Tường Vi Xinh Đẹp
Chương 36
Mới tù phòng vệ sinh đi ra, tôi đã bị một nam sinh xa lạ gương mặt ửng đỏ đưa một phong thư, còn chưa nói được một câu đã thấy hắn xoay người chạy trốn.
Trở lại phòng học, tôi đắc ý đứng trước mặt Chiêu Quân, "Vừa rồi có một nam sinh đưa cho mình thư tình nhờ chuyển giao cho cậu nha, để cho mình tới xem."
"Tường Vy, mình thích bạn thật lâu, mình mong được trở thành bạn trai bạn. Di? Dĩ nhiên là thư tình của mình nha, oa, hảo vui vẻ." Bổ nhào vào thân nàng, thoải mái nói, "Biểu tình thế nào khó coi, được rồi, cậu xinh đẹp như vậy, khẳng định bọn họ chỉ dám trong đầu tưởng niệm cậu."
Cẩn thận nhìn tờ giấy trên tay, vẻ mắt hưng phấn nói, "Sống trên đời lần đầu tiên mình được thư tình,nha? Vì cái gì không có địa chỉ? Thật là một nam sinh sơ ý. như vậy mình làm sao biết hắn là ai nha?"
Giấy viết thư bị nàng lấy đi, "tê" một tiếng xé thành 2 nửa, quăng đến thùng rác.
"Được rồi, cậu đùng khó chịu, cậu bộ dạng xinh đẹp như vậy, những nam sinh không viết thư tình cho cậu, đều là quá mức nông cạn." Thấy nàng rất không cao hứng, tôi thuận miệng an ủi.
"Mình nghe nói, muốn bộ ngực đầy đặn phải được người khác xoa nắn giúp, mà từ nhỏ mình liền không ngủ với mẹ." Lặng yên một hồi, nàng âm u nói.
"Vớ vẩn, mình từ trước đến giờ chưa nhờ mẹ động qua, chính nó tự phát dục."
Mỹ nhân tiếp tục im lặng cúi đầu.
Nhìn không được vẻ mặt của nàng, tôi thở dài nói, "Được rồi, cậu hôm nay tới nhà mình giúp mình đi."
...
Về nhà, ăn cơm xong, làm xong bài tập, chúng tôi ngồi trên giường xem tivi.
Nàng trong túi xách lấy ra một gói to, kéo ra bên trong là một bộ nội y.
"Này, cho cậu." Nàng đưa cho tôi.
Tôi hưng phấn cầm lấy, bay nhanh cởi quần áo trên người, mặc vào, đắc ý dào dạt giả học làm người mẫu trước nàng đi qua đi lại.
"Đẹp không?"
"Ân." Nàng đột nhiên quay mặt đi hướng khác.
"Nói mau, không phải là bị dáng người hoàn mĩ của mình mê đảo." Cười đánh về phía nàng, đem nàng ấn ngã trên giường, cảm giác đôi tay của mình cạm vào bộ ngực bằng phẳng.
Mặt nàng chậm rãi đỏ, tôi dùng sức nhéo một cái.
"A." một tiếng hô nhỏ, nàng ôm lấy tôi, cánh tay dùng sức chống đỡ, xoay người đem tôi đặt dưới thân. Tay nàng nhẹ nhàng đặt ở ngực tôi, xoa xoa, một đôi mắt nhìn chằm chằm tôi.
Bị nàng xem có chút ngượng ngùng, tôi giãy dụa như muốn ngồi dậy.
"Đừng nhúc nhích." Nàng gắt gao ngăn chặn tôi, "Một lát là được."
Đành phải tùy ý để tay nàng trước ngực tôi chơi đùa.
"Để sau này ngươi trưởng thành, ta muốn hung hăng chà đạp ngươi." Không có biện phát nhúc nhích tôi thề với trời.
...
Hiện tại kiếp sống trung học của tôi đã qua, ký ức xấu xí cũng được cấp bởi Vương Chiêu Quân.
Tôi bị tên nam nhân nàng giả trang ăn đậu hũ suốt 3 năm trung học, có thể không nghiến răng nghiến lợi sao?
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
145 chương
123 chương
72 chương
56 chương
456 chương
62 chương