Edited by: Emily Ton. Quan Tập Lẫm nghe xong sửng sốt, có chút kỳ quái. Vì sao lại đột nhiên mang theo hai người như vậy trở về? "Lên xe đi!" Phượng Cửu có ý bảo thiếu nữ đưa đệ đệ nàng đến trên xe ngựa. "Vâng." Nàng vừa lên tiếng, lúc này mới đi về hướng xe ngựa. Quan Tập Lẫm kéo Phượng Cửu đến một bên, nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Cửu, ngươi định mang cả hai người này cùng đi? Thân thể thiếu niên kia dường như không tốt lắm a! Như vậy có thể được không? Có thể nửa đường sẽ xảy ra chuyện gì hay không?" "Yên tâm, không có việc gì, chúng ta đi thôi!" Trong khi đang nói, không nhìn thấy xe phu, liền hỏi: "Ca, ngươi định tự mình đánh xe hay sao?" "Ân, ta có thể đánh xe, yên tâm, với một bàn tay ta cũng có thể làm được." Hắn mở miệng cười cười, ý bảo nàng nhanh chóng lên xe. Nghe hắn nói như vậy, nàng cũng không nói thêm gì nữa, lúc này mới nhảy lên xe ngựa, vào bên trong. Sau khi bọn họ đều lên xe ngựa thì Quan Tập Lẫm cũng đi lên ngồi xuống, một tay đánh xe ngựa hướng về phía bên ngoài cửa trấn mà đi, lên đường trở về Vân Nguyệt thành...... .....Editor: Emily Ton.... Bên kia, Vân Nguyệt thành, Hứa gia. "Phanh!" Nam tử trung niên ngồi trên ghế chủ vị đập một bàn tay thật mạnh ở trên mặt bàn, đột nhiên đứng lên trong sự hoài nghi, căm tức nhìn hộ vệ đang quỳ phía dưới, giọng nói lạnh lùng mà khiếp sợ. "Cái gì? Ngươi nói cái gì? Nói lại một lần nữa cho ta!" Khí thế của thượng vị giả cùng với hơi thở cường giả khiến cho sắc mặt hộ vệ đang quỳ phía dưới đều trắng bệch, mồ hôi lạnh thoát ra bên ngoài cơ thể, mặc dù trong lòng run sợ nhưng lại không thể không mở miệng lần nữa. "Bẩm... bẩm gia... gia chủ... người đứng đầu Thạch Lâm trấn đã phái người tới, nói rằng đã phát hiện ba thi thể... thi thể võ sư... nghi... nghi ngờ đến từ Hứa gia chúng ta... người nhà họ Hứa." "Bịch!" Cả người hắn thất thần ngã ngồi trở lại trên ghế, khó tin nói: "Sao có thể? Sao có thể? Dựa vào thực lực của đại trưởng lão cùng tứ trưởng lão, trấn Thạch Lâm là một địa phương nhỏ như vậy làm sao có người có thể giết được bọn họ?" Hộ vệ quỳ bò không dám mở miệng, chỉ là thân thể hắn vẫn luôn run rẩy. "Là ai? Là ai giết bọn họ?" Ánh mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm hộ vệ phía dưới: "Hai gã hộ vệ đi theo đâu rồi? Bọn họ có trở về hay không?" Hộ vệ quỳ bò run giọng nói: "Không... không biết là đã bị ai giết, hai gã hộ vệ đi theo sợ gia chủ trách phạt, đã bỏ chạy." Đại trưởng lão và Tứ trưởng lão, tính cả Nhị gia đều đã bị giết, nếu như hai người bọn họ trở về, lửa giận của gia chủ cũng không phải sẽ dễ chịu như vậy, tự nhiên là thừa dịp đang ở bên ngoài mà chạy trốn. "Được! Được lắm!" Tay hắn nắm chặt, giọng nói âm trầm lạnh lẽo và khát máu: "Tra cho ta! Tra thật kỹ cho ta!" Hứa gia hắn vốn là trung đẳng gia tộc tại Vân Nguyệt thành, tuy rằng thực lực không thể so với thế lực của tám đại gia tộc và tứ đại thế gia, nhưng một phương nơi đây cũng có chút danh vọng. Hiện giờ, trong thời gian ngắn ngủn không đầy một tháng, nhi tử bị giết, huynh đệ bị giết, ngay cả Đại trưởng lão cùng T ứ trưởng lão cũng đều bị giết! Nếu không tra ra hung thủ, khẩu khí này bảo hắn nuốt xuống như thế nào đây! ....... Vân Nguyệt thành, trong sân viện nào đó. Lãnh Sương một thân hắc y với khuôn mặt xuất sắc, ở trong viện nhìn thân ảnh ăn mặc áo trắng đang đánh quyền pháp mềm như bông, ánh mắt có chút phức tạp. Ngày đó khi đệ đệ nàng tỉnh lại, ban đêm cùng ngày, nàng đã thực hiện lời hứa cởi sạch thân mình và đến nằm trên giường Phượng Cửu. Lúc ấy, nàng còn nhớ rõ khi Phượng Cửu xốc chăn lên nhìn đến cả người nàng giống như xích quả, biểu tình vừa kinh ngạc lại dở khóc dở cười. Cũng là một lần kia, nàng mới biết được thì ra Phượng Cửu cũng là nữ nhi. Nếu không cần nàng ấm giường, không phải nhìn trúng mỹ mạo của nàng, vậy nàng ấy vì sao phải giúp nàng? Bất quá, mặc kệ là vì cái gì, kể từ khi nàng giao mệnh của mình cho nàng ấy, nàng ấy chính là chủ tử của nàng, điểm này, sẽ không thay đổi. "Lãnh Sương, ca ta đã trở về chưa?"