Tướng Quân Sủng Phu
Chương 30 : Thắng hay thua
Tất cả những thị vệ có mặt trong đại điển tế thiên ngày hôm ấy, sau khi hồi cung đều bị Dung Sở Hoa hạ lệnh giữ kín miệng, những câu đối thoại trong ngày hôm đó cũng được đồng loạt thống nhất lại, cũng ngầm thừa nhận những gì Mục Kỳ nói trước đó: Dung Sở Hoan là vì cứu giá mà tử mạng. Che dấu sự thật Lạc Vương là đồng mưu trong vụ ám sát.
Còn Dung Sở Hoa sau khi mang theo thi thể của Dung Sở Hoan hồi cung, liền lập tức sai người triệu Vân Mặc Chi tiến cung, cuối cùng vẫn là đáp án kia, Dung Sở Hoan đã chết.
Rũ mắt, Dung Sở Hoa vẫy lui mọi người, chỉ để lại Tiêu Diệc Nhiên cùng Mục Kỳ. Y nhẹ bước đến bên giường ngồi xuống, nhìn đệ đệ trên giường vẫn không nhúc nhích, trong ánh mắt lộ ra áy náy cùng đau lòng. haehyuk8693
Y là hoàng đế của Đại Chiêu, từ lúc kế vị cho đến nay, mỗi việc mà y làm đều là vì Đại Chiêu. Y cẩn trọng thống trị quốc gia, cho tới bây giờ đều chưa từng hổ thẹn với trời đất, hổ thẹn với dân chúng. Cả đời này người duy nhất mà y mắc nợ chính là người đang nằm trên giường, từ lúc sinh ra đã chia lìa này, cũng chính là đệ đệ ruột thịt của y.
Vào lúc y mười tuổi, mẫu hậu lần đầu tiên nói cho y biết sự tồn tại của em trai. Cứ thế y mãi luôn tìm kiếm, thẳng cho đến năm năm trước, Dung Sở Hoan đột nhiên xuất hiện tại Thịnh Kinh, y biết, y rốt cục đã tìm được đệ đệ của mình. Mặc dù ảnh vệ vẫn chưa tra ra được ngôi làng mà Dung Sở Hoan nói đã sinh sống hơn hai mươi năm kia, mặc dù Bộ Hoài Viễn cùng Tiêu Diệc Nhiên luôn nói với y, thân thế của Dung Sở Hoan có nhiều điều khả nghi, rắp tâm bất lương, nhưng y biết hắn quả thật là đệ đệ ruột thịt của mình. Bởi vậy y liền liều mạng che chở hắn, không để ý phản đối của đại thần phong hắn thành Lạc Vương, để cho hắn nhận tổ quy tông, dung túng hết thảy hành vi hoang đường, bao dung tất cả những chuyện mờ ám riêng tư kia, chính là vì muốn bù lại mấy năm sống cực khổ bên ngoài của hắn. Nhưng đến cuối cùng, y vẫn cứu không được hắn.
“Diệc Nhiên, vì sao?” Dung Sở Hoa cúi đầu, mang theo một ít mệt mỏi đau xót, “Ngươi rõ ràng có thể không hạ sát thủ.”haehyuk8693
“Thả cọp về núi, hậu hoạn vô cùng.” Tiêu Diệc Nhiên mặt không chút thay đổi trả lời, lúc ấy Dung Sở Hoan không có một chút nương tay, một dao kia rõ ràng là đâm thẳng vào nơi yếu hại của Dung Sở Hoa, nếu không phải hắn ngăn lại kịp lúc, thì người chết chính là Dung Sở Hoa.
Dung Sở Hoa cười khổ, đúng vậy, Tiêu Diệc Nhiên không có sai, tình hình lúc ấy về công về tư, Tiêu Diệc Nhiên ra tay như vậy đều không có đến nữa điểm để chỉ trích. Dù sao Dung Sở Hoan ám sát đế vương, tội này đáng phải bị giết.
