Chu Bạch vào phòng hội nghị mới biết Kiều Chi Kỳ chạy tới nhà mình, anh không nghĩ đến Kiều Chi Kỳ lại gấp đến độ này, sắc mặt lập tức đen như đáy nồi, bỏ lại một đám cổ đông vội vã chạy về nhà. Mà cùng lúc đó, tại nhà Chu Bạch—— Giản Từ làm vỡ ly cà phê đã lạnh trên bàn, liền đổi lại ly nước lọc cho Kiều Chi Kỳ. “Cảm ơn.” Kiều Chi Kỳ uống một hớp, gương mặt tuấn mỹ bị nóng đến vặn vẹo, anh kiên trì uống hết thứ nước quỷ quái này, cười lạnh nói, “Tôi biết trong lòng cậu không mấy dễ chịu, thế nhưng hiển nhiên, tôi so với cậu thích hợp với vị trí này hơn, Chu Bạch cậu ấy cần tôi.” Giản Từ nói: “Anh ấy không có đề cập với tôi chuyện này, tôi không thể tin lời nói một phía từ anh.” Kiều Chi Kỳ chính là đang chờ cậu nói câu này, dù gấp vẫn ung dung cầm lên xấp văn kiện bên dưới đưa cho cậu: “Đây là thỏa thuận Chu Bạch tự mình định ra, trên đó cũng có chữ kí của cậu ta, cậu có thể nhìn một chút.” Giản Từ cúi xuống mắt thấy hiệp nghị kia, trên khuôn mặt lãnh đạm rốt cục xuất hiện vết nứt. Kiều Chi Kỳ rất hài lòng: “Đương nhiên, cậu có thể chờ cậu ấy trở về, hướng Chu Bạch xác nhận rồi hãy kí, chỉ là thời gian của tôi hiện giờ rất cấp bách, có thể cho cậu thời gian suy nghĩ cũng không nhiều, nói cho cậu sớm một chút, cậu cũng sớm chuẩn bị tâm lý một chút.”