Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 143 : Tam hệ Ma kỹ tổ hợp - Định hướng truyền tống (Hạ)

- Không… Gã áo vàng điên cuồng hét lên một tiếng, thất khiếu đồng thời tuôn máu ra. Tuy rằng gã áo đen đã giúp hắn chặn lại tuyệt đại bộ phận lực công kích, nhưng mà, dưới lực bùng nổ của Cực hạn song hỏa Ma Kỹ Tổ Hợp, một bộ phận hỏa diễm đã đã bắn đến, xâm nhập cơ thể hắn, cùng với ma lực Quý Thủy của Lam Bảo Nhi trong cơ thể hắn dung nhập làm một thể, rốt cuộc cũng đã bộc phát ra hiệu quả của Tam Hệ Ma Kỹ Tổ Hợp, khiến cho gã áo vàng bị thương nặng. Nhưng mà, gã áo vàng kia cũng không có bị một kích đó trực tiếp đánh chết. Hai nắm tay hắn đột ngột co lại, đánh mạnh lên lồng ngực của mình. Ma lực Dương Thổ Hệ mạnh mẽ dâng trào lên, hắn đột ngột thở gấp, từ trong miệng từng khối từng khối máu màu tím biếc không ngừng rơi ra. Những khối máu đó đều là máu của gã áo vàng bị ma lực Quý Thủy đóng băng lại. Quỷ dị nhất chính là, ngay sau khi những khối máu kia rơi ra, đã lập tức bốc cháy lên, hóa thành từng luồng khí nhàn nhạt, khiến cho không khí xung quanh tràn nhập một mùi khét khó ngửi. - Cho dù xuống địa ngục, ta cũng nhất định lôi ngươi theo… Hai nắm tay gã áo vàng cứ liên tục đập vào ngực mình, điên cuồng hò hét. Ma lực toàn thân trong lúc đó không ngừng tập trung lại, từng vòng hào quang màu vàng chợt dâng trào ra, sau đó lại vỡ vụn, phát ra âm thanh chói tai. Một đạo quang mang màu vàng sáng rọi từ trước mặt gã áo vàng, cũng là từ dưới chân Cơ Động đột ngột dâng lên cao, đem thân thể Cơ Động hoàn toàn bao phủ vào bên trong. Có thể nhìn thấy rõ ràng, bùn đất dưới chân Cơ Động ngay khi dâng lên đã lập tức hóa thành tinh thể màu vàng nhạt. Trả giá bằng cách thiêu đốt toàn bộ sinh mệnh lực trong cơ thể chuyển hóa thành Mậu Thổ Ma lực cường hãn, gã áo vàng rốt cuộc cũng đã bộc phát ra một cái ma kỹ cuối cùng. Lúc này, Cơ Động đã hoàn toàn cạn kiệt ma lực, căn bản là không thể làm ra bất cứ sự phản kháng hay né tránh gì được nữa. - Không xong. Trong khoảng rừng cây cách đó không xa, một tiếng gầm lớn vang lên. Một luồng quang điện màu lam tím đột nhiên xuất hiện, hóa thành một đường vòng cung cực lớn, kinh thiên động địa đánh mạnh vào thân thể gã áo vàng kia. Thân thể gã áo vàng trong nháy mắt đã hóa thành từng mảnh nhỏ, mỗi một khối thi thể bị một tầng lôi điện màu lam tím vờn quanh, nháy mắt đã bị thiêu thành cháy xém. Tất cả ma lực nguyên tố các thuộc tính đang ba động trong không khí lúc này cũng đã bị luồng quang mang màu lam tím kia ngay khi xuất hiện đã áp chế toàn bộ. Ma lực lôi điện dâng trào tràn ngập trong không trung. Nhưng mà, mọi chuyện lúc này vẫn còn chậm mất một bước. Luồng lốc xoáy màu vàng nâu dưới chân Cơ Động rốt cuộc cũng đã hoàn thành. Trước khi