Nếu nói Thực nhân hoa là thực vật ăn thịt nguy hiểm thì U Minh sơn mạch này lại có vô số thực, động vật ăn thịt nguy hiểm trăm lần tồn tại trong trung tâm của sơn mạch.
Đoàn người của Hiên Viên Huyền Diệp và Hàn Nguyệt Băng Y vào sâu trong nội địa, không khí ngày càng lạnh, cảnh vật xung quanh lại yên tĩnh một cách thật đáng sợ.
" Mọi người nghĩ ngơi tại chỗ "
Lương khô của mọi người cũng không nhiều nên đã dùng hết bây giờ chỉ có thể tự kiếm mà thôi.
" Mọi người nhanh chóng tìm chút lương khô rồi chúng ta lên đường tiếp " hắn là nam nhi nhưng đi lên núi trong thời gian dài cũng không tránh khỏi một chút mệt mỏi.
" Tuân lệnh, thái tử điện hạ "
Mọi người chia nhau đi tìm thức ăn nhưng xung quanh trừ cây cỏ thì còn những cây nấm, xung quanh đây mọc rất nhiều cây nấm mỗi loại cây đều có những màu sắc sặc sỡ, rất đẹp.
Mọi người cứ tranh nhau hái nấm
" Không được hái ...........!" Băng Y nhìn theo hướng họ quát to nhưng không kịp nữa rồi.
" A....A........" một số người phản ứng nhanh nên đã chạy khỏi nhưng một số lại không may mắn như vậy .
Rắn
Rắn
Thật nhiều rắn
Chúng bò ra từ những bụi nấm sặc sỡ, từng con đều nhe nanh múa vuốt.
Những người bị chúng cắn độc tố đều phát tát ngay, miệng trào bọt mép, co giật liên hồi, loài rắn này thường đều rất độc, lượng nọc độc của chúng có thể nhanh chóng làm tê liệt thần kinh các con mồi và mất mạng ngay sau đó.
" Rút mau " Hiên Viên Huyền Diệp thất kinh, vội vàng đứng lên nắm lấy tay Băng Y cùng chạy nhưng hắn đã quên bên cạnh hắn lại còn một Hiên Viên Mật Nhi, nhưng không như hắn tưởng sẽ nắm được tay của người trong lòng mà là sự tránh né của nàng.
Trong thời khắc quan trọng đến mạng người, hắn lại chọn Băng Y điều này thể hiện sự quan trọng của Băng Y trong lòng hắn đến nhường nào.
Nhưng sự thật lúc nào cũng trái lại với ước muốn, hắn không thể nắm tay nàng, tay hắn rơi trên khoảng không nàng đã không để cho hắn nắm được bàn tay.
Băng Y hiện giờ được đứng giữa hai người Y Hạ, Y Đông
Ánh mắt Hiên Viên Huyền Diệp trầm xuống, thất vọng chán chường, hắn như thất hồn lạc phách.
Hắn thật sự không có cơ hội nào sao, hắn chỉ muốn bảo vệ nàng thôi cũng không được sao, cả cơ hội bảo vệ nàng cũng không cho hắn cơ hội.
" A....aaa " tiếng kêu sợ hãi của Hiên Viên Mật Nhi làm cho Hiên Viên Huyền Diệp thức tỉnh.
Mặt của Hiên Viên Mật Nhi tái xanh, nhợt nhạt lại vì sợ hãi, thật sự rất nhiều rắn.
Cho dù kiên cường, mạnh mẽ tới đâu nhưng Hiên Viên Mật Nhi cũng là tiểu cô nương nhỏ bé, sống trong vàng son gác ngọc không tiếp xúc nhiều với những con vật kinh khủng như vậy nên không tránh khỏi những nỗi sợ hãi từ những con vật bề ngoài kinh khủng như rắn, rết, hổ.......và một số con đặc thù.
Không vì vậy mà tất cả các tiểu cô nương đều sợ những con đó.........
Băng Y lại là 1 ngoại lệ đặc biệt, nàng tuy bề ngoài kiếp này của nàng nhìn 15, 16 tuổi nhưng tâm hồn nàng lại là sát thủ hiện đại tay dính đầy máu, lãnh huyết vô tình, cho dù nàng có xông vào đầm rồng hang hổ thì nàng vẫn lòng không loạn tay không run chứ đừng nói là những con rắn độc nhỏ nhoi đó.
" Mật Nhi, muội có sao không " lo lắng cho muội muội nên hắn cũng rối, nhưng khi nhìn thấy Hiên Viên Mật Nhi không sao nên hắn cũng yên tâm.
Hắn đã hứa với mẫu hậu chăm sóc tốt cho nàng nên sự an nguy của Mật Nhi hắn tuyệt không thể khinh thường.
" Muội không sao? " nàng thật sự kinh hách
" Cẩn thận " Băng Y kịp thời giết chết con rắn không thôi Mật Nhi nhất định trúng độc không cần nghi ngờ.
" Hàn cô nương, ơn cứu mạng lòng này xin ghi nhớ " Hàn Nguyệt Băng Y nhìn bề ngoài cũng là một cô gái yếu đuối, mỏng manh nhưng một đao kia của Băng Y nàng biết tiểu cô nương này thân thủ thật không đơn giản, nhưng ơn cứu mạng này nàng thật lòng ghi nhớ sau này báo đáp quyết không khước từ.
" Đừng khách sáo, ta nhìn ngươi rất thuận mắt " ý trong lời nói của Băng Y là nàng nhìn thuận mắt nên ra thuận tiện ra tay cứu giúp đỡ.
Hiên Viên Mật Nhi cười khổ .....
Chỉ trong vài tách trà hai người Y Hạ Y Đông đã chém bay đầu tất cả rắn xung quanh đây, mỗi chiêu thức các nàng ra tay đều ngay đầu rắn không thừa không thiếu một chiêu nào.
Sự lợi hại này đám thuộc hạ của Hiên Viên Huyền Diệp cũng gật đầu thán phục, nữ nhân nào cũng như các nàng vậy thì đám nam nhân như bọn hắn chắc thành vô dụng hết rồi.
Nhưng 2 người các nàng thật sự rất lợi hại, không thua kém gì đám đại nam nhân như tụi hắn....đôi khi còn hơn nhiều nữa là.
Khi đám rắn được tiêu diệt hoàn toàn đội hình của Băng Y thì ba người vẫn như cũ, nhưng đám người Hiên Viên Huyền Diệp hiện giờ chỉ còn khoảng 7, 8 người.
Sau một hồi nghỉ ngơi đoàn người lại tiếp đi sâu vào U Minh sơn mạch .....
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
24 chương
141 chương
30 chương
11 chương
121 chương