Tửu Thần (Âm Dương Miện)
Chương 734 : Địa Tâm Hồng Liên Cứu Thục
Ngay trong chớp mắt này, không khí của diễn võ trường giống như bị phong bế, thân thể khổng lồ của Địa Ngục Ma Thụ vốn đã hồi phục cũng hoàn toàn lâm vào ngưng trệ. Cơ Động cũng vậy, Đại Diễn Thánh Hỏa Long lẫn Nhật Thực Phượng Hoàng cũng thế, căn bản lúc này không cách nào di động. Mảnh không gian hiện tại tựa hồ như đã bị quy tắc của thế giới này đóng băng hoàn toàn.
Trong không khí, ma lực dày đặc không ngừng dao động. Trên không trung, từng luồng ánh sáng rực rỡ không ngừng tung bay. Đột nhiên mười luồng sáng màu xanh đậm trên đỉnh đầu của Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh dường như muốn dung hợp lại làm một. Nó chuyển thành một luồng sáng bạc từ không trung chiếu xuống, một lần nữa rót vào Âm Dương Miện của nàng. Sắc đen của âm miện giờ đây đã hoàn toàn biến thành màu bạc trong suốt, hơn nữa chiếc vương miện trên đỉnh đầu kia cũng biến thành hai tầng và phát ra những quầng sáng trùng điệp vô cùng hoa lệ. Vương miện hai tầng màu bạc, đây chẳng phải là Ma Sư đã tu luyện đến Thánh cấp hay sao?
Cơ Động trố mắt nhìn sự việc đang xảy ra trước mắt. Bây giờ hắn đã hiểu được vì sao tu vi của Lâm Thanh có thể đạt tới cấp 98. Sở hữu một ma thú có năng lực đặc biệt như vậy mới có thể mượn lực lượng từ Tuyệt Luyến Anh Túc để đề tăng một lượng ma lực lớn, cảm thụ ma lực ở tầng cao hơn. Vì vậy, Lâm Thanh mới có thể không ngừng tiến bộ sau khi đột phá cửu quan trong một trăm năm nay.
Mà trên thực tế cũng đúng là như thế, lúc trước khi đạt tới cửu quan, thực lực của Lâm Lan còn không bằng Lâm Nhất Lỗi, tu vi vẫn kém hơn ít nhiều. Trong khi nàng tiến vào cảnh giới cửu quan chậm hơn mười năm so với Lâm Nhất Lỗi, nhưng nhờ vào đặc tính không cắn nuốt chủ nhân của Tuyệt Luyến Anh Túc, hằng năm nàng đều bế quan một lần, cảm thụ tầng cấp cao hơn, sau đó không ngừng bế quan tu luyện nên rốt cuộc nàng cũng đạt được tu vi cấp chín mươi tám. Tuy nhiên Lâm Thanh cũng rất rõ ràng, nếu dùng ách này để đề cao tu vi thì vĩnh viễn không thể nào đột phá được cấp độ thứ chín mươi chín, chân chính đạt tới Thánh cấp. Đây có thể nói rằng: “Có được tất có mất”.
Chiến ý trong mắt Cơ Động đã dần mờ đi. E rằng dù lúc này đang ở trạng thái bình thường đi chăng nữa, hắn cũng toàn lực liều mạng. Cho dù phải đối mặt với Thánh cấp cường giả hắn cũng không dễ dàng bị khuất phục. Tuy nhiên hiện tại hắn đang bị trọng thương, ma lực lại thiếu hụt nghiêm trọng, cho dù có Trần Tư Tuyền trợ giúp thì đã sao? Bọn hắn làm sao có thể thắng được một người là cường giả Thánh cấp. Rốt cuộc vẫn bị đánh bại. Cơ Động trong lòng than thầm, hướng về Trần Tư Tuyền truyền đạt lời của mình: “Thực xin lỗi, Tư Tuyền! Ta chỉ sợ không giúp được ngươi. Theo người của ta, ngươi hãy thoát ra ngoài đi!”
“Ta không thể bảo vệ được ngươi, thân phận của ngươi là công chúa của đế quốc Đông Mộc. Cho dù hôn ước không thành, chỉ cần ngươi trở lại thì cha ngươi vẫn luôn bảo hộ cho ngươi. Bởi vậy Lâm Thanh cũng không dám giết ngươi. Đi đi!”
