Editor: Lục NặcLúc trở về nhà thời gian vẫn còn sớm, hai người tay trong tay đi dạo phố, thỉnh thoảng lại nhìn nhau cười, nhìn mỹ nhân cười sủng nịnh, lòng tôi ngọt ngào như đang ăn mật vậy. Đi đến cổng rạp chiếu phim, hắn dừng bước, nắm chặt tay tôi, quay đầu lại nhìn tôi chăm chú, trong đôi mắt hoa đào tràn ngập nhu tình, hắn nói: “Tường Vi, anh mời em xem phim”. A? Từ khi học đại học đến giờ đây là lần đầu tiên có người mời tôi đi xem phim. Tôi vui mừng nhìn hắn, cười ngọt ngào, lấy thẻ sinh viên trong ba lô đưa cho hắn, “Nghe nói nếu có thẻ sinh viên thì giá sẽ giảm một nửa đấy”. Hắn cười cười, cầm lấy thẻ sinh viên của tôi, sờ đầu tôi rồi xoay người đi đến chỗ bán vé. Hắn muốn xem phim gì nhỉ? Tôi hơi hồi hộp, đầu ngón tay xoắn lại với nhau. … Tôi nhìn đi nhìn lại nghĩ lên xem phim gì. Lúc này, mỹ nhân Chiêu Quân đang rầu rĩ ở chỗ bán vé, không phải buồn phiền vì không biết lên xem phim gì mà buồn vì chuyện quan trọng nhất khi đi xem phim, vị trí ngồi. Rốt cuộc phải ngồi chỗ nào để người khác khó thấy nhất đây? Hắn đi đến cửa sổ, cười nhẹ một cái liền làm cho cô gái trẻ bán vé đỏ mặt, giọng nói trầm thấp vang lên: “Hiện tại bộ phim nào được mọi người xem nhiều nhất vậy”. Sau khi hỏi chuyện một lúc hắn lấy ra hai thẻ sinh viên, mua hai vé, lấy lại thẻ sinh viên xong vui vẻ đi đến chỗ Tường Vi. … Hắn mua vé phim gì thế? Tôi tò mò nhìn hai vé xem phim trong tay hắn. “[Avatar]”. Hắn vừa nói vừa cất hai vé vào trong ví tiền, đưa lại thẻ sinh viên cho tôi, nắm tay tôi nói, “Đi theo anh”. Đợt trước nghe thấy người ta nói bộ phim này rất hay, lượng vé bán ra xếp hạng nhất. Tôi muốn đi xem từ rất lâu rồi, đến hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội xem. Tôi vui sướng mặc kệ hắn nắm tay mình đi vào rạp chiếu phim, thỉnh thoảng vụng trộm lấy ngón tay vuốt ve bàn tay hắn, nội tâm khó nén được sự vui sướng.