Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 140 : Uy lực bốn quan (Thượng)

Cùng lúc với việc Quý Thủy Ảnh Tượng tan biến, Cơ Động cũng đã từ trên mặt đất đứng dậy. Tuy là sắc mặt hắn còn bởi vì khi nãy ma lực cạn kiệt mà có chút tái nhợt, trên ngực vẫn còn đau ê ẩm, thế nhưng hắn vẫn cứ đứng lên, sóng vai với Lam Bảo Nhi. Nhìn thấy Cơ Động đứng dậy, trong lòng Lam Bảo Nhi nhất thời mừng rỡ, ở trong mắt nàng, Cơ Động tựa hồ là một người không gì không làm được. Tuy rằng hiện tại đang đối mặt với một đối thủ cấp bậc bốn quan, thế nhưng nhìn thấy Cơ Động có thể đứng dậy, cùng nàng kề vai chiến đấu, trong lòng nàng nhất thời yên tâm hơn nhiều. Gã áo vàng sắc mặt âm trầm, cũng không có tiếp tục phát động công kích về phía Cơ Động và Lam Bảo Nhi. Ánh mắt hắn nhìn hai người Cơ Động cũng giống như là đang nhìn hai con cá đang nằm trên thớt vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể tùy tiện thu thập. Hắn quay người lại, đặt một tay lên trước ngực gã áo đen. Gã áo đen oa lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc trong mắt lúc này mới dần dần tỉnh táo lại. Nhìn thấy gã áo vàng, gã áo đen tựa hồ như nhìn thấy cứu tinh vậy: - Đại ca, đại ca, ngươi đã tới rồi. Ngươi cần phải báo thù cho Nhị Ca, Tam Ca, Tứ Ca a! Bọn họ, bọn họ đều đã chết cả rồi… Gã áo vàng tức giận hừ lớn một tiếng: - Các ngươi đúng là một đám phế vật, ngay cả hai tiểu hài tử thế kia mà cũng không đối phó nổi sao? Gã áo đen lắc đầu liên tục, thần sắc như trước vẫn biểu lộ sự khủng hoảng cực độ: - Không, không phải. Đại ca, gã thiếu niên kia chính là ma quỷ, hắn có thể sử dụng sức mạnh của ma quỷ. Tam ca chính là bị ma quỷ giết chết. Bọn họ toàn bộ đều chết không toàn thây cả! Gã áo vàng đá mạnh một cước, đã đá văng gã áo đen về phía sau mấy thước: - Phế vật, làm gì có ma quỷ chứ. Quay người lại, gã áo vàng lạnh lùng nhìn về phía Cơ Động và Lam Bảo Nhi: - Là các ngươi giết chết mấy huynh đệ của ta à? Cơ Động lạnh nhạt nói: - Không phải chúng ta, chỉ mình ta thôi. Ba gã huynh đệ kia của ngươi toàn bộ đều chết dưới tay ta. Hai người các ngươi cũng sẽ không ngoại lệ. Ngũ Hành thuộc tính thì sao chứ? Đúng như lời của ngươi nói, tất cả các ngươi đều là phế vật mà thôi. - Chỉ có ngươi? Hàn quang trong mắt gã áo vàng chợt lóe lên một chút. Hắn thế nào cũng không tin nổi, bốn gã huynh đệ của mình thế nhưng lại bị gã thiếu niên trước mặt này giết mất ba người, kẻ duy nhất còn sống sót lại bị dọa cho phát điên. Gã tuổi trẻ bất quá chỉ mới mười mấy tuổi này đến tột cùng là có thực lực đến thế nào? Một quan hay hai quan? - Chỉ một mình ta. Sự thật sẽ chứng minh tất cả. Oanh—, hai loại cực hạn song hỏa đen, vàng kim đột nhiên bốc lên. Cơ Động duỗi thẳng hai tay hắn ra phía trước. Trên hai lòng bàn tay, phân biệt bốc