Vừa nói, Cơ Động muốn thừa dịp quan sát không gian phong tỏa vừa mới giải trừ trước mặt, Lâm Thanh cũng không thể lập tức động thủ, nhân cơ hội này đưa Trần Tư Tuyền rời đi. Một người chết đã là quá đủ, hắn làm sao có thể kéo Trần Tư Tuyền chết chung với mình đây?
Nhưng điều mà Cơ Động không lường được chính là Trần Tư Tuyền vẫn lặng thinh. Đột nhiên lúc này Cơ Động cảm giác được toàn thân nóng lên, dường như có cái gì từ trên người mình tách ra, sau đó hắn liền thấy được chín luồng sáng đỏ rực.
Chín luồng sáng kia vừa xuất hiện, liền nhằm hướng Lâm Thanh bay tới.
Lâm Thanh lúc này vừa mới mượn lực lượng của Tuyệt Luyến Anh Túc để tăng thực lực của chính mình lên đến Thánh cấp, ma lực vốn đã tiêu hao hầu như hoàn toàn được khôi phục. Tuy là chủ nhân của nó, nhưng chuyện này cũng làm nàng phải trả một cái giá rất lớn, chắc chắn sẽ suy nhược trong ba tháng sau đó. Nhưng lợi ích trước mắt ở thời khắc này, nàng chính là cường giả mạnh nhất trong toàn bộ ma sư của đại lục!
Chí Tôn cường giả nếu so với cường giả Thánh cấp, có lẽ ma lực chỉ kém mấy cấp, nhưng thực lực thì chênh nhau một trời một vực. Lúc này, nếu Lâm Thanh đồng thời đối mặt với mười Chí Tôn cường giả thì vẫn thừa khả năng giết chết toàn bộ, huống chi chỉ là Cơ Động vốn đang trọng thương cùng Trần Tư Tuyền.
Trong lúc Lâm Thanh mang theo Sáng Thế Lục Hợp bay lên giữa không trung, trong lòng nàng bỗng xuất hiện cảm giác sợ hãi, bởi vì nàng cảm thấy cho dù mình có tu vi chín mươi tám cấp, thế nhưng vẫn không có niềm tin tuyệt đối mình có thể giết chết Cơ Động và Trần Tư Tuyền được, thêm nữa ma lực của nàng lại bị Sáng Thế Lục Hợp tiêu hao nhanh chóng. Nàng hiểu rõ, chỉ cần qua hết hôm nay, để cho hai tên thiếu niên này trốn thoát, như vậy ngày sau gặp lại cũng chính là thời khắc Lâm gia bị diệt tộc.
Bọn chúng còn quá trẻ, thực sự là quá trẻ tuổi! Lâm Thanh mặc dù cũng còn trẻ, nhưng vẫn cảm thấy ghen tị tràn ngập. Nguyên bản nếu chỉ có một Cơ Động thôi thì nàng còn có thể cố gắng chấp nhận được, dù sao thì sau lưng Cơ Động còn có nhiều cường giả Chí Tôn như vậy. Nhưng mà khi Lâm Thanh phóng thích Sáng Thế Lục Hợp, nàng liền hiểu rõ một điều: thiên phú của Trần Tư Tuyền tuyệt không dưới Cơ Động! Nếu để cho hai thiếu niên này có thời gian phát triển, Lâm gia hẳn sẽ không có tương lai nữa rồi.
Bởi vậy, trong lúc Lâm Thanh từ trên trời hạ xuống liền hạ quyết tâm muốn dùng lực lượng cường đại nhất của mình, bất kể phải trả giá đắt đến mức nào đi chăng nữa cũng phải lưu hai người này lại. Để cho bọn chúng mãi mãi không thể ra khỏi mảnh đất này. Giết chết hai người này, cho dù cường giả Chí Tôn đến báo thù, dựa vào tu vi chín mươi tám cấp của mình, nàng há sẽ sợ sao?
Nhận được lực lượng cường đại của Thánh cấp, đôi mắt Lâm Thanh lúc này đã chuyển sang màu bạc, linh hồn trong nháy mắt cũng được đề thăng lên tới cảnh giới Thánh cấp giống như Cơ Động. Đúng lúc này, nàng có thể thấy rõ chín điểm sáng đỏ rực đang lao vút tới phía mình.
