Tướng Minh
Chương 181 : Khó như lên trời (2)
Tử chiến của họ xem ra chỉ là ngăn cản một chút thế tấn công của người Cao Cú Lệ. Nhưng, lúc này, tranh thủ thời gian từng phút, đối với doanh địa không hề có đề phòng mà nói đều là sự hỗ trợ lớn nhất!
Ở phía đông doanh địa quân Tùy, từng trướng từng trướng bị hạ xuống, binh lính tháo giáp chuẩn bị nghỉ ngơi bị người Cao Cú Lệ điên cuồng đốn ngã. Máu đã khiến cho người Cao Cú Lệ bị những phủ binh Đại Tùy đánh bại lui liên tiếp bạo phát ra thú tính hoàn toàn. Bọn họ rốt cuộc có thể ở trong cuộc chiến đạp tướng địch sau đó một đao chém chết, đó là niềm vui vô bờ mà từ khi khai chiến cho tới nay chưa từng có!
Không ít phủ binh Đại Tùy còn chưa kịp đứng từ dưới đất lên đã bị đao của người Cao Cú Lệ đốn ngã. Có người trên bụng bị chém một đao, còn có người lại bị người Cao Cú Lệ đè lên vai, từng đao từng đao chặt đầu xuống. Trong lúc máu phun trào ra, binh lính Cao Cú Lệ đó cười dữ tợn đặt đầu người đó sang bên cạnh, sau đó nhanh chóng lao lên chụp lấy bì giáp của lính Đại Tùy khoác lên người mình, lại đeo đầu người giống như huyết hồ lô lủng lẳng trên thắt lưng, mắt đỏ lên gào khóc xông về phía đối thủ kế tiếp.
Một cây sóc dài giống như Độc Long từ trong bóng tối chui ra, phịch một tiếng, người Cao Cú Lệ vừa mới cắt chiếc đầu của binh Tùy bị đâm ngã xuống đất. Sóc dài lưu lại trên ở chỗ tim của người lính đó một vết thương hẹp dài sau đó nhanh chóng được rút ra. Tiếp theo đã cắt đứt cổ họng của lính Cao Cú Lệ khác. Mũi sóc dài ba xích mở đường, cứng rắn hạ mười mấy người Cao Cú Lệ xuống.
Tiết Vạn Triệt liếc nhìn thi thể binh lính nằm ngổn ngang, hai mắt đỏ bừng hét lên một tiếng lao tới. Mười mấy người Cao Cú Lệ, lại bị y liên tiếp đánh lui về phía sau.
Sóc dài quét qua, cắt ngang ngực một người Cao Cú Lệ như cắt một bìa đậu. Lại một sóc nữa, nửa bên vai của kẻ địch tiếp theo bị chém xuống. Tiết Vạn Triệt như một con hổ điên, một người một sóc, thế lao lên không thể ngăn cản được!
Nhưng rất nhanh, y đã bị rất nhiều người Cao Cú Lệ bao vây. Sáu bảy tên thân binh trung thành tận tâm đã xuyên qua vòng vây để tiếp ứng cho Tiết Vạn Triệt, nhưng lại càng ngày càng nhiều người Cao Cú Lệ bao quanh.
- Nếu hôm nay khó lòng thoát chết, vậy thì buông tay đại sát đi!
Tiết Vạn Triệt lau vết máu trên mặt, hét lên một tiếng:
- Tả Ngự Vệ!
- Tiến về phía trước!
]Sáu bảy tên thân binh bảo vệ hai bên trái phải y, theo sát bước chân Tiết Vạn Triệt tiến về phía trước. Chỉ là những tên Cao Cú Lệ đáng chết đó giống như châu chấu đầy trời, giết thế nào cũng không giết hết! Tiết Vạn Triệt một sóc giết chết một người Cao Cú Lệ. Sóc dài không kịp thu lại phòng ngự, bước chân lại bị trường mâu xiên cho một lỗ, bước chân y lảo đảo tiến về phía trước. Một tên Cao Cú Lệ nhân cơ hội đó một đao chém xuống, thân binh quân Tùy trung thành bảo vệ chủ lao tới, dùng lưng của mình lĩnh lấy nhát đao này cho Tiết Vạn Triệt. Khi ngã xuống, y nhìn Tiết Vạn Triệt lẩm bẩm nói:
- Tướng quân … về nhà!
- Về nhà!
Hai từ này như tiếng sấm vang bên tai Tiết Vạn Triệt, khiến y bỗng thấy đầu óc trống rỗng.
Một tên Cao Cú Lệ thấy có cơ hội liền một đao chém xuống đầu Tiết Vạn Triệt!
Mà lúc này, Tiết Vạn Triệt còn đang hoảng hốt, không kịp né tránh!
……..
……..
Toàn bộ bờ đông đại doanh quân Tùy đều rơi vào hỗn loạn. Mặc dù Tiết Vạn Triệt đích thân dẫn người xông lên, nhưng dù sao nhân số quá ít, không ít phủ binh Đại Tùy căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì đã bị kẻ địch một đao chém chết. Cùng với thế lửa ngày càng lớn, nỗi hoảng sợ giống như ôn dịch lan tràn khắp nơi. Không sai, họ là phủ binh Đại Tùy tinh nhuệ. Họ bách chiến bách thắng, nhưng cũng là con người. Đặc biệt là khi nỗi hoang mang bắt đầu truyền nhiễm, chạy trốn trở thành chuyện đầu tiên nghĩ tới trong tiềm thức.