lên Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa và Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa. Trên đỉnh đầu hắn, cũng đã phát sinh biến hóa tương ứng. Cùng lúc với việc phóng xuất ra hai loại cực hạn song hỏa thu hút sự chú ý của đối phương, Cơ Động hạ giọng nói với Lam Bảo Nhi đứng kế bên: - Ngươi mau đi đi, ở đây giao lại cho ta. Trong lòng Lam Bảo Nhi run lên, nàng đương nhiên hiểu rõ những lời này của Cơ Động là có ý tứ gì. Hắn rõ ràng cũng không có chắc chắn có thể đối phó được với gã trung niên áo vàng trước mặt này. Đúng vậy, hai quan đối đầu với bốn quan, hơn nữa thuộc tính lại tương khắc, đây là sự chênh lệch lớn đến mức nào. Huống chi lúc nãy Cơ Động đã tiêu hao quá nhiều, lại bị thương nữa. Bất luận là nhìn từ phương diện nào, trận chiến trước mắt này, bọn họ hầu như không có bất cứ cơ hội nào cả. Nói xong câu đó, Cơ Động cũng đã bước nhanh về phía trước. Mỗi khi tiến lên một bước, hai loại cực song hỏa trên hai tay hắn cũng càng ngày càng mãnh liệt hơn, hỏa nguyên tố trong không khí hoàn toàn sôi trào lên, tựa như Hải Nạp Bách Xuyên, không ngừng điên cuồng dung nhập vào cơ thể Cơ Động. Tuy rằng ma lực của hắn cũng chỉ có hai quan, thế nhưng hiện tại mượn dùng năng lực của hai loại cực hạn song hỏa, cũng đã đạt được năng lực mà chỉ có ma sư cấp bậc ba quan mới có thể làm được, mượn dùng nguyên tố ma lực cùng thuộc tính trong không khí. Lúc trước khi Cơ Động nằm trên mặt đất, nhờ vào một viên Bính Hỏa Tinh Hạch cấp ba đã hầu như khôi phục lại toàn bộ ma lực rồi. Nhưng mà, Lam Bảo Nhi có thể hiểu rõ, hắn như thế nào lại không hiểu được đây? Hai quan lại vượt cấp khiêu chiến một gã đối thủ có thuộc tính tương khắc, lại là chênh lệch hai cấp, hắn cũng không hề có bất cứ nắm chắc nào. Đó cũng là lần đầu tiên hắn đối mặt với một gã ma sư cấp bậc bốn quan. Thực lực đối thủ có khả năng đạt đến trình độ như thế nào, với hắn mà nói, hoàn toàn không biết được. Nhìn thấy hai ngọn hỏa diễm đang không ngừng bốc lên từ trên tay của Cơ Động, đồng tử gã áo vàng đột nhiên co rút lại một chút. Sự phẫn nộ, buồn bực, khinh thường trong mắt đã hoàn toàn thu liễm lại, chỉ còn lại sự ngưng trọng mà thôi. Đặc tính của Thổ Ma sư chính là sự trầm lắng, bình tĩnh. Nhìn về phía Cơ Động đang không ngừng bước tới, lúc này hắn đã từ sự giận dữ ban đầu từ từ tỉnh táo lại. Đối với thực lực mấy gã huynh đệ của mình, hắn biết rất rõ. Cho dù là tiêu diệt từng người, gã tuổi trẻ nhìn qua chỉ mới có hai quan này hẳn cũng phải có chỗ nào khác với người bình thường. - Ma lực Hỏa thuộc tính biến dị? Gã áo vàng nhíu mày, một vầng quang mang màu vàng nhạt chợt từ trên thân thể hắn nhẹ nhàng khuếch tán ra. Có thể nhìn thấy rõ ràng, ngay cả đất đá dưới chân hắn cũng bị ảnh hưởng của ma lực khuếch tán mà thay đổi màu