" Tò mò của công chúa cũng thật quá lớn rồi ...." giọng nói mỉa mai trầm thấp nhưng đầy khí lạnh vang lên , giọng nói đó không ai ngoài người nam chính gây ra cuộc mâu thuẫn của các nàng đây Hàn vương gia Nam Cung Hàn Thần .
" Ý của chàng là gì ta không hiểu ? " Yên Tuyết Linh giọng nói càng ngày càng dịu dàng , quyến rũ đến cực hạn .
" Ý hắn công chúa không hiểu à , vậy ta nói cho công chúa biết , ta được gả cho một người như thế nào......công chúa muốn ta nghe nói không " Hàn Nguyệt Băng Y ngắt lời Nam Cung Hàn Thần.
Nàng muốn cho chúng nữ nhân đây biết nam nhân của nàng thì đừng hòng mà nhún chàm vào .
Nam nhân của nàng khi nào nàng lại có ý nghĩ điên rồ như thế này , nàng liền gạt suy nghĩ này qua một bên không suy nghĩ nhiều về vấn đề tình cảm này nữa .
" Bổn cung cũng muốn biết người đó là ai ....." nàng muốn cho nam nhân ấy biết , người nữ nhân này không hề xứng với y , một người không tài cũng không sắc làm sao xứng với bậc anh hùng như chàng với nữ nhân ấy còn là vị hôn thê của người khác , không hề xứng đáng với bất kì nam nhân nào hết , nói chi là người nam nhân yêu nghiệt không giống phàm nhân giống như chàng .
Mọi người xung quanh đều im lặng , muốn xem người nào mà cưới một phế vật vô nhan như thế này , tâm trạng mỗi người mỗi khác nhau , người thì như xem kịch vui , người thì ánh mắt khinh miệt , người thì chán ghét , người thì thù hận , người thì bối rối như chứa đầy nhu tình nhìn nàng.
" Người đó làm vương ở đế quốc* Thiên Mạc , dung mạo tạm chấp nhận , nhân phẩm có chút biến thái , quyền lực hay địa vị thì ta không biết , nhưng rất mặt dày ........." nàng vừa kể vừa nhìn vào Nam Cung Hàn Thần , ánh mắt của hắn khi nhìn nàng rất sủng nịnh , không phải nàng khen nhưng hắn rất tốt với nàng nhưng nàng không biết lí do của tên này là gì , nàng nhíu mày khó hiểu .
Đế quốc là cách gọi của một nước lớn mạnh , đứng đầu về các lĩnh vực đặc biệt là quân đội .
Nam Cung Hàn Thần cũng cảm thấy rất ngạc nhiên khi nghe những lời nàng vừa kể , không ngờ trong mắt nàng y là người như vậy , nhưng y cũng rất vui khi biết nàng cũng chú ý y như thế tuy rằng nàng chưa thương hắn nhưng hắn tin có một ngày nàng sẽ trao tim cho hắn.
Nam Cung Hàn Thần nghiên qua nói gì vào tai của Hàn Nguyệt Băng Y làm cho hai người có những cử chỉ thật mờ ám .
" Không ngờ trong mắt nương tử , ta là người như vậy ? " nàng liếc nhìn hắn không nói gì , nhìn mặt nàng như vậy làm cho y cảm thấy rất vui .
Yên Tuyết Linh nhìn hai người có cử chỉ thân mật như vậy , thật làm cho nàng không chịu nổi mà.
Không chỉ có Yên Tuyết Linh thấy khó chịu khi nhìn thấy cảnh ấy , mà còn chúng nữ nhân trong thấy cảnh này đều cảm thấy bức bối , ánh mắt cay độc nhất nằm ở nhà tỷ muội Hàn gia .
" Vậy không biết vị vương gia ấy là ai ....? " Yên Tuyết Linh không nhanh không chậm hỏi tiếp .
" Nếu công chúa muốn biết như vậy thì ..." nàng kéo dài giọng nói .
Không gian yên tĩnh tới kim rơi xuống đất có thể nghe thấy được ......
" Người ấy thường gọi hắn là Chiến Thần Thiên Mạc , hắn tên là Nam.....Cung....Hàn.....Thần "
Không gian đột nhiên huyên náo , tiếng bàn tán làm không gian vô cùng náo loạn .
