"Thân thể huyền linh?" Phượng Cửu kinh ngạc nhìn hư ảnh, hỏi: "Thân thể huyền linh rất ít thấy?" Tha thứ cho nàng vì mới tới thế giới này không lâu, vì thế thiếu kiến thức về tu luyện, ngay cả thân thể huyền linh cũng chưa từng nghe nói qua. "Thân thể huyền linh là tu luyện quỷ tài (修炼鬼才: thiên phú tu luyện đặc biệt), không những có thể tu luyện huyền khí, cũng có thể tu luyện linh khí, hơn nữa tốc độ tu luyện càng là gấp mười lần người khác." Nam tử trung niên nhìn nàng lộ ra một nụ cười, tiếp tục nói: "Nói cách khác, người khác tu luyện huyền khí đến cấp võ sư phải dùng thời gian 10 năm, nhưng nếu là ngươi, có lẽ một năm là có thể tu luyện đến cấp bậc võ sư, tốc độ tu luyện như vậy, có thể nói là quỷ tài." Nghe vậy, Phượng Cửu ngẩn ra một chút, nói: "Không có khả năng đi? Ta đã thử tu luyện qua dẫn khí nhập thể, cũng không cảm giác được thân thể mình có gì bất đồng, càng không xuất hiện qua sự tình tu luyện thần tốc như theo lời tiền bối đã nói." Ngay cả dẫn khí nhập thể nàng cũng phải dùng không ít thời gian, hơn nữa, tu luyện đến bây giờ mà hơi thở huyền lực trên người căn bản không đáng để nói. "Đó là bởi vì khí mạch huyền linh trên người ngươi còn chưa được mở ra." Ánh mắt hắn sáng quắc nhìn nàng chằm chằm: "Ta hy vọng ngươi sẽ bái ta làm thầy, như vậy, ta sẽ mở ra khí mạch huyền linh giúp ngươi tu luyện." Nếu đổi thành người khác, khi nghe một vị cường giả nói muốn thu mình làm đồ đệ, phỏng chừng không chút nghĩ ngợi liền sẽ đồng ý, nhưng sau khi Phượng Cửu nghe đến lời này thì nhăn mày lại, trần tư trong mắt, nhìn lão giả nửa ngày không mở miệng. "Ngươi không muốn?" Nhìn đến Phượng Cửu không có phản ứng vui sướng, mày nhăn lại, hắn phóng thích ra uy áp, lại phát hiện, uy áp của hắn đối với người có khế ước thượng cổ thần thú là nàng mà nói căn bản không mang đến hiệu quả chấn nhiếp nào, chỉ có thể từ bỏ, thở dài một tiếng. "Ngươi không cần lo lắng về mục đích của ta, ta chỉ hy vọng sau khi ngươi trở thành đồ nhi của ta thì có thể giúp ta làm ba việc." Nghe vậy, Phượng Cửu nghĩ nghĩ, lúc này mới nói: "Tiền bối hãy nói ta nghe một chút, nếu như ta có khả năng làm được, hơn nữa cũng không vi phạm phong cách hành sự của ta, thật ra ta có thể đáp ứng." Nam tử trung niên nghe xong lời này mới cao giọng cười ha hả: "Được! Ta xem ngươi cũng là người làm theo ý mình, tính nết cũng có vài phần tương tự ta." Phượng Cửu cười cười, không nói gì. "Nha đầu, ta vốn là cung chủ Thiên Nguyên cung, Sở Bá Thiên, khi ở trên đỉnh cao vinh quang là lúc không người dám đối địch cùng ta, cả đời ta mang theo thanh trường kiếm, thống trị thiên hạ! Chỉ cần sự tình ta cho là đúng, ta nhất định sẽ thực hiện đến cùng, năm đó......" Hắn đem chuyện cũ bình sinh nói chi tiết cùng Phượng Cửu. Phượng Cửu cũng nghe rất nghiêm túc, từ trong lời hắn nói thì biết được, hắn là một người tùy tâm tùy ý, nhưng vì quá mức tùy tâm mà đi ngược lại với chính đạo tiên môn và bị coi là tà ma ngoại đạo. Hắn có một thanh bảo kiếm chém sắt như chém bùn tên là Thanh Phong, một người tiên nhân chính phái thèm muốn bảo kiếm Thanh Phong của hắn, vì thế vu cho hắn tội huyết tẩy (tàn sát) toàn bộ người trong một thôn, khiến hắn bị cường giả khắp nơi đuổi giết, dựa vào tôn sư cấp võ hoàng của hắn vốn cũng không sợ những người tu tiên thực lực thấp hơn so với hắn. Nhưng mà, bọn họ lại bắt tộc nhân hắn mang ra uy hiếp hắn, thế cho nên hắn bị trọng thương trốn thoát đến nơi này, cuối cùng bỏ mình nơi đây, nhiều năm như vậy hắn vẫn luôn đang chờ người có duyên có thể đi vào nơi này, nhận truyền thừa của hắn, giúp hắn trọng chấn Thiên Nguyên cung, hoàn thành tâm nguyện của hắn. "Việc thứ nhất là trọng chấn Thiên Nguyên cung, vậy việc thứ hai và thứ ba đâu?" "Việc thứ hai chính là xâm nhập vào ngôi mộ Vạn Kiếm tìm về Thanh Phong Kiếm, còn việc thứ ba......" Giọng hắn lưỡng lự, thở dài một tiếng: "Năm đó ta quá mức tùy ý liều lĩnh, mang họa cho người nhà, đặc biệt là phu nhân ta năm đó lại đang lâm bồn, nhiều năm qua đi như vậy, cũng không biết bọn họ như thế nào? Ta muốn nhờ ngươi giúp ta tìm bọn họ, nhìn một chút xem liệu bọn họ sống có tốt hay không." -oOo-