Tại Yên Diệp viện của Hàn Như Yên , một mảnh âm mưu sắp diễn ra. " Chúc mừng đại tỷ , tâm nguyện của tỷ tỷ đã thành sự " mặt ngoài tuy chúc mừng , tươi cười hớn hở nhưng trong lòng một mảnh ganh ghét cùng đố kị , tuy cùng một mẹ nhưng đại tỷ lại xinh đẹp hơn mình được mẹ yêu thương hơn , có gì tốt liền dành cho tỷ ấy , nàng từ nhỏ đã thua thiệt tỷ ấy nàng không cam tâm , tài năng của nàng không thua kém gì tỷ tỷ của nàng nhưng mà chính tỷ tỷ được mọi người công nhận tài nữ đệ nhất kinh thành , nàng không cam lòng , nàng một ngày nào đó sẽ dành tất cả mọi vinh quang vô hạn ấy về tay. " Ha! ! đúng là ta không ngờ , Tứ vương gia lại nói người trong lòng  ngài ấy là ta , bây giờ ta chết cũng cam tâm " ước mơ của nàng sắp thành sự thật làm một vương phi cao cao tại thượng , có một phu quân người người mơ ước , có một ngày được làm nữ chủ nhân của Phượng Nghi cung làm một bậc mẫu nghi thiên hạ. " Tiện nhân Hàn Nguyệt Băng Y chút nữa làm ta mất mặt trước Tứ vương gia , thù này không báo ta không làm người " trong mắt hiện lên sát ý , âm ngoan cùng thủ đoạn. " Ta có cách làm phế vật ấy nhục nhã trước mặt mọi người " Hàn Như Yên cũng thù ghét Hàn Nguyệt Băng Y không kém tỷ tỷ nàng. " Được muội nói thử xem " vẻ mặt hớn hở khi người sắp gặp họa của tỷ muội nhà này. Hai người chụp đầu vào nói kế hoạch sắp thực hiện , mặt Hàn Như Tuyết và Hàn Như Yên ngày càng mỉm cười hiểm độc. " Ha!. ha! ! ha!. . hay hay hay , ý kiến của muội rất tuyệt " Hàn Như Tuyết vui muốn nhảy lên vì kế hoạch này sẽ làm phế vật kia xấu hổ mà không muốn sống nữa chứ  " Đợi vài ngày nữa hả thực hiện " Hàn Như Yên nàng không phải là dạng người mặt cho bị người ức hiếp mà không trả đũa lại , Hàn Như Tuyết tỷ cứ chờ đó có một ngày những thứ đó là của một mình Hàn Như Yên này thôi. Đêm xuống trăng thanh , gió mát trời đầy sao sáng , không khí yên tĩnh trong lành , cuộc sống nhàn hạ , tại khu vườn sau viện Nguyệt Nhu lại một không khí thật ấm áp. Người thiếu nữ tử y trường bào bên ngoài có áo khoác trắng lông cáo màu đỏ rực , mặt đang đeo khăn lụa mỏng, đang nằm say sưa ngủ , một thiếu niên bạch y đang đứng cách đó khoảng mười bước chân nhìn nàng một cách say đắm , nồng đậm sự ôn nhu , sủng nịnh.  Hai người một người vô tư ngủ một người nhìn say mê , hắn đã đợi giây phút này lâu lắm rồi được nhìn nàng được gần bên cạnh nàng được thương nàng được yêu nàng , tuy hắn mong nàng biết được tình cảm của hắn và nàng cũng đáp lại bằng tấm lòng của nàng nhưng điều này thật khó mà thực hiện , nhưng được bên cạnh nàng mãi như thế này thì cũng làm hắn mãn nguyện lắm rồi. Hôm nay hắn muốn nhìn nàng , xem 5 năm hắn không gặp nàng nàng đã thay đổi như thế nào , hắn nhận ra chính xác là mùi hương của nàng tuy cách xa 5 năm nhưng hắn nhớ rất rõ mùi hương của nàng năm đó chính là mùi này hương của cây thanh trúc và có xen lẫn của mùi sen trắng trong hồ nước , thanh thoát , nhẹ nhàng không nhiễm bụi trần. Y Xuân chuẩn bị điểm tâm từ trong nhà đi ra thì thấy cảnh tượng này , nàng không thấy sát khí của nam nhân bạch y này mà thấy hắn nhìn tiểu thư một cách say đắm , ánh mắt toát ra nhu tình cùng sủng nịnh cực hạn , nàng không hiểu nam nhân này có ý gì với tiểu thư nhà nàng không. Nhưng võ công nam tử này rất cao ,cao hơn cả nàng nếu như có ý hại tiểu thư sẽ không đợi tới lúc này mới ra tay , mà tiểu thư sao mà ngủ say như chết vậy không biết mọi bữa tiểu thư rất là nhạy bén mà. " Ngươi nhìn lâu như vậy không thấy chán sao " Băng Y không phải không biết mà là nhìn xem hắn định làm gì , nàng cũng không ngờ hắn đứng nhìn nàng một canh giờ mà không hề làm tiếp bất cứ chuyện gì khác , nàng cũng đợi xem , nhưng nằm một canh giờ nàng mỗi gần chết mà hắn cũng không làm bất cứ chuyện gì ngoài nhìn nàng ngủ hết nên không kiên nhẫn nữa mà lên tiếng trước. " Nàng không giả ngủ nữa à " hắn biết nàng đang giả ngủ hắn cũng không muốn làm nàng mất hứng nên cứ đứng nhìn nàng suốt. " Ngươi biết ta giả bộ ngủ , vậy mà cũng đứng đó một canh giờ ngươi có dụng ý gì " nàng hướng Y Xuân kêu đem điểm tâm qua , nàng đói gần chết rồi đây  Hắn tiến lại gần nàng  , nhìn nàng thật rõ mấy năm xa cách nàng bây giờ là một cô thiếu nữ yêu kiều , dáng hình thanh mảnh thước tha của một thiếu nữ mới lớn , hắn chắc nàng đang dùng dịch dung thuật che đi nhung nhang thật của nàng. " Ta chỉ muốn , nhìn nàng một lần thôi "  " Ngươi có sở thích thật quái rỡ quá há , rồi nhìn thì đã nhìn rồi ngươi có thể đi "  " Nàng không cho ta uống miếng trà , ăn miếng bánh được nữa ak " " Ta với ngươi không quen biết " nàng hờ hững trả lời mà không quên cầm điểm tâm lên ăn một cách ngon lành. " Nàng thật vô tâm " hắn nhói lòng vì nàng coi hắn như người xa lạ.