“Dừng tay cho ta!”
Tiếng hét to như tiếng sấm từ không trung truyền đến, uy áp cũng tản ra, ép đám người phía dưới lảo đảo lùi lại mấy bước. Bọn họ kinh hãi nhìn lên trời, vừa nhìn thấy người tới là ai thì lập tức ủ rũ.
“Là phó viện!”
“Sao phó viện lại tới đây?”
“Kinh động tới phó viện sao?”
Phượng Cửu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy lão giả kia mang theo một đạo sư bay đến đây, khi nàng nhìn thấy lão giả kia vui vẻ nhìn nàng thì khóe miệng hơi co lại, lùi về sau một bước.
“Là ai dẫn đầu?”
Phó viện trừng mắt đảo qua đám học sinh quát lớn: “Có phải muốn nghỉ học không? Còn không mau cút về cho ta!”
Mọi người nghe được hai chữ nghỉ học lập tức run rẩy, cả đám không ai dám dừng lại, vội vàng chạy đi, nhanh hơn cả lúc đến.
Thấy vậy, phó viện và đạo sư khẽ lắc đầu, than nhẹ một tiếng, sau đó mới nhìn thiếu niên áo xanh: “Ha ha! Phượng Cửu, còn không mau mở kết giới cho chúng ta đi vào?”
Phó viện cười híp mắt nhìn Phượng Cửu, được gặp lại thiếu niên này lần nữa, hắn cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Thực lực và thiên phú của thiếu niên này hắn đã tận mắt nhìn thấy, hắn có lòng tin, thiếu niên này nhất định sẽ nổi danh ở học viện Tinh Vân.
Phượng Cửu gãi đầu, ngượng ngùng cười, sau đó mở kết giới ra: “Quan phó viện, đã lâu không gặp.”
“Lão phu tìm ngươi rất lâu, còn tưởng rằng ngươi xảy ra chuyện rồi, không ngờ ngươi lại tới Đan viện.”
Hắn cười, nhìn Phượng Cửu một chút: “Ngươi còn biết luyện đan sao?”
“Ha ha, đang học!”
Quan phó viện ngồi xuống, nhìn Phượng Cửu nói: “Là thế này, ta nghe nói ngươi tới Huyền viện, ta đoán nhất định là ngươi đi tìm ca ca ngươi.”
Nghe vậy, Phượng Cửu kinh ngạc: “Chẳng lẽ ca ca ta trực tiếp dùng lệnh bài để vào học?”
Chuyện này không có khả năng xảy ra! Cách làm người của Quan Tập Lẫm nàng hiểu rất rõ, cho dù có thể đi cửa sau, nhưng dựa vào tính cách của hắn thì hắn muốn dùng thực lực của chính mình hơn.
“Ha ha! Không phải! Là như thế này…”
Quan phó viện cười nói, sau đó kể lại mọi chuyện của Quan Tập Lẫm một lần: “Ta thấy hắn là ca ca ngươi nên muốn tạo điều kiện cho hắn, để hắn đi vào Huyền tháp, vì vậy hiện giờ hắn không có ở Huyền viện.”
Nghe vậy, Phượng Cửu giật mình: “Thì ra thế, ta còn thắc mắc vì sao Huyền viện có động tĩnh lớn như vậy mà ca ca ta lại không biết…”
“Ngươi ở Đan viện sẽ bị mai một tài năng, ta muốn đưa ngươi tới linh viện, ngươi thấy sao?”
“Không được, như vậy không được!”
Phượng Cửu còn chưa lên tiếng đã nghe thấy âm thanh ở ngoài cửa truyền vào, hai người quay đầu nhìn lại thì thấy đó là hai đan sư khảo hạch Phượng Cửu ngày đó.
“Phó viện, Phượng Cửu là người chúng ta tuyển vào, hắn là học sinh duy nhất của đan viện, là niềm hi vọng của chúng ta, sao ngài có thể đem hắn tới Linh viện được? Đi tới Linh viện sẽ mai một thiên phú luyện đan của hắn! Chuyện này không được! Tuyệt đối không đuộc!”
Hai người vội vã đi đến, trực tiếp kéo Phượng Cửu ra sau lưng bọn họ, ánh mắt đề phòng nhìn chằm chằm phó viện khiến cho phó viện và Phượng Cửu vô cùng kinh ngạc.
Truyện khác cùng thể loại
257 chương
71 chương
64 chương
69 chương
10 chương