luồng lôi điện màu lam tím kia đánh mạnh vào cột sáng màu vàng kia, thân thể Cơ Động đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa. Thân ảnh cao lớn giống như là sử dụng một cái ma kỹ Thuấn Di vậy, nháy mắt đã xuất hiện ngay tại vị trí mà Cơ Động vừa mới đứng. Vô số lôi điện vờn quanh mái tóc cắt ngắn như cương châm, từ cặp mắt phẫn nộ phụt ra vô số tia điện quang. Đúng là thủ tịch Âm Dương Học Đường của Thiên Can Học Viện, Lôi Đế Phất Thụy. Suốt mấy ngày nay Lôi Đế Phất Thụy vẫn luôn âm thầm đi theo phía sau hai người Cơ Động. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Cơ Động ra tay, nháy mắt giết chết con Mộc Hoan, đã sớm kinh hỉ cực độ, lúc này trong lòng âm thầm than thở: - Thực lực tiểu sư đệ không ngờ đã đạt đến trình độ như thế. Đến lúc Cơ Động đối mặt với gã trung niên nhân Canh Kim Hệ ba quan kia, rốt cuộc sử dụng ra cực hạn song hỏa, tốc chiến tốc thắng. Lôi Đế Phất Thụy cũng đã rõ ràng vì sao sư phụ mình và sư thúc lại em trọng tiểu sư đệ đến như thế. Mặc dù hắn cũng không biết hai ngọn hỏa diễm hai màu đen, vàng kim kia là cái gì, nhưng với thực lực của hắn làm thế nào lại không nhìn ra sự biến hóa của Hỏa nguyên tố trong không khí cơ chứ? Mà ngay cả Lôi thuộc tính của bản thân hắn cũng lâm vào run rẩy không thôi, có thể thấy được thuộc tính áp chế của cực hạ song hỏa đạt đến trình độ khủng bố đến như thế nào. Sau khi gã địch nhân Canh Kim Hệ kia hoàn toàn bị giết chết, Phất Thụy đã hoàn toàn khẳng định kỳ sơ khảo này Cơ Động có thể thoải mái vượt qua. Ma thú dù sao cũng chỉ là ma thú, cũng không có được trí tuệ. Với thực lực của Cơ Động và Lam Bảo Nhi, muốn đánh chết một con ma thú cấp ba là chuyện hết sức dễ dàng. Về phần ma thú cấp bốn, bọn họ đã có được Tinh Hạch, tự nhiên cũng không cần đi liệp sát nữa. Cho dù thật sự có đi liệp sát, chỉ cần lựa chọn một con ma thú có thuộc tính bị khắc chế, lại vận dụng kỹ năng hợp lý, vấn đề cũng không quá đáng lo. Thế nhưng, khiến cho Phất Thụy không thể nào ngờ được chính là, Cơ Động không ngờ lại bá đạo đến như vậy, căn bản không đi săn thú, mà ở lại tiếp tục phục kích đám đồng bạn của gã ma sư Canh Kim Hệ kia. Đồng thời, vị Lôi Đế kia cũng kinh ngạc phát hiện, nếu đổi lại là mình, cũng tuyệt đối sẽ lựa chọn giống như Cơ Động vậy. Trước đây hắn chỉ bội phục và yêu thích Cơ Động chỉ vì khả năng pha chế rượu của hắn, thế nhưng khi thấy Cơ Động quay trở lại trên cây đại thụ kia, trong lòng Lôi Đế Phất Thụy đã hoàn toàn tiếp nhận vị tiểu sư đệ này rồi. Có khí phách như vậy, hoàn toàn có tư cách là tiểu sư đệ của ta. Kết tiếp, Lôi Đế Phất Thụy chỉ muốn nhìn xem hành động phục kích của Cơ Động đến tột là sự hưng phấn bồng bột nhất thời hay là sự tính toán cẩn thận, bình tĩnh. Nếu hắn lưu lại chỉ là sự bốc