở có điểm phức tạp, nếu như là huynh muội ruột, vậy có thể lý giải vì sao Quân Vô Tà nguyện ý thân cận với Quân Vô Dược như vậy. Chỉ có điều… Dáng dấp hai người này mặc dù đều đáng kinh ngạc, nhưng mà ngũ quan khí chất lại không có nửa điểm tương tự! Tiểu Tà Tử, ngươi xác định đây là ca ca ruột của ngươi sao? Lời này, Kiều Sở không có can đảm nói ra khỏi miệng. “Tại hạ Hoa Dao.” “Phi Yên.” “Kiều Sở.” “Dung Nhã.” Biết được thân phận Quân Vô Dược, bọn Kiều Sở không quá thận trọng như vậy nữa. Chỉ là biểu cảm của Dung Nhã vẫn phức tạp như cũ. Yến Bất Quy từng nói, Quân Vô Dược không phải là người bọn họ có thể trêu chọc, tuy nhiên lại không muốn nói nhiều về lai lịch của hắn, tuy lúc trước Dung Nhã chỉ có duyên gặp mặt Quân Vô Dược một lần, nhưng vẫn có thể rõ ràng cảm giác được người đàn ông này cường đại đến mức nào. Mặc dù Quân Vô Dược chưa bao giờ ra tay, nhưng cảm giác áp bách mạnh mẽ như vậy vượt qua tất cả những người trước đây Dung Nhã gặp qua, nàng cảm nhận theo cảm giác rằng, Quân Vô Dược còn mạnh mẽ hơn Yến Bất Quy nhiều. Nhưng một nam tử cường đại gần như nghịch thiên như vậy, tại sao lại xuất hiện ở Hạ Tam giới? Lại làm sao trở thành ca ca của Quân Vô Tà? Vô số nghi vấn đọng lại trong lòng Dung Nhã, nàng lại không nói ra, càng không giải thích với bọn Kiều Sở. Yến Bất Quy đã dặn dò, nàng liền sẽ không dễ dàng xúc phạm. Quân Vô Dược quét mắt nhìn đám người Kiều Sở một chút, hơi hơi nghiêng đầu, cười híp mắt nhìn Quân Vô Tà, nụ cười nơi khóe miệng so với mỹ cảnh nào cũng đều muốn say lòng người hơn. “Xem ra, lúc ta không có ở đây, cuộc sống của Tiểu Tà Nhi thật ra rất phong phú.” Trong bốn người, chỉ có một người là nữ.