Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 97 : Phách mai hội bắt đầu

Viên Gia là một địa điểm chuyên đào tạo đệ tử thiên phú, tư chất thiên phú của Viên Phi như thế lại là một việc tốt. Vào lúc này mà hắn lại chịu quay về gia tông khiến rất nhiều đệ tử vui mừng và hoan nghênh. Gia phụ của Viên Phi là nhị trưởng lão Viên gia nhưng chức vụ của hắn chẳng qua chỉ là người quản lý mỏ ở bên ngoài thành. Khu vực mỏ này đối với Viên gia vô cùng quan trọng vì vậy phụ thân của hắn thường xuyên vắng nhà. Khi biết phụ thân lại chưa về nhà, sắc mặt Viên Phi có chút u ám liền dắt Lâm Thần tham quan Viên gia một vòng.  Viên gia vốn dĩ là một gia tộc lớn, nổi tiếng gần xa, cổ kính. Hầu hết đệ tử Viên Gia mỗi người đều mang trong mình khí chất ngút trời, tất nhiên đều là Vượng tộc. Lâm Thần liền ngủ lại Viên gia một đêm. Thời gian thoi đưa mới đây đã được ba ngày.  Sáng sớm tinh mơ, Lâm Thần liền tỉnh giấc rửa mặt xong xuôi, Viên Phi liền từ ngoài xông vào. - Lâm Thần, Phách Mai hội sắp bắt đầu, chúng ta đi ăn chút gì trước đi. Viên Phi khẽ cười nói.  Lâm Thần cùng Viên Phi đi đến phòng khách, chắc là vì Phách Mai hội nên đã có không ít đệ tử quay về để tham dự. Bọn họ nhìn Viên Phi mang theo đệ tử nội môn Thiên Cực tông hùng dũng đi vào thì không tránh khỏi sự tò mò với Lâm Thần. Điểm tâm vừa ăn xong, Lâm Thần cùng Viên Phi bắt đầu tham gia Phách Mai hội. ... Thương hội Tử Dương lần này cử hành Phách Mai hội tại phía nam Kim Dương Thành, bên trong một tòa điện oai hùng và rộng rãi. Phách Mai hội bắt đầu. Y phục các đệ tử võ giả mặc trên người đều không giống nhau, tu vi cũng khác biệt rất lớn chậm rãi bước vào đại điện.  Số người trong Phách Mai hội có hạn, số người đủ tư cách để tham gia Phách Mai hội không nhiều, còn lại đều là từ việc dùng linh thạch để đổi lấy tư cách tham gia đấu giá, cũng có một số ít lại được trưởng hội Tử Dương mời đến. Lấy Viên Phi làm một ví dụ điển hình, hắn chính là được mời tham dự bởi trưởng thương hội Tử Dương dưới tư cách là đệ tử Viên gia. Chờ Lâm Thần và Viên Phi cùng đi vào, Phách Mai hội đã bắt đầu đông đủ.  Người chủ trì Phách Mai hội đi về phía Lâm Thần và Viên Phi. Hắn hơi cong người khẽ nói: - Xin mời hai vị rút lệnh bài. - Ừ.  Viên Phi khẽ gật đầu, rút ra trong người một miếng lệnh bài truyền cho người chủ trì. Người chủ trì khẽ nhìn cười nói: - Hai vị xin mời đi bên này, phòng của các vị là phòng dành cho khách quý số mười bảy.  Nói xong, hắn liền trả vật về cho chủ, trả miếng lệnh bài lại cho Viên Phi. Người ở phía sau tiếp tục đi đến, hắn lại khẽ gật đầu rồi đi vào trong. Nếu như muốn biết thêm thông tin về tiêu chuẩn phòng thượng hạng trong Phách Mai hội đối với Viên Phi không phải là chuyện khó khăn gì, chỉ cần đi hỏi người trong gia tộc là có thể biết được rồi. Chẳng qua phòng thượng hạng không giống với những chỗ ngồi bình thường dưới kia, phòng thượng hạng nhận được sự ưu đãi cao, quý danh chủ nhân của phòng thượng hạng cũng có quyền được phép dẫn theo đệ tử võ giả vào tham gia Phách Mai hội. Phòng khách thượng hạng thông với chỗ ngồi phía trên, phía trước là một tấm kính thủy tinh màu xanh lam khá lớn có thể cúi đầu nhìn xuống Phách Mai hội bất cứ lúc nào ở đâu.  