đồng nhất thời mà thôi, Phất Thụy tuyệt đối sẽ không dễ dàng ra tay, nhất định phải để cho Cơ Động trong quá trình chiến đấu mà nhận được một bài học nhất định. Đó cũng chính là mục đích cơ bản nhất của kỳ sơ khảo, vừa nâng cao thực chiến, vừa cấp cho những đệ tử quá kiêu ngạo một bài học, để họ bớt tự cao, chuyên tâm tu luyện. Nhưng mà, Cơ Động đã dùng chính hành động của mình để chứng minh cho Lôi Đế thấy năng lực của hắn: sự bình tĩnh, khả năng tính toán, khống chế cục diện và thực lực cường hãn vượt xa sự phán đoán của Lôi Đế. Ngay tại một khắc Ám Viêm Ma Vương xuất hiện, phá tan Tất Sát Kỹ của gã áo đỏ, cho dù Phất Thụy đứng tuốt đằng xa nhưng cũng cảm nhận được áp lực cực lớn. Hắn tuy rằng biết cái đó cũng không phải là kỹ năng mà Cơ Động có khả năng kích phát ra. Nhưng những dị biến sau đó lại quá mức đáng sợ. Nháy mắt thôn phệ hoàn toàn Tất Sát Kỹ của đối thủ, sau đó còn tiêu diệt đối thủ không còn một mảnh vụn. Đây là chuyện mà một ma sư cấp bậc hai quan có thể làm được hay sao? Ma lực của Cơ Động cũng mới chỉ có hai mươi mốt cấp mà thôi! Lôi Đế đã bị vị tiểu sư đệ của mình làm cho hoàn toàn rung động. Sau đó khi tên áo vàng cấp bậc bốn quan xuất hiện, hắn vốn đã chuẩn bị ra tay. Nhưng mà, khi hắn nhìn thấy Cơ Động có thể đứng dậy, Phất Thụy tạm thời dằn ý niệm đó xuống. Bản thân hắn đã trải qua hơn trăm trận chiến lớn nhỏ, hắn rất rõ ràng, chỉ khi nào đối mặt với áp lực cực lớn, đối mặt với nguy cơ sinh tử tồn vong, thực lực của ma sư mới có thể tăng lên nhanh chóng nhất. Đến khi nhìn thấy Cơ Động bị hất bay lên không trung, lôi điện của Phất Thụy đã dâng lên đến bàn tay. Nhưng mà, những chuyện phát sinh kế tiếp lại làm cho hắn rung động đến mức quên cả việc ra tay. Cơ Động và Lam Bảo Nhi hợp lực, không ngờ lại có thể đem hai tên đối thủ cuối cùng, một tên nổ tung, một tên bị thương nặng. Cho dù là gã ma sư cấp bậc bốn quan thế nhưng cũng chỉ còn năng lực liều mạng trước khi chết mà thôi. Phất Thụy phản ứng tuyệt đối không chậm, nhưng vấn đề chính là, hắn chẳng thể nào nghỉ tới, gã áo vàng kia thế nhưng lại cam tâm vứt bỏ cơ hội sinh tồn cuối cùng của mình, đem toàn bộ sinh mệnh lực của bản thân hoàn toàn thiêu đốt, dồn hết toàn lực thi triển ra một cái kỹ năng mà hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được. Nếu cái hắn phát động chỉ là một kỹ năng công kích, Phất Thụy tự hỏi có thể dựa vào tốc độ công kích cực hạn của lôi điện mà chặn lại. Nhưng mà, cái kỹ năng kia lại là từ dưới chân Cơ Động phát ra, công kích của hắn dù nhanh đến thế nào cũng thể kịp nữa. - Định hướng truyền tống. Chẳng lẽ, tên hỗn đản này lại truyền tống tiểu sư đệ mình đến… Trong mắt Phất Thụy toát ra sự khủng hoảng mãnh liệt, quay đầu nhìn về hướng sâu bên trong Địa Linh Sơn.