“Cái quái gì đây? Ma kỹ ư?”
Một nụ cười khinh thường chợt hiện lên trên mặt Lâm Thanh. “Cho dù kỹ xảo của các ngươi tới mức nào đi nữa, đối diện với thực lực Thánh cấp của ta thì có tác dụng gì được chứ?”
Vừa nghĩ, tay phải Lâm Thanh vừa nhẹ nhàng đẩy chưởng ra. Một vầng sáng bạc mênh mông mang theo tinh quang lục sắc cuồn cuộn quét tới. Ngàn vạn lần không nên khinh thường thứ lực lượng tưởng chừng như đơn giản này. Cường giả Thánh cấp một khi ra tay, chỉ cần nàng muốn thì chỉ cần giơ tay nhấc chân một cái cũng trở thành sức mạnh của Siêu Tất Sát kỹ.
Mắt thấy màu bạc mênh mang xen lẫn tinh quang lục sắc tỏa ra hào quang rực rỡ sắp cuốn vào chin đuểm đỏ rực kia, vẻ mặt cao cao tại thượng của Lâm Thanh đột nhiên thay đổi. Trơ mắt ra nhìn điểm hồng sắc kia dưới công kích do chính tay mình xuất ra lại lặng lẽ đột phá. Chúng nó phảng phất giống như có sinh mệnh vậy, căn bản xuyên qua công kích khủng khiếp của nàng không có gì trở ngại, mà ngay cả tu vi đến Thánh cấp của mình cũng không kịp phản ứng! Ngay sau đó, chính điểm đỏ rực này chỉ khẽ lay động rồi chui vào bên trong chín đóa hoa Tuyệt Luyến gần như đã mất đi ánh sáng.
Lúc này nàng ta mới nhìn thấy rõ, chín điểm quang mang đỏ rực kia tựa hồ như là chín hạt giống, ánh sáng màu đỏ pha kim kia chiếu thẳng lên phía trên Tuyệt Luyến Anh Túc giống như chín nhụy hoa của nó nở rộ. Nhưng nội tâm Lâm Thanh trong nháy mắt này đã trầm xuống, vốn định xuất thủ tiêu diệt bọn Cơ Động nhưng lại không thể không ngừng lại.
“Cái quái gì đây?” Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh giật mình phát giác. Với tu vi đã thăng lên Thánh cấp của mình lại không thể cảm nhận được gì cả.
Chín điểm đỏ kia đến tột cùng là cái gì mà lại có thể ẩn chứa ma lực cường đại đến như vậy? Bản thân là cường giả Thánh cấp mà căn bản cũng không thể nào xâm nhập vào bên trong chín hạt giống này!
Lâm Thanh hoảng hốt, tương tự thế Cơ Động cũng một mực khiếp sợ! Hắn đương nhiên biết chín điểm đỏ rực này là cái gì, đó chính là thứ mà lúc Liệt Diễm lâm chung đã lưu lại cho hắn a! Là chín hạt sen Bản mệnh hồng liên cuối cùng của Liệt Diễm. Căn bản không đợi hắn thôi động, chín hạt sen này đã tự động bay ra ngoài, hơn nữa còn phân ra và rơi vào trong chín đóa Tuyệt Luyến Anh Túc một cách chính xác.
Ngay sau đó, Cơ Động phát hiện linh hồn mình đã có thể liên thông hoàn toàn với chín hạt sen này, đồng thời cảm nhận rõ ràng lực lượng kỳ dị ẩn chứa bên trong chúng.
Đây cũng không phải là lực lượng cường đại của Thần cấp, mà là tràn ngập khí tức của Liệt Diễm, hơn nữa còn mang theo dao động của sinh mệnh. Bên trong mỗi hạt sen tựa hồ như có một đoàn hỏa diễm kim sắc nho nhỏ trong veo. Không phải là dương hỏa cực hạn, mà chính là Thần Cấp Hỏa Diễm.