" Ta không nghe lầm chứ , phế vật ấy lấy Chiến thần Thiên Mạc "
" Hay là phế vật ấy tự mình đa tình đó chứ "
" Đúng vậy , chắc phế vật ấy bị điên rồi "
" Không đâu , mấy vị nhìn Hàn vương gia kìa , ngài ấy không có phản bác "
" Đúng rồi , nhìn như ngài ấy không có phản đối , không lẽ những điều ta vừa nghe thấy điều chính xác "
Từng lời nàng nói như búa bổ lên đầu tất cả mọi người trong đây , người chết đứng tại chỗ đó là Yên Tuyết Linh
Mọi người trong đây ai cũng không ngờ , nàng lại nói người nàng lấy là Nam Cung Hàn Thần Chiến thần Thiên Mạc .
" Ha ha , Hàn vương gia sao không nói gì vậy " Yên Tuyết Linh tuy đã vận vẹo trong lòng nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười tươi .
" Vương phi của ta đã nói rồi sao , không lẽ tai công chúa có vấn đề " Nam Cung Hàn Thần không nhìn nàng ta nhưng vẫn lên tiếng , giờ hắn không có thời gian đôi co với những người này , giờ hắn cần làm là kéo gần khoảng cách giữa hắn và Y nhi .
" Ầm " mọi người lại nghe được gì.
Hàn vương gia vừa mới nói Vương phi của ta nói như vậy là cuộc hôn sự này là thật .
Người không thể tin nổi nhất là Tứ vương gia Âu Dương Thiên Kỳ , không ngờ nàng lại có tâm tư sâu như vậy , khiến hắn từ hôn để nàng cùng đôi với Hàn vương Thiên Mạc người ưu tú như vậy , hắn không cam lòng , hắn nhất định sẽ giành lại nàng , nhưng hắn không biết suy nghĩ này của hắn sẽ mang đến cho hắn một hậu quả mà nàng không thể tưởng tượng được .
" Không ngờ người Hàn vương gia lấy là một nhị tiểu thư phế vật phủ Thừa tướng " giọng nói rất nhỏ của Ngũ vương gia nhưng không thể thoát khỏi những người có nội công thâm hậu trong đây .
" Ngũ vương gia có ý kiến gì sao " giọng nói trầm ấm của Nam Cung Hàn Thần vang lên làm cho Âu Dương Thiên Tuấn đột nhiên cảm thấy lạnh toát trong người , một sự sợ hãi không nói nên lời đang vang lên trong lòng hắn .
" Không , đương nhiên là không ..." hắn không phải là người ngu , hắn mà nói " có " thì chắc không thấy được mặt trời ngày mai quá , hắn thở phào nhẹ nhõm .
" Nghe danh Hàn Nguyệt công chúa cầm kì thư họa mọi thứ đều tinh , không biết có thể cho mọi người chiêm ngưỡng được không " Yên Tuyết Linh nàng phải cho phế vật này biết , nàng thích hợp với Hàn vương hơn nàng ta , môi nhếch lên thành đường cong tuyệt mỹ , mấy ai biết trong nụ cười ấy có bao nhiêu ác độc , bao nhiêu tà ác , bao nhiêu cay độc .
" Không biết công chúa nghe tin này ở đâu vậy , ta người đời nổi danh nhất phế vật vô năng , chứ không phải kì tài như công chúa nói , nhưng tiện hôm nay ta muốn tặng cho Nam Cung Hàn Thần phu quân tương lai một khúc nhạc vậy "
" Ầm " lại một lần nữa mọi người hóa đá tại chỗ , cái gì phế vật đánh đàn , điều này cũng có thể tin đi đánh đàn miễn cưỡng được đi , nhưng nàng vừa mới nói gì , kêu thẳng họ tên của Hàn vương điện hạ luôn còn xưng là " phu quân tương lai " thật không biết xấu hổ mà , nhưng nhìn Hàn vương gia không hề giận mà còn như rất vui vẻ nữa là đằng khác .
Còn người nào đó thì trưng ra bộ mặt " có phải nàng nói thật không " ánh mắt của hắn rất dịu dàng , cuồng sủng nàng vô điều kiện , nhìn không giống với một vương gia lạnh lùng , tàn khốc như thường ngày .
Nàng không nói gì chỉ nhẹ gật đầu với hắn .
Nàng , từng bước , từng bước đi ra khỏi chỗ ngồi đi lên đài , từng bước của nàng giống như bay , nhẹ nhàng vô cùng , nàng không hề che đi vết bớt đen của nàng lại , với dung mạo xấu xí này đã hớt hồn mao nhiêu người rồi , nếu như nàng lộ ra khuôn mặt thật chắc đàn ông nguyện chết dưới váy nàng dài hơn cả Vạn Lí trường thành của Trung Quốc luôn quá .
Đẹp cũng khổ quá ..................!!!!....!........! Thật khổ..........!...
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
24 chương
141 chương
30 chương
11 chương
121 chương