Harvey nói không sai, nếu trên đại lục chỉ có một người  có thể cảm ứng được biến hoá của ma pháp nguyên tố thì người đó nhất định là gã. Đây là kỹ năng thiên phú, không phải chỉ dựa vào tính toán là có thể ra được. Lời miêu tả nguyên tố bạo động của Barron vẫn còn văng vẳng bên tai, đặc biệt đại lục này đã liên hợp tám vị Pháp thánh tiến hành phong ấn, cưỡng chế đem hai khối đại lục ngăn cách thành hai thế giới hoàn toàn bất đồng nhằm đảm bảo an toàn trước cơn bạo động nguyên tố ——thật sự rất khó làm cho người ta không chú ý. Lâm Hoài cười to một tiếng: "Nghe qua có vẻ rất nghiêm trọng." "Cũng không đến mức đó —— cũng may vẫn tạm thời chỉ là phỏng đoán của ta, vẫn chưa được chứng thật." Harvey thả lỏng giọng điệu, "Tôi đi tìm tư liệu liên quan, tiến tình bạo động nguyên tố diện rộng là xuất phát từ những chỗ nhỏ lẻ sau đó mới giống như bệnh truyền nhiễm, lan tràn khắp nơi, cho đến khi bao trùm cả khối đại lục, thậm chí cả hải dương. Tôi đã đề cập qua với phụ thân dự cảm của mình, ông ấy nói nguyên tố bạo động qui mô nhỏ trên lục địa vốn vẫn không có dừng lại, phỏng đoán như vậy cũng có thể lí giải. Vừa hay thành Corina truyền đến tin tức (bạo động), vì chứng minh suy đoán của mình, tôi đã ra roi thúc ngựa đuổi đến, kết quả chỉ là truyền tống trận mà thôi." "Nếu thực đến độ không thể vãn hồi —— tôi có thể chém chết mấy con ma thú thăng cấp, nhưng cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.” Cậu dù sao cũng không phải ma pháp sư, ma pháp sư có thể tham dự hành động quan trọng nhất là phong ấn quá trình, làm chậm lại quá trình bạo động nguyên tố, mà cậu chỉ có thể giúp chút công sức chém giết mà thôi,  "Nói chuyện này cho tôi cũng vô dụng.” "Em trai Luxi, cậu rất khiêm tốn, nói 1 hồi khiến ta thoải mái nhiều a! Nếu không phải phụ thân cứ mãi cường điệu hồ ngôn loạn ngữ hội làm cho dân tâm bất an, tôi thật muốn nói cho toàn bộ đại lục biết." Harvey lập tức khôi phục bộ dáng sinh long hoạt hổ vui cười, ôm Lâm Hoài vào trong ngực dùng sức xoa nắn. Harvey tâm tình thả lỏng rồi thì Lâm Hoài cũng dự đoán được mình sẽ bị tóm lại làm gấu bông, hai má cũng bị cái tay ướt nhép làm cho lạnh toát. Lâm Hoài dùng sức giãy: "Khai mạc còn chưa xong đâu, tôi chuẩn bị trở về tiếp tục xem tiếp, anh ở lại đây ngắm cảnh sao? " Harvey vươn ngón trỏ lắc lắc, lộ ra cái vẻ đáng đánh tươi cười: "Trò hay chấm dứt quá nhanh sẽ không có ý nghĩa, tôi muốn đi coi náo nhiệt, thật vất vả mới có màn tiền diễn phấn khích của Helen lót đường, ta mà cứ trốn không ra chẳng phải là khiến cho người ta thất vọng sao." Cư nhiên còn có thể xảy ra chuyện tồi tệ hơn! Miệng cậu thật tiện a, trực tiếp chạy lấy người mới đúng chứ! Lâm Hoài trong lòng bi ai hô một tiếng, bất đắc dĩ theo Harvey xuất hiện ở cửa lễ đường. Lúc này đã đến hồi triển lãm trân bảo, bọn thị nữ xinh