Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 121 : Liệt Dương Tam Liên Kích (Hạ)

Lam Bảo Nhi vẫn như trước đứng ngây dại không nhúc nhích ở đó, ánh mắt có chút dại ra nhìn về phía Cơ Động đang không ngừng bị tung hứng trong không trung, trong mắt lóe ra vài phần quang mang kỳ dị. - Bảo Nhi, thắng bại là chuyện bình thường của binh gia, ngươi không cần quá để ý. Vị nữ lão sư Thủy Hệ ôm lấy bả vai của nàng. Lam Bảo Nhi khẽ gật đầu, vị trí năm mươi mốt đặc biệt vẫn là vị trí năm mươi mốt đặc biệt, vị trí bốn mươi chín đặc biệt vẫn còn là vị trí năm mươi mốt đặc biệt. Chỉ là nàng lại không thể nào ngờ được mình lại thất bại thảm hại như vậy. Thì thào lẩm bẩm: - Nghe nói, lúc Cơ Động vừa mới gia nhập vào Âm Dương Học Đường năm nay, ma lực của hắn chỉ mới có mười bốn cấp mà thôi. o0o Ngay lúc này, Chúc Dung đang ngồi trong văn phòng mình xử lý một số sự vụ của Học Viện. Đột nhiên cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa. - Vào đi. Thanh âm bình thường của Chúc Dung lúc nào cũng mang theo một cảm giác giống như pháo nổ vậy, có lẽ đây chính là đặc thù riêng của Bính Hỏa Hệ. Cửa mở ra, thân hình cao lớn của Phất Thụy từ ngoài bước vào: - Sư phụ, kỳ tỷ thí trao đổi kỳ này, Hỏa Hệ chúng ta đã đạt được chức quán quân đó. - Sao? Chúc Dung ngẩng đầu nhìn về phía Phất Thụy, trên mặt không khỏi toát ra một tia mỉm cười: - Đám tiểu tử này biểu hiện cũng không tệ a! Phất Thụy cười hắc hắc nói: - Hơn nữa, đối thủ trong trận chung kết của Hỏa Hệ chúng ta lại chính là Thủy Hệ. Ta nghĩ ngươi nghe được tin này nhất định sẽ rất cao hứng, cho nên lập tức đến đây báo cho ngươi biết liền. Ánh mắt Chúc Dung toát ra một tia kinh ngạc: - Nói như vậy, cần phải ăn mừng một trận rồi. Mau nói đi, bọn họ làm sao mà thắng vậy? Phất Thụy nói: - Ngài tuyệt đối không thể tưởng tượng ra được ai là người ngăn cơn thủy triều đâu. Trong trận chung kết, Hỏa Hệ chúng ta chỉ có một người xuất chiến, đã lập tức đánh tan được Thủy Hệ. Bức bách bọn họ phải nhận thua ở toàn bộ ba trận chiến còn lại. Có thể nói là một trận toàn thắng hết sức vẻ vang. - Một người? Dưới tình huống thuộc tính tương khắc lại có thể toàn thắng đối thủ. Lúc trước ngay cả ngươi cũng không làm được như vậy mà. Chẳng lẽ lại là, Hỏa Hệ chúng ta lại xuất hiện thêm một đệ tử thiên tài nữa phải không? Hơn nữa còn lại là một thiên tài kiệt xuất nữa. Phất Thụy ha ha cười, nói: - Phải nói thêm, vị thiên tài này lại có quan hệ hết sức mật thiết với ngài a! Chúc Dung tựa hồ như nghĩ đến gì đó, từ phía sau bàn làm việc đứng bật dậy, khí thế bức người chợt bạo phát: - Phất Thụy, ngươi đừng nói với ta là, vị đệ tử đại biểu cho Hỏa Hệ chúng ta xuất chiến lần này lại chính là Cơ Động a? Phất Thụy cười