Giữa biển trời hư vô mờ mịt. Ái tình là chân thực hay mơ. Mà tay cầm vốn nên duyên ước. Lại vì đâu lỡ dở xa rời. Hỏi rằng người đa tình tâm bạc. Có khi nào quay lại nhìn trông? Những đêm vàng lầu không chiếc bóng. Một thân ai ngã lại sau màn. Hết tình rồi người đến người đi. Hết chơi vơi những độ tương phùng. Hết chạnh lòng vì ai tâm lạnh. Hết ngày dài đêm đến trông mong. Có lẽ là phần kiếp ta chăng? Mà yêu thương dốc cạn tâm tình. Chỉ đổi về thê lương sầu lụy. Như lòng người hờ hững quay đi. ___Tình Ca___