đẹp đẩy 1 chiếc xe đẩy nhỏ lên đài, người giới thiệu thật cẩn thận mở ra cái hòm dài hơn hai thước, lấy ra một trường cung bị vùi trong tầng tầng lông. Trường cung đen như mực, trên vũ đài đèn đuốc sáng trưng cũng không có chút phản quang. Kỳ lạ chỗ ở chỗ nó không có dây cung, chính giữa có 1 đồ án màu thuỷ lam tinh xảo. Người giới thiệu lộ ra nụ cười ngọt xớt, thanh âm nhờ ma pháp trận dẫn dụ cứ như nói nhỏ bên tai, ôn nhu mà rõ ràng."Đây là trân bảo thứ 3 của ngày hôm nay, Cánh cung tàn sát. Trong truyền thuyết, Cánh cung tàn sát là vật sở hữu của Chiến thần Philther Văn thanh danh vang vọng trăm ngàn năm trước của đại lục Karrlia-- --." "Thiếu gia Harvey đã trở lại!" người ở gần cửa lớn là những người đầu tiên phát hiện ra Harvey. Thanh danh của Harvey ở thành Northen cực vang dội, không chỉ bởi vì gã là con một của thành chủ mà còn vì thực lực của gã bất phàm. Lâm Hoài nghe câu này nhất thời liền ngồi xổm xuống, ôm đầu lê mông về chỗ ngồi của mình, Frey buồn cười nói, "Cậu có thể quang minh chính đại mà đi vào, hiện tại đại khái không có ai đi chú ý tới cậu đâu." Lâm Hoài buồn bực nói, "Mỗi lần gặp anh ta là lại gặp chuyện ngoài ý muốn." "Cũng rất thú vị, không phải sao?" Frey cười nói, "Hiện tại xem ra, lễ khai mạc hôm nay có thể dừng ở đây, hình như mọi người càng quan tâm hai nhân vật chính hơn thì phải. " Không khí đại sảnh sau khi Harvey trở về trở nên phá lệ nhiệt liệt, mọi người sôi nổi thảo luận suy đoán xem giữa Harvey và công chúa Helen sẽ phát sinh chuyện gì. Vật phẩm trưng bày cũng không trưng ra hết ở lễ khai mạc  mà sẽ xuất hiện lần lượt trong thời gian 1 tháng hội đấu giá. Làm mọi người cực kì thất vọng là, Harvey bình tĩnh đi đến vị trí của mình vẫn bỏ trống, não bổ cẩu huyết gì gì đó một cái cũng  không có phát sinh, bình an đến khi lễ khai mạc chấm dứt. "Nhìn cậu có vẻ thực không hài lòng với kết quả này thì phải?" Frey cười nói, Lâm Hoài trông mong nhìn qua chỗ Harvey ngồi, anh ta đang lễ phép chào hỏi với Helen công chúa, như 2 kẻ xa lạ. Cho dù đã biết tiền căn hậu quả, cậu vẫn có chút chờ mong nhìn thấy Harvey kinh ngạc . Lâm Hoài lập tức phủ quyết nói, "Chia tay trong hòa bình là kết quả tốt nhất, không phải sao?" "Phải không?" "Đương nhiên đúng rồi." Lâm Hoài chột dạ cường điệu. Lễ khai mạc sau khi chấm dứt, Lâm Hoài đem suy đoán của Harvey nói cho Frey, hai người thương nghị một phen rồi quyết định đi núi ma thú. Mạo hiểm vốn là 1 ván cờ sinh tử, vì tương lai không xác định nguy hiểm nao núng khiếp đảm, còn không bằng tìm 1 địa phương an toàn chờ đợi tin tức của Curtis. Harvey có thể cảm nhận được nguyên tố thay đổi, hứng tỏ địa phương xuất hiện thay đổi cách thành Northen không xa, trước mắt mà nói, thành Northen mới là nơi nguy hiểm nhất. "Vẫn còn một việc nữa." Frey toát ra một câu. "Vừa rồi xem qua nhiều