nói: - Ngoài tên tiểu tử đó ra còn có ai khác nữa? Hắn chẳng những xuất trận đánh bại đối thủ, hơn nữa nghe nói, Cơ Động đã đạt đến hai quan rồi. Sư phụ, từ khi hắn gia nhập Âm Dương Học Đường đến nay, bất quá chỉ mới có hơn bảy mươi ngày mà thôi. Mười bốn cấp tăng lên đến hai mươi cấp, hơn nữa lại còn đột phá hai quan, tiến vào cảnh giới hai mươi mốt cấp. Chuyện này tựa hồ như đã sáng tạo ra một truyền thuyết mới của Học Viện thì phải. Cho dù là ta, lúc trước sau khi ngưng tụ được Lôi thuộc tính, cũng phải mất đúng một năm mới có thể đột phá được hai quan, tốn thêm hai năm nữa mới đạt tới ba quan. Dựa theo tốc độ hiện tại mà nói, chỉ sợ hai năm sau tiểu sư đệ đã có thể gia nhập vào Thánh Tà Chiến Trường rồi. Cấp bậc thấp nhất mà Thánh Tà Chiến Trường yêu cầu chính là ba quan mà. Chúc Dung chậm rãi từ phía sau cái bàn bước ra, thong thả đi đi lại lại trong phòng, ánh mắt hắn không ngừng lóe ra quang mang: - Tiểu tử này, lộ ra tư chất tuyệt vời quá sớm, cũng không phải là chuyện tốt lắm. Cây cao nhất định sẽ chịu gió lớn. Như vầy đi, Phất Thụy, không phải là ngươi muốn dẫn hắn đi tiến hành sơ khảo hay sao? Hiện tại ngươi đến gặp hắn, kêu hắn đừng có tiếp xúc quá nhiều với các đệ tử bình thường bên ngoài. Sáng sớm ngày mai, các ngươi lập tức xuất phát đi. - Vâng. Không biết tiểu sư đệ trong quá trình sơ khảo có lập nên kỷ lục gì mới hay không. Ta vốn rất xem trọng hắn a! Phất Thụy nói: - Nhưng mà, sư phụ à, trước khi hắn đi tiến hành sơ khảo, ngài có nên dạy hắn vài cái ma kỹ để phòng thân không? Chúc Dung lắc lắc đầu, nói: - Không, bây giờ vẫn còn quá sớm. Để cho hắn gặp thêm một chút khó khăn, với hắn mà nói cũng không phải là chuyện xấu lắm. Tiểu tử Cơ Động này so với ngươi còn kiêu ngạo hơn vài phần. Để hắn gặp chút thất bại cũng là chuyện tốt. Bang bang, cánh cửa lại vang lên thanh âm. Bên ngoài truyền vào thanh âm cung kính: - Chúc đổng sự, Viện trưởng đại nhân triệu tập các vị đổng sự dự cuộc họp ban giám hiệu lâm thời. Chúc Dung nhíu mày: - Ta biết rồi. Ta sẽ lập tức đến ngay. Thanh âm bên ngoài biến mất, Phất Thụy tiến đến bên cạnh Chúc Dung, hạ giọng nói: - Sư phụ, cuộc họp ban giám hiệu lâm thời này có phải là vì chuyện của Cơ Động hay không? Chúc Dung lắc lắc đầu, nói: - Rất khó nói. Bất quá, bất luận là nói như thế nào, hiện tại Cơ Động đã đạt đến hai quan rồi. Ta thật sự muốn nhìn xem Thủy lão quỷ và Lãnh lão quỷ còn có thể nói gì nữa. Hừ! Tiểu tử này thật đúng là không tệ chút nào, khiến cho lão phu hãnh diện như vậy. Phất Thụy nói: - Đúng rồi, sư phụ, nghe nói là sư bá đã trở về. Chuyện của Cơ Động, ngài có phải cũng đã nói lại cho sư bá biết hay không? Vừa nói, khóe miệng hắn không khỏi toát ra một tia mỉm cười quái dị. Chúc