Lâm Thần cùng Viên Phi tiến vào căn phòng, liền dựa vào ghế chờ đợi Phách Mai hội khai mạc. - Lâm Thần. Ta đã hỏi qua người trong gia tộc, Phách Mai hội lần này Thiên Linh đan có tổng cộng ba bình, ba bình đều được chia ra bán đấu giá chỉ có điều giá cả cũng không thấp. Đây là lần đầu tiên Viên Phi tham gia một Phách Mai hội không tránh khỏi việc căng thẳng, phấn khởi.  Lâm Thần khẽ gật đầu nói: - Thiên Linh đan công dụng rất tốt, đến lúc đó chỉ sợ có nhiều người giành giật. Nghe xong Viên Phi liền gật đầu tán thành.  Trong lúc hai người bước vào đã nhìn thấy rất nhiều đệ tử thuộc các tông môn khác nhau, chắc chắn sẽ có người vì Thiên Linh đan mà tới. - Đúng rồi, Lâm Thần lần này ngươi mang đến bao nhiêu linh thạch hạ phẩm thế? Viên Phi tò mò.  - Mười sáu vạn. - Vẫn chưa dám hỏi gia tộc có bao nhiêu? Viên Phi nhìn thoáng qua, Lâm Thần quả thật là thiên tài bẩm sinh, gia tộc tất nhiên sẽ dốc toàn lực để bồi dưỡng. Cho dù Lâm Thần có hỏi gia tộc bao nhiêu linh thạch đi nữa thì cuối cùng cũng sẽ đồng ý mà thôi.  - Cũng kha khá rồi, ta cũng chỉ là muốn xem thôi nói không chừng cũng sẽ không mua cái gì hết. Lâm Thần khễ lắc đầu, đối với thời điểm của gia tộc lúc trước, Lâm Thần có thể lấy được mấy vạn linh thạch hạ phẩm cộng thêm linh thạch của hắn, hắn tổng cộng có gần mười vạn linh thạch hạ phẩm. Mà trong lúc Lâm Thần và Viên Phi trên đường đến đây đã chém đầu không biết bao nhiêu tên Mã Tặc, hai người thu thập tổng cộng cũng được mấy vạn khối linh thạch hạ phẩm, vì thế trên người của Lâm Thần tất cả cộng lại có mười sáu vạn viên linh thạch hạ phẩm.  Chẳng qua trên người hắn vẫn còn lưu giữ một viên Hàn Băng thạch thượng hạng, nếu như mang đi đấu giá cũng bán được hơn mấy vạn. Ngoài ra hắn còn có không ít linh thạch trung phẩm, tất cả đều được đổi thành linh thạch hạ phẩm thì Lâm Thần có đến hơn hai trăm ngàn. Mà lần này tham dự Phách Mai hội, Lâm Thần chắc chắn sẽ mua vật có công dụng với hắn thôi còn những vật khác thì hắn chỉ ngắm qua loa mà thôi. Viên Phi liền lắc đầu cười nói: - Ha ha, Lâm Thần đến lúc đó ngươi đừng có mà hối hận tại sao lại mang theo linh thạch ít đến như vậy đó.  Một kẻ nô tì tiến lên dâng hai chum trà đặt vào khay. Lâm Thần nâng chum trà lên uống một ngụm nhỏ, nhất thời cảm thấy một mùi thơm thoảng thoảng trong cổ họng. Đặc biệt nhất là khi trà đi xuống dưới bụng hắn liền cảm nhận trong cơ thể đang dâng trào lên Thiên Địa linh khí. Lâm Thần hơi bất ngờ, Viên Phi nhìn thấy không khỏi cười nói:  - Lâm Thần đây chính là trà Thanh Hương, được chiết xuất từ lá trà lấy từ cây Linh Thụ, đối với người học võ rất có ích. Nghe xong, Lâm Thần không khỏi mỉm cười. Linh Thụ là một loại thực vật quý hiếm khó tìm của vùng đất Thiên Linh. Một cành lớn của cây Linh Thụ có thể hấp thụ được linh khí Thiên Địa đồng thời Linh Thụ có thể đâm hoa kết trái, đệ tử học võ ăn vào thậm chí còn có tác dụng hiệu quả hơn là sử dụng đan dược. Quan trọng nhất chính là tu luyện có Linh Thụ thì tốc độ hấp thụ linh khí Thiên Địa sẽ nhanh hơn nhiều. Thương hội Tử Dương dùng lá của Linh Thụ pha thành trà diệp, chỉ là khách quý mới được thưởng thức. Những ai ngồi ở vị trí bình thường chắc chắn sẽ không nhận được sự ưu đãi này.  