Tuyệt sắc mỹ nhân của lão công hắc ám
Chương 12 : ai xứng với người
Vị khách vỗ tay,tháo chiếc mặt nạ lụa ra,nở một nụ cười hậu.Cảnh mộng bật khóc,cô chạy ngay ra ,ôm chầm tới vị khách.
-Con gái ta!con thực sự trưởng thành rồi!
-Mẹ nuôi!!!!!!!!!
-Nín đi!Nhìn con cứ như trẻ con vậy!
-Vâng!
Vị khách bước lên sân khấu.
-Xin chào,ta là vị khách do năm vị trưởng lão của Nguyệt Gia đích thân mời tới đây.Chắc mọi người cũng biết ta là Phong An,con dâu của Phong Gia và là nhà thiết kế nổi tiếng nhất Trung Quốc hiện nay.Ta thật sự rất bất ngờ khi đứa con gái ngoan của ta lại là con gái của gia tộc này!Nhưng đây không phải là lúc để đoàn tụ,bây giờ ta sẽ công bố người chiến thắng!
Những khách mời xôn xao,bàn tán về kết quả của cuộc thi.Cửu Châu sau khi nghe được Cảnh Mộng là con gái nuôi của Phong Gia thì mức độ tức giận lại càng tăng lên vì cô giờ đã có Phong Gia đứng sau chống lưng cho nên nếu muốn đối phó với Cảnh Mộng thì không khác nào đang muốn đối đầu với cả Phong Gia nhưng....
-Ta sẽ hợp tác với Cảnh Mộng!Đây là quyết định đúng đắn nhất của ta ngay lúc này!
-Xin lỗi,nhưng theo tôi thấy ngài đang thiên vị Cảnh Mộng.
-Ta không thiên vị,Cát Cát à!cô có biết cô sai ở đâu không?
-Trang phục của tôi rất đẹp,rất hoa lệ làm gì có điểm sai!
-Đúng là trang phục rất đẹp và hoa lệ không thua kém gì với lễ phục ta làm cho Cảnh Mộng nhưng có vẻ có vẫn chưa hiểu vấn đề ở đây!
-Chưa hiểu vấn đề?
-Cát Cát ,có vẻ cô vẫn chưa hiểu.Khi đó,nhà thiết kế nhỏ tuổi đó đã nói với cô là hãy đi tìm nội dung của thiết kế này nhưng cô vốn không chịu để ý hay tìm hiểu nó nhỉ!Cô cũng không cả biết trang phục này được làm như thế nào và cả tên cô bé và lí do cô bé lại đưa bộ trang phục này cho cô,Cát Cát cô thật sự đã thua!
-Ra là vậy,tôi hiểu rồi!
Cát Cát quay lưng bỏ đi,dường như cô đã khóc,Cảnh Mộng thật sự muốn đi ra an ủi Cát Cát nhưng không thể,vì người phụ nữ xấu xa đó em coi chị là kẻ thù,chị cũng không còn cách nào khác chỉ còn cách làm tổn thương em,nếu có lựa trọn khác chị sẽ chọn cách khiến em không tổn thương dù chị có phải tổn thương.
Các vị trưởng lão đứng dậy thông báo.
-Hiện tại ta xin thông báo từ nay trở đi người đứng trên vị thừa kế của Nguyệt Gia là....
-Không được!
Một chàng trai anh tuấn bước vào,Cảnh Mộng liền nhận ra đó là Bắc Thần,bộ dáng của anh bây giờ thực sự làm đốn tim biết bao cô gái mà nhưng rốt cuộc hôm nay,anh tới đây để giúp Cảnh Mộng hay là để giúp....
Có lẽ Bắc Thần không để ý rằng Cảnh Mộng đang đứng ngay bên cạnh mình.Cảnh Mộng không còn tin rằng đây là sự thật nữa bởi từ trước đến nay,cô chỉ được đứng cạnh anh trong những giấc mơ chứ chưa từng đứng gần anh gần như thế này,dường như cô có thể cảm nhận được cả hơi thở của anh và cả nhiệt độ trên người anh tỏa ra.
-Tôi không đồng ý,không một cô gái nào có thể thay thế vị trí người thừa kế của Cát Cát,không phải hiện tại Cát Cát đang cai quản rất tốt sao!
Cảnh Mộng thẫn thờ nhìn anh,sao những lời anh nói lại lạnh lùng và vô tình đến vậy,từng câu nói làm cho cô đau thấu đến tận ruột gan.
-Xin lỗi nhưng đây là quyết định!
-Tôi muốn gặp cô gái đó!
Cảnh Mộng hạ giọng xuống,gương mặt giờ này cũng đã dần trở nên vô hồn,đôi mắt trống rỗng thương đau
-Là tôi!
Bắc Thần quay đầu lại nhìn cô gái nhỏ nhắn đang trả lời mình.Cảnh Mộng có thể cảm nhận rõ đôi mắt anh đang đầy sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.Giaay phút đó,cô nhận ra,Bắc Thần hình như rất yêu Cá Cát,vậy là Cát Cát chính là bạn gái Bắc Thần rồi.
Bắc Thần nhìn cô gái nhỏ nhắn không chút run sợ trước sát khí đang tỏa ta từ anh,.Không hiểu sao anh lại thấy được nỗi buồn từ cô gái này,có cảm giác cô ta như bị thất tình vậy,và tại sao nhìn cô gái đó lại giống với Cảnh Mộng trong giấc mơ của anh vậy.
-Cô là ai?
-Là một người đã bị anh lãng quên!
-Tôi hỏi một lần cuối,cô là ai!
-Cảnh Mộng!
Cái tên này,cái tên Cảnh Mộng này anh đã không còn được nghe từ mười năm trước rồi.Là cái tên của người bạn đầu tiên của anh,là cô gái đặc biệt đã bị anh lãng quên.Bắc Thần nghe câu trả lời xong thì quay lại,Cảnh Mộng nhận ra anh bây giờ ngày càng vô tình hơn rồi,anh đã không còn là Bắc Thần lúc nào cũng dịu dàng với cô nữa.
-Tôi muốn các vị trưởng lão thay đổi ý định nếu không tôi nhất định sẽ rút vốn đầu tư!
-Nhưng!.......Thôi được rồi,ta sẽ cho Cát Cát một cơ hội nữa,ta sẽ tổ chức vài cuộc thi nữa vậy!
-Cảm ơn!
Bắc Thần đi mất,lúc này,Cảnh Mộng dường như đã hiểu ra rằng trong tim anh,ai mới là người xứng....
Truyện khác cùng thể loại
235 chương
32 chương
11 chương
25 chương