Dung trừng mắt liếc Phất Thụy một cái: - Bớt nói nhiều, mau đi tìm tiểu sư đệ của ngươi đi. Chuyện của ta và sư bá của ngươi, ngươi dám quản hay sao? - Được, được, ta đi nhanh là được chứ gì. Bất quá, sư phụ, căng quá thì sẽ đứt. Ngươi cũng nên… Chúc Dung cả giận nói: - Mông ngươi bị ngứa cần ta gãi có phải không? Mau biến đi. Nói xong làm ra bộ dáng chuẩn bị đánh. Phất Thụy hắc hắc cười, quay đầu bỏ chạy. Tính tình Chúc Dung hắn biết rất rõ. Nhìn Phất Thụy bỏ chạy, trên mặt Chúc Dung không khỏi hiện ra vẻ tươi cười: - Tên xú tiểu tử này, ngay cả chuyện của lão tử cũng muốn xen vào. Bất quá, hắn nói tựa hồ cũng có chút đạo lý a! o0o Khi Phất Thụy đem Cơ Động một lần nữa trở lại Âm Dương Học Đường, đầu óc của Cơ Động đã có chút choáng váng. Đám đệ tử Hỏa Hệ hưng phấn kia không ngừng quăng quật hắn gần cả canh giờ, thậm chí còn chưa muốn buông tha cho hắn nữa. Vừa may Phất Thụy đã chạy đến tìm hắn, vội vàng nhân cơ hội đó mà bỏ chạy về Âm Dương Học Đường. Trong lòng hắn âm thầm cân nhắc, sau này có nên đại biểu cho Hỏa Hệ tham gia kỳ thi tỷ thí trao đổi này nữa hay không. Phất Thụy đem những lời Chúc Dung nói lại cho hắn nghe. Cơ Động nói: - Sư huynh, tất cả mọi chuyện huynh cứ an bài đi. Kỳ thi sơ khảo này tiến hành như thế nào? Nghe những lời ngươi nói, tựa hồ như không phải ở trong Học Viện. Phất Thụy gật gật đầu, nói: - Đương nhiên là không phải ở trong Học Viện. Ngươi thu thập vài thứ cần mang theo, sáng sớm ngày mai chúng ta lên đường. Tới nơi đó, ngươi tự nhiên sẽ biết rõ. Hiện tại cũng không cần hỏi thêm gì nữa. - Vâng. o0o Ngày hôm sau, lúc sáng sớm, Cơ Động sau khi trải qua một đêm tu luyện, từ biệt Liệt Diễm, lại đặc biệt pha chế cho nàng khá nhiều ly Kê Vỹ Tửu để lại, lúc này mới gom góp hành lý, mang theo vài bộ quần áo sạch sẽ, đồ đạc cá nhân, sau đó rời khỏi phòng. Hắn đã hẹn trước với Phất Thụy rồi, sáng sớm hôm nay sẽ gặp nhau tại cửa Giáo học lâu của Thổ Hệ. Dùng lệnh bài thân phận rời khỏi Âm Dương Học Đường, khi Cơ Động đến trước cửa Giáo học lâu Thổ Hệ, không khỏi sửng sốt một chút khi nhìn thấy một thân ảnh ngoài dự liệu của hắn. Dáng người thon thả, áo tím, tóc bạc, hai gò má có hai lúm đồng tiền xinh xinh, không phải chính là vị nữ đệ tử Quý Thủy Hệ ngày hôm qua tại trận chung kết kỳ thi tỷ thí trao đổi giữa các hệ đã bị hắn đánh bại, Lam Bảo Nhi hay sao? Cũng chính là đệ tử xếp vị trí năm mươi mốt đặc biệt trong Âm Dương Học Đường. - Cơ Động, chào ngươi. Lam Bảo Nhi quay lại, mỉm cười hào phóng cất tiếng chào Cơ Động. Cơ Động có chút nghi hoặc nhìn này: - Ngươi sao lại ở chỗ này? Lam Bảo Nhi thản nhiên cười: - Ta cũng vừa mới gia nhập vào Âm Dương Học Đường, tự nhiên là cũng phải cùng ngươi đi tiến hành sơ khảo rồi.