Gần nửa khắc sau đó Lâm Thần liền nhìn thấy một vị nam tử từ tốn bước ra từ phòng khách quý. Vị đệ tử này mặc một bộ y phục tím nhạt dáng vẻ xem ra rất tiêu diêu tự tại. Tu vi của hắn ta không ngờ đã đạt đến Thiên Cương Cảnh hậu kỳ. Sự xuất hiện của vị đệ tử này khiến cả khán đài đang ầm ĩ bỗng yên tĩnh hẳn. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào vị đệ tử này.  Vị đệ tử hơi cong lưng, gương mặt mỉm cười tỏa ra chân khí nói: - Chào buổi sáng, các huynh đệ. Hoan nghênh các vị đã đến với Phách Mai hội lần này, ta xin giới thiệu ta chính là người chủ trì cuộc đấu giá ngày hôm nay. Nói đến đây, những ai không biết ta hay đã từng gặp ta có nhớ quý danh ta đi chẳng nữa thì cũng không sao. Vì lần sau người chủ trì vẫn sẽ là ta. - Phách Mai hội sau đây sẽ được bắt đầu, ta còn muốn nói với các vị thêm một câu. Nếu như các vị có bảo vật quý hiếm gì thì đều có thể mang lên đấu giá. Vật phẩm tứ phẩm, hạ phẩm chỉ cần là bảo vật đều có thể mang ra. Tiếp sau đây sẽ là tiền bán đấu giá. Bảo vật trung phẩm nửa giá gốc, bảo vật thượng hạng, bảo vật cực phẩm sẽ được đấu giá thêm một lần nữa!  Trung niên áo tím khẽ nói, cả khán đài liền sôi nổi. - Đùa cái gì thế, bảo vật thượng phẩm quý giá đến như vậy ai mà lại mang đi đấu giá chứ. Trừ phi đó là đồ ngốc. - Nói không sai, chỉ riêng mỗi bảo vật hạ phẩm cũng đã đủ khiến chúng ta tranh đoạt đến sức đầu mẻ trán rồi thì nói chi bảo vật thượng phẩm và cực phẩm chứ.  Lâm Thần cũng không còn gì để nói, bảo vật hạ phẩm chính là Linh Giới hạ phẩm, bảo vật trung phẩm là Linh Giới trung phẩm. Còn bảo vật thượng phẩm và cực phẩm thì nghĩ thôi cũng không dám. Về chiêu thức võ công thì đều như nhau cả, đều được phân chia cấp bậc rõ ràng. Huyền Mịch hạ và trung phẩm là bảo vật hạ phẩm cho đến Huyền Mịch thượng phẩm và Huyền Mịch đỉnh phong đều là bảo vật hạ phẩm chẳng qua bảo vật cùng cấp cũng được chia làm ba sáu chín đẳng. Giống như trong bảo vật trung cấp thì công pháp của Huyền Mịch cấp cao cùng công pháp của Huyền Mịch đỉnh phong đều tương đối giống nhau, chắc chắn sẽ có người quý trọng. Nhìn thấy người phía dưới khán đài kích động, vị trung niên áo tìm tỏ vẻ vui mừng, hắn cũng biết bảo vật thượng phẩm và cực phẩm là bảo vật quý hiếm khó tìm, sở dĩ hắn nói trước với mọi người là muốn thăm dò trong lòng mọi người như thế nào. Dù sao tham vọng càng lớn hiệu quả đấu giá sẽ càng cao thì mới có thể đạt đến cực hạn.  Trung niên áo tím cũng không muốn phí lời, âm thanh thông qua chân khí truyền đến các đệ tử: - Được rồi, không làm mất thời gian quý báu của các vị nữa. Phách Mai hội xin được bắt đầu, món đầu tiên trong Phách Mai hội ngày hôm nay là gì mời mọi người quan sát. Giọng vị trung niên áo tím nhỏ dần bỗng một nử tử dung mạo tuyệt trần đi lên khán đài. Trong tay bưng một mâm bằng gỗ chứa một sợi tơ lụa bằng vàng sợi, trên mặt lại còn dùng tơ lụa vàng óng ánh che lại.  