Chín ngọn hỏa diễm cùng với chín hạt sen liền lạc thành một khối, chỉ cần Cơ Động muốn thì chín hạt sen liền có thể gia tăng nhiệt độ trên chín đóa Tuyệt Luyến Anh Túc lên đến cực điểm. Lúc này chúng nó đã hoàn toàn bám chặt lấy đóa Tuyệt Luyến Anh Túc, không thể nghi ngờ dù có là Tuyệt Luyến Anh Túc đi chăng nũa cũng không thể nào ngăn nổi ngọn lửa Thần cấp này cháy lên. Đáng tiếc, sự kỳ dị của chín hạt sen ngay cả Cơ Động cũng không rõ ràng cho lắm, càng không cần phải nói đến việc dùng chúng làm vũ khí.
Tại sao bọn chúng lại có thể bay ra ngoài? Ánh mắt Cơ Động có chút mơ hồ, trong lòng điên cuồng thét lên: “Liệt Diễm! Là nàng đang bảo hộ ta sao?”
Lúc này Trần Tư Tuyền vẫn đang ôm chặt hắn từ phía sau, nhưng mà hắn lại không có chút ý muốn hưởng thụ nào, trong lòng lại càng nhớ nhung Liệt Diễm đến quay quắt. Hắn thật sự muốn điên cuồng hét lên thật to.
Trần Tư Tuyền nằm trên lưng Cơ Động yên lặng cảm nhận đủ loại biến hóa sâu trong linh hồn hắn, trên môi nở một nụ cười thỏa mãn. Đúng vậy a! Cơ Động, ngươi nói rất đúng, ta một mực ở bên cạnh chàng, nhưng không phải để bảo vệ mà chính là để yêu chàng đấy! Ý nghĩ này hiện lên trong đầu, nàng cũng dần thiếp đi sau lưng Cơ Động.
Cơ Động đương nhiên không thể nào điều động lực lượng của chín hạt sen này. Lúc trước Liệt Diễm đem chín hạt sen bổn mệnh cho Cơ Động là vì để sau này khi Cơ Động đạt tới Cửu quan thì sử dụng. Với tu vi của hắn lúc này căn bản không thể nào khu động. Trừ khi hắn gặp nguy hiểm về tính mạng, giống như lần nhảy vào Hồng Liên Thiên Hỏa vậy, chín hạt sen lúc đó mới tự động xuất hiện để bảo hộ cho hắn. Nhưng dù sao chúng nó cũng không có linh hồn, nếu như gặp phải một cường giả Thánh cấp, Trần Tư Tuyền cũng không dám khẳng định hạt sen bổn mệnh này có thể kịp thời bảo vệ tính mạng Cơ Động hay không. Cho nên nàng mới dùng một tia thần thức cực nhỏ điều khiển chúng phóng ra ngoài. Nàng tin tưởng vào trí tuệ của Cơ Động, tự nhiên lúc đó hắn sẽ biết nên làm như thế nào.
"Đây là cái gì?" Lâm Thanh lớn tiếng hỏi khiến Cơ Động sực tỉnh từ trong đau thương.
“Ngươi hẳn là cảm nhận được bọn chúng là thứ gì phải không? Cũng có thể nói, chúng là cái gì không quan trọng, quan trọng là ta có thể khẳng định nếu như ngươi hành động thiếu suy nghĩ thì chín đóa hoa yêu quý của ngươi sẽ ra đi mãi mãi!” Cơ Động lạnh lùng nói.
Hạt sen bản mệnh còn chưa phát động bởi Cơ Động muốn tranh thủ một cơ hội sống sót. Nếu như trực tiếp hủy đi chín đóa Tuyệt Luyến Anh Túc của đối phương, Lâm Thanh tất nhiên liền sẽ giết bọn hắn. Chỉ cần Lâm Thanh còn biết quý trọng thứ đồng bọn của nàng thì hẳn sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Chỉ cần rời khỏi chỗ này, hoặc là kéo dài thời gian đến khi Lâm Thanh không còn duy trì nổi thực lực Thánh cấp, lúc đó hai người Cơ Động tự nhiên cũng có thể tránh khỏi kiếp nạn này.