Vươn tay mơn trớn gương mặt của Dung Sở Hoan, khuôn mặt vô cùng tương tự với y này, về sau sẽ không bao giờ mở mắt ra nữa, cũng sẽ không có những vẻ mặt vui cười như trước đây nữa. Nghĩ như thế, Dung Sở Hoa rốt cuộc ức chế không được, nước mắt chảy xuống theo khóe mắt. Tiêu Diệc Nhiên cùng Mục Kỳ thấy thế liền không tiếng động quỳ xuống ngay tại chỗ.
“Mục Kỳ, ngày đó trẫm phái ngươi tiếp cận Sở Hoan, đã phân phó những gì với ngươi?” Dung Sở Hoa nâng tay lau đi nước mắt, thấp giọng hỏi.
“Đế Thượng muốn thần tiếp cận Lạc Vương, tra ra kẻ không chế sau lưng Lạc Vương, hơn nữa tận lực dẫn đường Lạc Vương quay đầu, khi tất yếu sẽ bảo hộ Lạc Vương chu toàn.” Mục Kỳ quỳ trên mặt đất, thản nhiên đáp lời.
Tiêu Diệc Nhiên giương mắt nhìn thoáng qua Mục Kỳ, tuy rằng bọn họ vẫn tin tưởng Mục Kỳ sẽ không phản loạn, nhưng không dự đoán được, Mục Kỳ giả vờ tiếp cận đầu nhập cho Dung Sở Hoan, cư nhiên là do Dung Sở Hoa an bài.haehyuk8693
Dung Sở Hoa quay sang, nắm chặt hai đấm, có chút kích động chất vấn, “Ngươi nếu nhớ rõ, vì sao không ngăn cản hắn? Thời điểm trẫm gọi ngươi vì sao không ngăn cản hắn!? Ngươi biết rõ người bên cạnh trẫm là Diệc Nhiên, ngươi nếu ra tay trước một bước ngăn lại Sở Hoan…”
“Thần cùng Lạc Vương từng có ước định, không thể động thủ.” Người bên cạnh Dung Sở Hoa là Tiêu Diệc Nhiên, Dung Sở Hoan nếu thật sự ra tay giết vua, tất nhiên sẽ thất bại, điểm này y biết, Dung Sở Hoan chỉ sợ cũng đã đoán được. Ngay cả như vậy, Dung Sở Hoan vẫn cứ ra tay, đây chính là con đường mà hắn lựa chọn, ngay ở trước đó bọn họ liền có ước định này, y không thể ngăn cản sự lựa chọn của Dung Sở Hoa.
“Ước định gì so với mạng của hắn còn trọng yếu hơn?!” Dung Sở Hoa rống to.
Mục Kỳ cúi đầu, “Đế Thượng nếu muốn biết, thần liền nói rõ.” Ngừng lại một chút, Mục Kỳ mới thấp giọng chậm rãi nói: “Vào ngày đầu tiên thần tiếp cận Lạc Vương, Lạc Vương liền biết thân phận của thần…”
…
Vào một năm trước, Mục Kỳ nhận được mệnh lệnh của Dung Sở Hoa, tiếp cận Dung Sở Hoan, mặt ngoài là hướng về Dung Sở Hoan, thực tế là muốn bức ra người có ý đồ mưu phản chân chính sau lưng Dung Sở Hoan, tìm ra nội gián ở trong triều đình. Ở Thịnh Kinh mọi người đều biết, thừa tướng Mục Kỳ cùng An Quốc Hầu Bộ Hoài Viễn là “oán hận chất chứa thâm hậu”, mà Đế Thượng từ trước đến giờ đều luôn nâng đỡ An Quốc Hầu, bởi vậy Mục Kỳ hiện tại thân cận cùng Lạc Vương, trái lại đã làm cho đại bộ phận mọi người nghĩ đến Mục Kỳ là đầu nhập vào phe phái của Lạc Vương. haehyuk8693
Nhưng thực tế mối quan hệ giữa Dung Sở Hoan cùng Mục Kỳ ngay từ lúc bắt đầu đã không phải như vậy. Lần đầu tiên Mục Kỳ cầu kiến hắn, Dung Sở Hoan liền trực tiếp hỏi: “Dung Sở Hoa phái ngươi tới?” Mục Kỳ cũng rõ ràng gật gật đầu.