Sợi lụa bằng vàng được đặt trên mâm gỗ tại khán đài cuộc đấu giá, trung niên áo tím cầm lên khúc vải tơ lụa bằng vàng ấy. Nhất thời một quyển bí tịch đột nhiên rơi xuống trước mặt mọi người. - Vật đấu giá đầu tiên chính là quyển bí tịch tu luyện công pháp của Hoàng Mịch cấp cao có tên là Địa Minh Quyết. Vật này quý hiếm đến như thế nào ta nghĩ ta không cần nói thì mọi người đều hiểu. Có một quyển để tu luyện công pháp, tốc độ gia tăng tu vi cũng sẽ từ đó mà nhiều hơn. Mà đây lại là quyển công pháp mạnh nhất chuyên về tốc độ hấp thụ linh khí Thiên Địa so với các công pháp đồng cấp hơn mấy lần.  - Giá khởi điểm một vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá đều không ít hơn năm trăm linh thạch hạ phẩm. - Phách Mai hội bắt đầu. Trung niên áo tím liên tục nói.  Phần giới thiệu đã kết thúc, một số đại đệ tử nhất thời mắt đỏ lên. Trong Phách Mai hội, người tham dự đều là các đệ tử tu vi Luyện Thể cảnh, bọn họ đều là đệ tử ngoại môn, vì thế có rất nhiều người tu luyện đều là Hoàng Mịch trung cấp, ngoài ra còn có công pháp của Hoàng Mịch sơ cấp đều khá là mộc mạc. - Chỉ còn biết liều mạng thôi, công pháp tốt đến như thế, tốc độ tu luyện của ta cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều. - Những đệ tử nội môn kia chắc cũng sẽ không cùng chúng ta tranh đoạt đâu, phải nắm chặt cơ hội để lấy được bí kíp mới được. Lần này nhất định phải mua được.  Trong chốc lát cả khán đài như ầm ĩ hơn, ai nấy cũng đều kích động. Mà những đệ tử mặc y phục nội môn kia hầu như đều không có động tĩnh, chỉ là cảm thấy hứng thú khi quan sát Phách Mai hội đang diễn ra. Nhìn xuyên qua tấm kính thủy tinh xanh lam kia, Lâm Thần chứng kiến mọi hành động của mọi người không khỏi lắc đầu. So với những đệ tử danh môn chánh phái này, cùng với những đệ tử vẫn còn tu vi cấp thấp kia thì các đệ tử nội môn đều không có hứng thú. Có điều Địa Minh Quyết này quả thực không tệ, là một quyển công pháp Hoàng Mịch đỉnh phong thì cũng được tính như một bảo vật quý hiếm. Nếu như mang đổi thành một dạng đấu giá nhỏ, sợ là món vật đấu giá đầu tiên được mang ra không phải là công pháp Hoàng Mịch đỉnh cao đâu.  - Mười hai ngàn linh thạch hạ phẩm. Có người không kìm được mà ra giá. - Mười hai ngàn năm trăm llinh thạch hạ phẩm! - Mười ba ngàn linh thạch hạ phẩm.  - Quyển bí kíp này là của ta, mười lăm ngàn linh thạch hạ phẩm! Trong nhất thời mọi người đang đua nhau ra giá bỗng xuất hiện một vị đệ tử lớn tiếng thét lên. - Ta ra giá mười tám ngàn linh thạch hạ phẩm, ai dám ra giá cao hơn không?  - Mười tám ngàn linh thạch hạ phẩm có là bao, hai mươi ngàn linh thạch hạ phẩm! Lâm Thần nhất thời ngạc nhiên, chỉ có một quyển công pháp thôi mà đã có giá hai mươi ngàn linh thạch hạ phẩm rồi. Vậy linh thạch trên người hắn hơn mười vạn linh thạch hạ phẩm chẳng thấm thoát gì cả. Đệ tử võ giả trợn mắt nói:  - Hai mươi ba ngàn khối linh thạch hạ phẩm. Một vị đệ tử võ giả khác lại tăng giá lên đến ba mươi ngàn, tất nhiên đối với quyển công pháp này nhất định phải đoạt được.