trân phẩm như vậy, giá trị đều rất lợi hại, đáng tiếc không có việc gì cần tới. Còn muốn chờ gì nữa, rời đi luôn là được rồi. " Lâm Hoài bị gió đêm thổi cho 1 hồi khiến tinh thần lên cao hơn nhiều. Chuột kiên cường cướp được không gian giới chỉ có vô giá kim tệ cùng ma tinh, Lâm Hoài thậm chí hoài nghi vịvong linhpháp sư kia có phải đã đi cướp nhà băng (kim khố) hay không. Giờ không lo không có tiền. "Đến lúc đó sẽ biết." Frey ra vẻ thần bí. Lâm Hoài không có che giấu chuyện không gian giới chỉ ở trong tay mình, cho dù Lâm Hoài không nói, Frey trong lòng biết rõ ràng. Nhiều năm huấn luyện chiến sĩ khiến cho của độ nhạy thị giác của hắn cao cực kì, 1 chút ánh lửa đỏ vụt qua người Lâm Hoài ròi biến mất, rất nhanh cũng có thể đoán ra là chuột của Lâm Hoài. Hắn chỉ nghĩ là Lâm Hoài là có túi trữ vật linh tinh gì đó, có thể để đặt vật còn sống vào túi đã là bảo vật thiên kim khó cầu, căn cứ vào miêu tả mơ hồ của Lâm Hoài, hắn từng xem qua sách tư liệu cũng chỉ có thể đoán ra là Curtis cho Lâm Hoài 1 cái túi trữ vật rất cao cấp mà thôi. Ngã tư đường dòng người chật chội, chen vai thích cánh. Không hổ là sự kiện trăm năm khó gặp, 2 bên ngã tư đường rộng lớn thiết lập một gian hàng trưng bày lâm vẫn không đủ dùng, rất nhiều thương nhân không có mặt tiền cửa hàng đẩy xe hoặc bê rổ đi tới đi lui chào bán sản phẩm. Nào là mỹ thực các nơi, quần áo sặc sỡ, trang sức đủ loại hình dáng. Frey tìm một cửa hàng dụng cụ tương đối vắng khách, hai người đi vào hỏi thăm. Vài nhân viên cửa hàng đang ba hoa chích choè với mấy vị ma pháp sư, mà trên thực tế, cửa hàng này chính là vì không có hàng hóa tốt nên dần dần đã xuống dốc đi, thành Northen chưa bao giờ khuyết thiếu cạnh tranh. Còn thừa một người rảnh việc nhìn thấy hai người không có dấu hiệu cấp bậc mà Ma pháp Công hội ban phát, lười nhác đi tới hỏi: "Không biết muốn cái gì, tôi có thể giới thiệu cho 2 người." Ngữ khí tạm được. Frey đem gói o sau lưng đặt trên quầy, "Muốn bán đồ. " "Bán?" Nhân viên cửa hàng buồn cười, nhưng mà cũng thường xuyên có chút lính đánh thuê đem thắng lợi phẩm của nhiệm vụ đến buôn bán, giá ở đây thấp hơn ở bên quầy hàng lưu động một ít, cơ mà bù lại có thể ký hiệp nghị lâu dài, khi mua hàng sẽ được ưu đãi, "Tôi nhớ rõ là không có kí hiệp nghị với dong binh đoàn của mấy người, nếu có có thể cho xem huy hiệu dong binh đoàn 1 chút hay không? " Frey lắc đầu, đem bao đồ mở ra, bên trong là một đống ma pháp quyển trục Nhân viên cửa hàng lơ đãng cầm lấy công cụ xem xét nhìn một cái, ánh mắt nháy mắt sáng rực—— cao cấp quyển trục! Quyển trục là vật phẩm đắt hàng nhất, đối với ma pháp sư hay phi ma pháp sư đều là con bài cứu mạng chưa lật, chính là cấp bậc càng cao, phí tổn chế tác cùng độ thất bại càng cao, muốn bồi dưỡng cao thủ chế tác ma pháp quyển trục hao phí cũng thật lớn, kết