Từ đó, mục đích của hai người đều đã sáng tỏ. Dung Sở Hoan biết Mục Kỳ là người Dung Sở Hoa phái tới để khuyên can hắn quay đầu, hơn nữa còn phải điều tra ra người vẫn đứng sau lưng. Hắn tự nhận đã không còn đường để quay đầu, nếu Mục Kỳ đã đến tận cửa tương trợ, hắn ngại gì lại không lợi dụng điều này?
Mục Kỳ cũng biết Dung Sở Hoan là lợi dụng y giả vờ quy phục, hấp dẫn càng nhiều thế lực đầu nhập vào, nhưng chính yếu do bản thân y luôn cố ý tỏ vẻ phản bội, cuối cùng cũng thành công dẫn dụ càng nhiều thế lực bất ổn vẫn đang ẩn núp trong bóng tối, nên y liền cũng cam chịu làm việc.
Cứ như thế, trong vòng một năm này, hai bên đều lợi dụng lẫn nhau, phối hợp ăn ý, đôi bên cũng có chút tình nghĩa, trái lại chỉ có một mình Mộ Dung Nghiêu là luôn bị lừa gạt.
Trong thời gian này, Dung Sở Hoan cũng thử trực tiếp nói rõ ràng với Mục Kỳ, chỉ cần y thật sự quy phục hắn, sau khi lật đổ Dung Sở Hoa, vị trí thừa tướng vẫn là của y, hắn tất nhiên vẫn trước sau như một trọng dụng y. Nhưng mà mỗi lần như vậy, Mục Kỳ cũng đều đồng dạng trả lời: nếu Lạc Vương không phản, Mục Kỳ sẽ trung với Đế Thượng, nghĩa với Lạc Vương. Cho đến cuối cùng, hai bên bất quá đều tự ngầm hiểu, cười cho qua.
Thẳng đến một ngày trước khi kế hoạch ám sát được thực hiện, Dung Sở Hoan lại tìm Mục Kỳ qua phủ, đây chính là lần cuối cùng hai người nói chuyện một mình với nhau.
Ngày hôm đó, tại thư phòng của Lạc Vương, Dung Sở Hoan vẫy lui tất cả hạ nhân, hâm nóng bình rượu trên bếp lò, cùng Mục Kỳ đàm luận kế hoạch ám sát.
“Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi có muốn trợ giúp cho ta hay không?” Dung Sở Hoan thân thủ rót một chén rượu, vừa lướt qua trên bàn, đã bị Mục Kỳ tiếp nhận, tiếp theo hắn liền giơ lên chén rượu trong tay, một ngụm uống cạn.
Mục Kỳ nắm chén rượu, cũng lạnh nhạt uống hết, “Ta đã sớm trả lời ngươi.”haehyuk8693
Dung Sở Hoan nhẹ nhàng cười, “Thật sự là đáng tiếc, một khi đã như vậy, người hãy giúp ta làm một chuyện cuối cùng…Nếu sự thành, ta sẽ phong ngươi làm thừa tướng.”
“Ngươi sẽ không thành công, vì sao không buông tay?” Mục Kỳ nhíu nhíu mày, đây cũng không phải lần đầu tiên y khuyên nhủ Dung Sở Hoan. Nếu Dung Sở Hoan đã biết y không phải thật tâm đầu nhập vào, thì nên đoán được, bằng thế lực hiện tại của bọn họ căn bản không thể thành công, cho dù có sự tương trợ của Duyên quốc, cũng chỉ là cố gắng vô ích.