sắc theo, giống như là bị Dương Thổ ma lực mà hắn phóng thích ra thấm đẫm vậy. Ngay khi gã áo vàng mở miệng, thân thể Cơ Động hơi hơi trầm xuống, nháy mắt đã vọt đến trước. Hai tay hắn vẽ thành hai đường vòng cung hai bên thân thể, Cực Hạn Song Hỏa Cầu nháy mắt phóng ra. Gã áo vàng hừ lạnh một tiếng, gã người đá khi nãy đánh tan Quý Thủy Ảnh Tượng lại một lần nữa dang rộng hai tay, chạy thẳng về phía Cơ Động. Mỗi lần nó tiến lên một bước, mặt đất đều phát ra âm thanh thình thịch. Oanh—, Cực Hạn Song Hỏa Cầu mạnh mẽ đập lên ngực của gã người đá. Gã người đá đang vọt tới trước nhất thời hoàn toàn ngừng trệ lại. Gã áo vàng hoảng sợ nhìn lại, hắn vốn biết sức phòng ngự của gã người đá kia tương đối cường hãn, thế nhưng trên ngực không ngờ lại xuất hiện một lổ thủng lớn, đường kính hơn nửa thước. Cùng lúc đó, ma lực Mậu Thổ mà hắn phóng thích ra, vốn là để áp chế đối thủ, không ngờ đã bị lực bùng nổ của khỏa Hỏa Cầu kia hoàn toàn đánh cho xơ xác. Thân thể gã người đá kia đột nhiên nổ tung, biến mất. Đúng lúc này, thân thể Cơ Động đột nhiên từ phía sau gã người đá nhảy xuyên qua, tiếp tục vọt đến trước mặt gã áo vàng. Sức bộc phát quá mức cường hãn. Gã áo vàng chỉ cảm thấy trong lòng mình một trận rét run. Gã thiếu niên trước mắt này bất quá chỉ mới hai quan mà thôi, thế nhưng sức bộc phát trong công kích của hắn đã cường hãn đến như thế, nếu trong tương lai ma lực hắn mạnh hơn nữa, không biết sẽ đạt đến trình độ khủng bố như thế nào? Bất quá, gã áo vàng này mặc dù trong lòng giật mình, thế nhưng thực lực của hắn quả thật so với mấy người kia có chút khác biệt. Chân phải nhanh chóng tiến lên một bước, một vầng hào quang màu vàng chợt từ trên người hắn phát ra, lặng lẽ dung nhập vào mặt đất hướng về phía Cơ Động. Mặt đất giống như là bị giật mình một cái vậy, một luồng sóng chấn động hình rẽ quạt đột nhiên hướng về phía Cơ Động mà bùng nổ. Không chỉ như vậy, cùng lúc với luồng sóng chấn động kia bùng nổ, còn có một tảng đá lớn, mặt trên bén nhọn, mặt dưới thô chắc chợt từ dưới mặt đất nhô lên, cùng với đất đá trên mặt đất liên tục xoay tròn, biến thành một cái chông lớn đâm thẳng đến trước mặt Cơ Động. Cơ Động tựa hồ là theo bản năng phát ra một quyền Liệt Dương Phệ đánh thẳng về phía mặt đất. Song Hỏa Thuộc Tính trong nháy mắt chuyển hóa thành Chí Dương Chi Hỏa. Lực bùng phát mãnh liệt của Dương Hỏa cùng với hỏa diễm màu vàng kim chợt dâng trào ra. Mậu Thổ quả thật khắc chế Bính Hỏa, thế nhưng cái mà Cơ Động sử dụng lại là cực hạn Bính Hỏa, cái này thì không phải Mậu Thổ bình thường có khả năng khắc chế được. Chỉ có điều lực phòng ngự của Thổ Hệ lại kinh người, ma lực Cơ Động lại còn xa mới bằng đối thủ, cho nên, cực hạn song hỏa của hắn lần này cũng không thể gây cho đối thủ hiệu quả thuộc tính áp chế.