Ngày 25 năm 267 nước Kỳ Nguyệt , khoảng 15 ngày nữa là tới đại thọ 60 của Thái hậu nên kinh thành bắt đầu náo nhiệt hơn vì các sứ giả nước khác bắt đầu vào kinh thành Kỳ Nguyệt.
Phủ thừa tướng Nguyệt Nhu viện nơi ở của Hàn Nguyệt Băng Y , giờ không còn lại một phế viện bỏ lâu mà là một biện viện thanh nhã , một viện yên tĩnh làm người làm mọi người không khỏi than , chủ nhân nơi này biết cách xây dựng quá.
Một viện bỏ hoang giờ thì từ cửa viện đi vào thì được trồng một hàng trúc và những đóa mẫu đơn xinh đẹp , vào trong ngôi viện chỉ vài ba phòng nhưng mỗi phòng lại rất rộng , rất thoải mái , nhưng cũng thật đơn giản.
Trước sân lại một hồ sen , bên trong lại là những con cá quý hiếm , xung quanh lại là những đóa hoa hồng màu lam kêu diễm.
" Y Xuân , Y Đông , chuẩn bị chúng ta ra ngoài một thời gian " nàng phát hiện ra ngọn núi sau kinh thành Kỳ Nguyệt có một quặng đá quý , nên nàng đi một chuyến thử xem có thật hay không, nàng đã ra làm nhiều bộ trang sức như vậy cũng đến lúc cho người thấy rồi.
" Dạ , nhưng lỡ có ai tìm tiểu thư thì sao " Y Đông cẩn thận suy xét.
" Không sao vài ba ngày tới sẽ không có ai làm phiền ta đâu " nàng có chết trong viện này cũng chưa chắc ai đã vào xem , bọn hắn chỉ quen biết tiền bạc và quyền thế.
" Vâng " hai người mau chóng thu xếp ổn thỏa rồi ba người lên đường đi về phía sau núi kinh thành.
Ba người đều sử dụng kinh công ba người đều võ công cao cường nhưng Y Xuân và Y Đông lần nào cũng không theo kịp tiểu thư nhà nàng , tiểu thư võ công trên thiên hạ ít người nào có thể địch lại.
Tại Tuyết Diệp viên , một mảnh hỗn lộn.
" Tiện nhân kia về rồi , làm sau đây " Hàn Như Tuyết tức giận đập đồ khắp nơi.
" Đại tỷ đừng nóng giận , về sau sẽ có cách trị tiện nhân đó tỷ đừng lo , Âu Dương Thiên Kỳ chắc chắn là của tỷ " Hàn Như Yên trấn an Hàn Như Tuyết
Hàn Như Yên giống như Hàn Như Tuyết cũng cầm kỳ thư họa gì cũng tinh thông nhưng tinh thông nhất của Hàn Như Yên là vũ khúc , kỹ thuật của Hàn Như Yên được coi là đệ nhất kinh thành Kỳ Nguyệt , tính tình hơi trầm lần , lòng dạ độc ác nhưng cũng chung bộ mặt với tỷ tỷ ả giả dịu dàng , hiền thục , bề ngoài giống như hoàng hoa khuê nữ ( giả bộ thấy mà ghét hà ! y y ghét 2 người này.
. tức giận ùi ).
" Tam muội nói đúng , ta cho ả vài ngày được thảnh thơi đi " Hàn Như Tuyết đôi mắt hiện sự âm độc và mưu kế
" Có gì cần ta giúp tỷ cứ việc nói , ta cũng không ưa gì tiện nhân đó cả " gì mẹ con ả là chính thất mà mẹ nàng lại là thiếp , sinh ra đại tỷ trước tiện nhân kia mà lại thứ nữ , nên nàng lúc nhỏ cứ mỗi lần tức giận là lấy Hàn Nguyệt Băng Y ra trút nỗi hận trong lòng nàng ( lúc nhỏ của nữ chính tội ghê huu! huu ).
" Được , có gì ta gọi muội " ánh mắt của Hàn Như Tuyết hiện rõ sự cay nghiệt tính toán một âm mưu nào đó.
Tại hoàng cung , biệt uyển của Tịnh quý phi Mộc Thanh uyển được hoàng thượng sủng ái nhất và cũng là nương của Tứ vương gia và Ngũ vương gia.
" Kỳ nhi con định lấy phế vật xấu xí đó thật hả " Tịnh Thanh vẻ mặt không vui hỏi con mình.
" Không , nhi thần định bữa nào gặp được nhị tiểu thư rồi đưa thư từ hôn " Âu Dương Thiên Kỳ không muốn lấy một người thê tử bao cỏ , không sắc không tài như vậy về nhà chỉ tốn cơm không có ít lợi gì hết.
" Được , con phải lấy là đại tiểu thư Thừa tướng phủ hay là đại tiểu thư của phủ Tể tướng gì cũng được miễn có ít cho con đường làm hoàng đế của con sau này " Tịnh quý phi ra vẻ mặt tính kế
Tịnh Thanh con của một vị quan thượng thư trong triều đình vì bà ta có chút sắc đẹp quyến rũ nên được hoàng đế Kỳ Nguyệt cực kì sủng ái và sinh cho Âu Dương Thiên được hai vị hoàng tử một là tứ hoàng tử Âu Dương Thiên kỳ với tài trí thông minh , anh tuấn , được hoàng đế Âu Dương Thiên cực kỳ sủng ái đứa thứ hai là Âu Dương Thiên Tuấn tuy thường đến những ông bướm nhưng cũng có chút tài.
Vì có hai đứa con nên Tịnh quý phi đứng vững ở hậu cung và có quyền sau hoàng hậu đương triều.
" Vâng , chuyện đó để con tính " hắn cũng định lấy một trong hai người để củng cố quyền lực của hắn nhưng hắn thích lấy người mà hắn thích làm chính thất hơn.
" Gần đến đại thọ của Thái hậu rồi con chuẩn bị lễ vật chưa " Tịnh quý phi la lắng cho con trai mình thua mấy hoàng tử khác , nhưng bà cũng không cần lo nhiều vì hoàng thượng rất sủng Kỳ nhi.
" Dạ. chuẩn bị rồi " hắn cũng không quan tâm nhiều đến đại thọ này điều hắn quan tâm là làm sao tìm cơ hội để đưa thư từ hôn này.
" Ừa!. dậy ta nghỉ ngơi đây , con cũng về phủ đi " bà ta lấy tay ấn ấn nguyệt trên đầu làm ra vẻ mệt mỏi
" Dậy , thần nhi cáo lui " hắn xoay người rời cung của mẫu phi hắn.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
34 chương
467 chương
81 chương
10 chương
97 chương