"Liệu có thể nói rằng, tin đồn về Phượng lão thái gia bị chứng điên cuồng, là do Tô Nhược Vân đang giở trò quỷ?"
Quan Tập Lẫm hơi mở to mắt, chỉ cảm thấy nữ nhân kia thật là đáng sợ. Đã đoạt đi thân phận của Tiểu Cửu, nhưng không đối xử với thân nhân của nàng giống như thân nhân nàng ta, còn thiết kế hãm hại bọn họ. Nữ nhân như vậy, xứng đáng được nhận thiên đao vạn quả!
Nàng hơi trầm tư, gật gật đầu: "Gia gia không có khả năng sẽ đột nhiên bị như vậy sau khi trở về, ta nghĩ nhất định là do nàng ta đã giở trò quỷ, chờ tới buổi tối ta đi qua đó nhìn kỹ rồi sau hẵng nói."
"Ngươi muốn lẻn vào Phượng phủ? Tuy nhiên, địa phương như Phượng phủ, bảo hộ nhất định là rất nghiêm, chỉ sợ muốn đi vào là điều không dễ." Hắn có chút lo lắng nói, lại tiếp tục: "Hơn nữa, nếu như bị bắt được, ngươi lại bị xem như là thích khách giết người thì phải làm sao?"
"Không cần phải lo lắng về điều đó, với thực lực hiện tại của ta, lẻn vào Phượng phủ không thành vấn đề." Trong lời nói của nàng mang theo tự tin, ánh mắt dừng trên người hắn, nói: "Việc này ta có thể tự mình xử lý, ngươi không cần lo lắng, hết thảy chờ tới buổi tối sau khi ta ghé thăm Phượng phủ rồi lại nói tiếp."
"Ân, vậy ngươi nhất định phải cẩn thận một chút." Quan Tập Lẫm không yên tâm giao đãi.
"Chủ tử, cần ta đi theo cùng không? Hoặc là tiếp ứng bên ngoài?" Lãnh Sương mở miệng hỏi.
"Không cần."
Nàng đứng lên, nói với hai người: "Các ngươi cứ ở nhà chờ xem! Ta về phòng tu luyện trước, cơm chiều không cần gọi ta." Sau khi giao đãi xong, khi xoay người để trở về phòng, nàng bỗng dưng dừng bước chân lại, nhìn về phía Lãnh Sương.
"Ca ta, hắn muốn đến đấu trường chợ đen, đợi lát nữa ngươi hãy qua đó giao đãi một chút, để bọn họ chiếu cố hắn nhiều một chút."
"Vâng." Lãnh Sương đáp lời, sau khi nhìn thấy nàng đã vào phòng, lúc này mới nhìn về phía Quan Tập Lẫm một bên: "Thiếu gia, ngươi muốn đi đấu võ trường?"
"Không sai, ta muốn đến đó để thử thân thủ của mình."
Trong giọng nói của hắn tràn ngập hy vọng, ánh mắt lấp lánh với sự phấn khích, nói: "Hơn nữa ta muốn tiến vào học viện Tinh Vân, cho nên trong cuộc cạnh tranh ba năm một lần, ta cần phải đạt được vị trí 10 người đứng đầu trong danh ngạch của Diệu Nhật Quốc."
"Học viện Tinh Vân chỉ chiêu mộ học viên ba năm một lần, bây giờ vẫn còn một năm để chuẩn bị." Lãnh Sương nói, quay lại nhìn hắn, tiếp tục: "Nhưng, nơi đó thực sự rất nghiêm khắc, là nơi tập trung tất cả các tinh anh từ khắp mọi nơi. Trong vòng một năm, ngươi có nắm chắc có thể tiến vào học viện Tinh Vân không?"
"Ta nhất định sẽ vào được!" Trong lời nói của hắn mang theo kiên định, ánh mắt hoàn toàn tràn đầy tự tin.
Trở lại trong phòng, Phượng Cửu tiến vào không gian tu luyện. Ở trong không gian, hơi thở huyền lực nhanh chóng chuyển động toàn thân nàng, càng lúc càng hùng hậu. Sau khi nàng tu luyện huyền lực, lại luyện tập võ kỹ, cho đến khi bóng đêm hoàn toàn buông xuống, nàng mới bước ra khỏi không gian.
Nàng thay một bộ hắc y và bịt kín mặt, mũi chân khẽ nhón, lướt về hướng Phượng phủ......
.......Edit & Dịch: Emily Ton......
Mà lúc này, trong đại sảnh Phượng phủ, ngọn đèn dầu sáng như ban ngày.
Lặng yên lẻn vào Phượng phủ, Phượng Cửu đi trên nóc nhà đến đại sảnh, thân mình nửa nằm nửa bò vạch trần mái ngói, xuyên qua khe hở nhìn xuống.
Chỉ thấy, trên chủ vị, Phượng Tiêu sau khi ngồi nghe Mộ Dung Dật Hiên đang đứng phía dưới bên trái nói về lý do hắn đến. Sắc mặt Phượng Tiêu xanh mét, tức giận đập một chưởng ở trên bàn, lớn tiếng rống giận: "Ngươi nói lại một lần nữa cho ta!"
Trên dung nhan tuấn mỹ của Mộ Dung Dật Hiên mang theo cảm giác áy náy và xin lỗi, hắn đứng lên, trịnh trọng nói: "Tiêu thúc, ta biết ngài rất khó tiếp thu, nhưng, sau khi ta đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ mới đưa ra quyết định, chuyện này ta cũng đã nói qua với Thanh Ca."
Hắn nhìn Phượng Tiêu nổi cơn thịnh nộ, áy náy nói: "Cho nên ta hy vọng, Phượng gia sẽ là người mở lời, đưa ra chuyện từ hôn. Bằng cách này, ít nhất sẽ giảm bớt thương tổn đối với Thanh Ca đến mức thấp nhất có thể."
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
84 chương