Ánh mắt Lâm Thanh chợt lóe lên, nhìn về phía Cơ Động, trong lòng do dự không thôi. Chín đóa Anh Túc đã làm bạn với nàng nhiều năm như vậy, hơn nữa ma sư chỉ có thể ký kết khế ước với ma thú một lần. Khi Tuyệt Luyến Anh Túc mất đi, lực lượng chỉnh thể của nàng liền giảm sút nghiêm trong nhưng đây là cơ hội duy nhất có thể giết chết tiểu tử này. Lấy tuổi và tu vi hiện giờ của hắn, Lâm Thanh có thể khẳng định trong tương lai thiếu niên này nhất định có thể đột phá đến Thánh cấp.
Cơ Động lặng lẽ nhìn Lâm Thanh. Hắn tuyệt nhiên không nóng vội, người sốt ruột hẳn là đối phương mới đúng. Lâm Thanh chỉ có thể duy trì lực lượng Thánh cấp trong thời gian mười phần chung, một khi hết giờ thì thực lực Thánh cấp của nàng cũng sẽ biến mất, như vậy chỉ riêng việc lực lượng cắn trả cũng khiến cho nàng không còn tạo thành uy hiếp gì nữa. Vậy nên Cơ Động lẳng lặng đứng chờ.
Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh thất thần nhìn Cơ Động chăm chú, trong mắt lóe lên quang mang phức tạp. Ở thời khắc này, sát ý mãnh liệt trong lòng nàng lúc trước bỗng nảy sinh biến hóa, không phải do đối phương đem Tuyệt Luyến Anh Túc ra uy hiếp, mà bỗng dưng nàng lại dấy lên lòng yêu tài. Nàng như thế nào cũng không nghĩ tới khi mình đem tu vi cường hành thăng lên tới Thánh cấp rồi mà đối phương vẫn có biện pháp khiến cho mình lui tới không xong. Lựa chọn chính xác, thủ đoạn quái dị làm nàng thất kinh.
Trong mắt Cơ Động, hai vợ chồng Lâm Nhất Lỗi, Lâm Thanh cố nhiên là có năng lực thần kỳ không kể xiết. Chẳng những Ma lực cực cao, lại còn có được ma thú Thực vật hệ đặc thù của Ma Vực. Nhưng mà đối với hai vợ chồng Lâm Nhất Lỗi, Lâm Thanh thì sự kích động về tinh thần mà tên thiếu niên tóc trắng này đem lại cho bọn họ còn lớn hơn gấp mười lần.
Hắn chỉ mới có hơn hai mươi tuổi a! Chẳng những một thân thực lực mạnh mẽ, lại còn có hai ma thú có thuộc tính ma lực giống mình y như đúc, là điều trước nay chưa từng có! Lâm Thanh và Lâm Nhất Lỗi đương nhiên hiểu rõ Đại Diễn Thánh Hỏa Long cùng Thực Nhật phượng hoàng Hỏa Nhi cường đại đến cỡ nào, nếu không phải đối thủ của Cơ Động quá mạnh thì chỉ riêng hai đầu ma thú cường đại này cũng đủ khiến cho cường giả Chí Tôn bình thường không thể dễ dàng đối kháng.
Mỗi lần nguy cấp, Cơ Động này lại còn có thể xuất ra càng nhiều thực lực mạnh mẽ để ứng phó. Không chỉ mình hắn mà còn Trần Tư Tuyền thể hiện trầm ổn, khả năng khống chế cũng khiến Lâm Thanh sợ hãi không thôi.
Giờ phút này, tu vi của mình đã thăng lên Thánh cấp, hoàn toàn chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Vậy mà dưới tình huống này, thiếu niên kia vẫn có biện pháp chế trụ mình. Không còn nghi ngờ gì nữa, Tuyệt Luyến Anh Túc tuy chỉ là ma thú Thực vật hệ nhưng đối với bản thân lại vô cùng trọng yếu. Không có nó, sau này mình khó có thể thăng lên Thánh cấp. Mà thời gian Cơ Động xuất thủ lại vừa đúng lúc Tuyệt Thế Anh Túc phóng xuất lực lượng, sau khi giúp cho mình tăng lên tu vi liền lâm vào tình trạng suy yếu, mới có thể thành công. Lâm Thanh đương nhiên không biết, kẻ nắm bắt thời cơ này thực ra chính là Trần Tư Tuyền.
-o0o-
Truyện khác cùng thể loại
809 chương
80 chương
35 chương
1419 chương
800 chương
345 chương