“Từ lúc y để ta trở lại nơi này, đây chính là số mệnh của ta.” Dung Sở Hoan thu hồi ánh mắt, nhìn Mục Kỳ cười nói, “Một năm này, ngươi đều theo ta, nên những thứ nghe được cũng đều đã biết, về phần những thứ chi tiết ngay cả ta cũng không biết, tự nhiên cũng không có cách nào giúp ngươi. Ngươi giúp ta làm việc, nếu thành công, ngươi hay ta đều có thể được lợi, nếu là thất bại, ngươi còn mệnh lệnh của Dung Sở Hoa ở đó, lại có thể dùng những chứng cứ trong tay bắt hết bọn phản tặc vào lưới, lại vẫn như cũ có thể làm chức thừa tướng của ngươi, cớ sao mà không làm?”
Mục Kỳ nhìn thoáng qua Dung Sở Hoan, chậm rãi rót một chén rượu cho chính mình, “Tìm ta giúp ngươi, ngươi tất nhiên sẽ thất bại.” Y đã sớm nói qua y sẽ không phản quốc, phản quân. Dung Sở Hoan tìm y hỗ trợ, đã tương đương với việc trực tiếp tiết lộ kế hoạch ám sát, tất bại vô nghi, y chỉ không hiểu vì sao đối phương vẫn không chịu thu tay. (tất bại vô nghi~ chắc chắn thất bại)
“Giết được Dung Sở Hoa, đó đã là thành công của ta.” Dung Sở Hoan mỉm cười, hắn chưa bao giờ tin vào việc sẽ tạo phản thành công. Cho dù giết Dung Sở Hoa, hắn cũng sẽ không đem Chiêu quốc giao cho Mộ Dung Nghiêu. Tuy rằng từ nhỏ đến lớn, hắn không hề sinh sống tại Chiêu quốc, nhưng nơi này dù sao cũng là tổ quốc của hắn, nói hắn già mồm cãi láo cũng tốt, hắn cũng sẽ không để cho giang sơn này rơi vào tay bọn người Duyên quốc. Thế nhưng việc trả thù là mục tiêu từ nhỏ đến lớn của hắn, nếu buông tha như vậy, thì coi như hai mươi năm nhân sinh của hắn đều không có ý nghĩa…Hơn nữa hắn đã đợi lâu lắm rồi, hắn không thể đợi thêm nữa.
“Ngươi giết không được hắn.” Cho dù y giúp hắn, Tiêu Diệc Nhiên cùng Bộ Hoài Viễn cũng đã có an bài thật hoàn mỹ, đến lúc đó vẫn sẽ chỉ là thất bại, không còn đường để quay đầu.
“Vậy để cho hắn giết ta.” Hắn tất nhiên phải trả thù, kết quả như thế nào, hắn cũng đã sớm nghĩ rõ ràng. Dung Sở Hoan ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt của Mục Kỳ, đứng dậy vì đối phương rót một chén rượu, “Xem như vì nể tình quen biết một thời gian, đến lúc đó ngươi chớ ra tay.”
“… Ta có mệnh lệnh của thánh thượng.”haehyuk8693
“Ngươi ra tay, là cứu y hay là cứu ta?” Dung Sở Hoan nâng cằm cười nói: “Cứu y không cần ngươi ra tay, cứu ta, sẽ không tất yếu, ngươi hiểu rõ ta muốn cái gì. Mộ Dung Nghiêu đã sắp nhịn không được, nhớ một lưới bắt hết, đáp ứng ta.”
Mục Kỳ nhìn Dung Sở Hoan một lúc lâu, cuối cùng ngẩng đầu uống một ngụm cạn hết ly rượu, im lặng gật gật đầu. Thời gian qua ở chung với nhau, y đã sớm biết Dung Sở Hoan muốn cái gì: sống, liền giết Dung Sở Hoa; chết: đó là làm cho Dung Sở Hoa thống khổ. Vô luận như thế nào, người thắng ngay từ đầu vốn không có, hai huynh đệ bọn họ, đều đã thua trong tay đối phương.