quả là tốt hay xấu lại không cách nào dự tính được. Bọn họ cần nhất chính là quyển trục tốt để hấp dẫn khách hàng, nếu toàn bộ trong bao này là cao cấp quyển trục, nhất định có thể tranh thủ thêm càng nhiều khách hàng, do đó được hàng càng tăng cao! Nhân viên cửa hàng muốn tiếp tục xem xét cái thứ hai, lại bị Frey ngăn cản, mỉm cười nói: "Chúng ta trước tâm sự, nếu cậu không làm chủ được, thì gọi chủ cửa hàng ra đây. Bên dưới còn có mấy cái không dễ xác định cấp bậc đâu. Tôi nghĩ là cậu biết." Xem xét cấp bậc cũng có công cụ tương ứng, bình thường mặt tiền cửa hàng chỉ có thể xem cấp độ quyển trục tới cao giai (cấp độ cao cấp) mà thôi, không thể dễ dàng xem xét những thứ cao hơn cao giai một tầng. "Được, tôi đi nhanh thôi. Chờ một lát." Nhân viên cửa hàng không dám hàm hồ. Nhân viên cửa hàng đi rồi, Lâm Hoài sợ hãi than: "Không nghĩ tới anh còn là cao thủ chế tác quyển trục!" Frey nói đến thoải mái, "Làm nhiều liền thuần thục, cũng không phải rất khó khăn, nếu cậu muốn học thì tôi có thể dạy cậu. " Hôm qua vì mua lễ vật cho Lâm Hoài nên đã tiêu hết tiền rồi. Một lần tiêu xài nhiều tiền, điếm chủ nói muốn đưa tiểu lễ vật, Frey liền lựa chọn vài tài liệu chế tác đơn giản đương trường chế tạo thành quyển trục bán luôn cho điếm chủ, rồi sau đó lại mua tài liệu chế tác cao cấp nhất, bởi vậy lặp lại. Cao cấp ma pháp quyển trục trân quý nhất ở chỗ xác xuất thành công thấp đến mức khiến người ta giận sôi gan, mà độ sai sót của hắn thấp —— có quan hệ với ma pháp lực cùng tinh thần lực cấp cao của mình, cuối cùng mang theo một đống tài liệu cao cấp trở về, chuẩn bị làm hết chỗ đó. Frey sẽ không nguyện ý nói, hắn làm mấy thứ này chỉ là vì kiếm dùng truyền tống trận đi ma thú lĩnh.  (=)) chồng đảm đang, biết kiếm tiền nuôi vợ) Ngoài phòng bỗng nhiên vang lên 1 tiếng nổ mạnh, tiếng động ầm vang làm mặt đất cũng rung rung. Đám người trên ngã tư đường lập tức không còn không khí náo nhiệt như lúc trước, khẩn trương cùng sợ hãi nhanh chóng lan tràn bủa vây lấy họ. Bọn họ đại đa số đều là người bình thường, không có sức chiến đấu, chỉ có chiến sĩ cùng ma pháp sư là còn có thể bảo trì trấn định. Cửa hàng dụng cụ ma pháp có không ít người đi vào, mặt tiền cửa hàng nho nhỏ ngay lập tức chật chội đến hỗ đứng cũng không có. "Bên ngoài xảy ra chuyện gì?" Frey bắt lấy 1 người vừa mới vọt vào gần hắn nhất dò hỏi. Người nọ vẫn còn hoảng sợ, suyễn khí nói: "Tôi không biết. Nghe được một tiếng bạo vang, lỗ tai sắp bị chấn vỡ, chết tiệt." Một người hiểu biết tình huống chen vào nói: "Bên kia có cửa hàng buôn bán ma thú tập thể nổ mạnh, thi thể giống như bị tháo nước, một chút máu cũng không có, đến xương cốt cũng không còn. " Hắn không có cố ý khống chế âm lượng, mọi người trong cửa hàng đều nghe được rõ ràng, nhịn không được cả người phát lạnh, nổi một thân da gà.