Không ít binh lính đã quên chống cự, thậm chí ngay cả bing khí cũng đều không cầm, bắt đầy chạy tán loạn. Đây là từ khi Đại Tùy đông chinh đến nay, lần đầu tiên xuất hiện cục diện bị người Cao Cú Lệ truy đuổi đến. Toàn bộ doanh địa quân Tùy đều rối loạn. Dưới sự sợ hãi của các binh lính, bắt đầu không còn phương hướng, chạy loạn khắp nơi. Còn Tiết Vạn Quân thì không dễ dàng tập kết được quân đội, lại bị người của mình xông ra ngăn lại, muốn chi viện cho Tiết Vạn Triệt bị bao vây cũng khó!
Đáng sợ nhất là đội ngũ của Tiết Vạn Quân tập kết lại, sau đó lại bị bại binh quân Tùy làm kích động, không ngờ cũng suy sụp xuống, sự hoang mang không thể khống chế được hành động của lính Tùy. Họ thậm chí ngay cả bóng dáng quân địch cũng đều chưa nhìn thấy cũng đã chạy tán loạn rồi. Lúc này, không ai có thể ngăn được ý niệm muốn sống của họ.
Tiết Vạn Quân la lên, hòng ngăn cản các binh lính tiếp tục tan vỡ. Nhưng, tiếng thét của hắn ta dường như vô lực trước sự sợ hãi của họ. Gã rút đao ra chém chết mấy tên bại lính chạy trốn, cũng không ngăn được người càng ngày càng nhiều chạy về bên này.
Đổ bức rèm che!
Tiết Vạn Quân thấy bi ai, người Cao Cú Lệ không ngờ trong lúc vô ý lại đánh ra chiến thuật không thể phá giải được này! Một khi binh lính bên mình hình thành thế tan tác, người Cao Cú Lệ lại áp sát phía sau truy sát, vậy thì … đại thế đã mất!
Mà lúc này bản thân gã ta thân ở trong đó, dù nhìn ra được thế này, muốn ngăn chặn cũng khó ngang với lên trên rồi.
Trên bắp chân của Tiết Vạn Triệt bị trường mâu chọc một lỗ thủng, vết thương không ngừng chảy máu ra ngoài. Thân binh của y đã thay y ngăn cản người Cao Cú Lệ chém tới, hầu như đã bị chém thành hai đoạn. Trước khi chết, tiếng rên trầm thấp về nhà đó đã khiến cho đầu óc Tiết Vạn Triệt trở lên trống rỗng. Nhưng, trên chiến trường, kẻ thù chen chúc tới, không ai còn có thời gian mà ngây người ra nữa.
Một cây trường mâu hung hăng đâm vào ngực Tiết Vạn Triệt, người cầm trường mâu là một chàng thiếu niên Cao Cú Lệ khoảng 14, 15 tuổi. Có lẽ là trong sự kích động giết chóc khiến cho nhân tính bắt đầu bị lung lay. Vẻ mặt của chàng thiếu niên này dữ tợn giống như là một thi thể từ dưới đất nhảy lên, chỉ là vì kích động, sắc mắt của y đỏ bừng lên giống như vừa uống vài ly rượu mạnh vậy. Sự kích động do giết người mang tới khiến cho y khó mà tự chủ được. Mặc dù cây trường mâu đó vẫn chưa đâm vào ngực tướng địch, nhưng trong đầu y lại xuất hiện hình ảnh kẻ thù kêu la thảm thiết ngã xuống. Y đang muốn nhìn thấy cảnh máu tươi phun ra, chợt y bỗng phát hiện thời điểm máu nóng phun lên mặt mình như vậy sẽ càng khiến người ta hưng phấn.
Tiếc là trường mâu của y không giết chết được vị tướng lĩnh quân Tùy đó. Giết chết được một tướng quân Đại Tùy, thưởng một trăm mẫu đất, năm người đẹp như hoa như ngọc, còn có một túi bạc nặng trịch, cộng thêm một quan vị đủ để y làm rạng rỡ tổ tông. Nhưng tất cả những điều này đều càng ngày càng xa vời khi thanh ma đao màu đen kia đến.
Đúng lúc chiếc trường mâu đó đã chạm lên ngực Tiết Vạn Triệt, Đại hắc mã mang theo tướng quân giáp đen như thiên thần hạ phàm xuất hiện. Hai chân trước của Đại hắc mã hung hăng đá vào ngực chàng thanh niên Cao Cú Lệ đó. Phịch một cái, ngực của y bị sụp xuống. Còn y thì vẫn chưa cảm thấy bị đau. Tướng quân Đại Tùy trên Đại hắc mã đã đưa tay ra rút lấy một cây đao lia một cái đầu lâu của y bay ra ngoài. Đầu của người đó bay trên không trung vẽ thành một đường cong, chàng thiếu niên trừng mắt nhìn thậm chí còn nhìn thấy cả cơ thể của mình bị chiến mã hùng tuấn kia đá bay đi.
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
50 chương
501 chương
249 chương
95 chương