Cuối cùng, Mục Kỳ đã đáp ứng Dung Sở Hoan, vì hắn an bài nội ứng, cũng đáp ứng hắn, trong lúc đó sẽ tuyệt không ra tay cứu giúp. Sau đó, Dung Sở Hoan đã sắp xếp để cho Mục Kỳ cùng Mộ Dung Nghiêu gặp mặt, làm cho Mộ Dung Nghiêu tin tưởng Mục Kỳ đã thật sự đầu nhập vào, cùng ngày đi theo Mục Kỳ đến hiện trường, vô luận hắn cùng Dung Sở Hoa kết quả như thế nào, Mộ Dung Nghiêu cần phải được bắt giữ ngay tại chổ.
…
Thanh âm của Mục Kỳ rất trầm thấp, khi y nói xong, Dung Sở Hoa trầm mặc thật lâu. Cuối cùng nhìn thoáng qua Dung Sở Hoan, lúc quay đầu sang chổ khác, đã lập tức khôi phục sự trầm ổn trong dĩ vãng, trên mặt rốt cuộc đã nhìn không thấy sự đau lòng cùng kích động vừa mới nãy. Y nhìn về phía Mục Kỳ, bình tĩnh nói: “Mục Kỳ, hậu sự của Lạc Vương liền giao cho ngươi an bài, lấy Thân vương chi lễ hạ táng.”
“Thần lĩnh chỉ.”haehyuk8693
“Trẫm đáp ứng ngươi đồng ý một chuyện, ngươi nói đi!”
“Tạ Đế Thượng.” Mục Kỳ cúi người tạ ơn, sau khi ngẩng đầu lên, biểu tình trên mặt đã vô cùng kiên định, “Thần chỉ cầu một chuyện, thỉnh Đế Thượng tứ hôn.”
Dung Sở Hoa nhìn thoáng qua Mục Kỳ, thản nhiên lên tiếng: “Trẫm đồng ý. Ngày mai sẽ lập tức hạ chỉ, qua hết năm liền tứ hôn cho các ngươi.”
Mục Kỳ dập đầu tạ ơn, Dung Sở Hoa đứng dậy đi về hướng cửa sổ, đưa lưng về phía hai người đang quỳ dưới đất, nói: “Diệc Nhiên, việc này đã xong, năm sau ngươi liền trả phép hồi triều.”
“Đế Thượng, thần muốn thỉnh từ quan.” Tiêu Diệc Nhiên cúi đầu.
“Trẫm không đồng ý.” Dung Sở Hoa quay đầu lại, sắc mặt hơi trầm xuống, “Việc này đã xong, trẫm sẽ không truy cứu, trẫm muốn ngươi gầy dựng lại quân Trấn Bắc…Đại Chiêu cùng Duyên quốc sớm hay muộn cũng sẽ có một trận quyết chiến, ngươi là đại tướng quân duy nhất trong lòng trẫm.”
“Đế Thượng…Việc gầy dựng quân Trấn Bắc, thần có thể đề cử Tiêu Mạt cùng Mạc Ngôn.”
Dung Sở Hoa hơi hơi nheo lại hai mắt, “Tiêu Diệc Nhiên…Chuyện ngươi từ Hoài Định mang về tên nam tử kia trẫm đã biết, thánh chỉ tứ hôn ngày mai sẽ cùng lúc đưa đến phủ Tướng quân cùng An Quốc Hầu phủ…Người được chọn để tứ hôn là ngươi muốn chính mình quyết định hay là để trẫm thay ngươi quyết định?”
Mục Kỳ cúi đầu không tiếng động quỳ ở một bên, Tiêu Diệc Nhiên nhíu mày ngẩng đầu nhìn hướng Dung Sở Hoa, sau khi hai người đối diện nhau một lúc lâu, cuối cùng, Tiêu Diệc Nhiên bất đắc dĩ cúi đầu, “Thần tạ Đế Thượng.”
Dung Sở Hoa nhắm mắt lại, phất phất tay, “Đều trở về đi!”haehyuk8693
Đợi sau khi Tiêu Diệc Nhiên cùng Mục Kỳ lui ra, Dung Sở Hoa lại bảo nội thị đem thi thể của Dung Sở Hoan đưa về Lạc Vương phủ, tiếp đó liền một mình ngồi ở bên cửa sổ, ngồi suốt một đêm.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
5 chương
78 chương
109 chương
9 chương