Chờ đến lúc Thu Nghiên mặc áo tắm đi ra thì cũng nhìn thấy tướng công đã mặc áo tắm đứng đợi y.
Vừa xuống ao, cả thân thể Thu Nghiên đều đỏ lên, đây là lần đầu tiên, hai phu phu chỉ mặc đồ lót tắm chung một ao.
Thu Nghiên theo bản năng cúi đầu, nhìn nước suối nóng có màu hơi vàng, thân thể ngâm trong nước ấm áp, trên đầu là một mảnh khăn do Mạc Thiên Hàm dùng để quấn tóc lại cho Thu Nghiên.
Mạc Thiên Hàm biết y ngại ngùng, cũng không cố ý nhìn y, chỉ vươn tay kéo ra một cái khay gỗ, trong khay có một bình rượu cùng hai chiếc ly và bốn dĩa đồ ăn.
"Tướng công muốn uống rượu sao?" Nước gợn nhộn nhạo, Thu Nghiên đỏ mặt nhìn tướng công của y, nhìn thấy hành động của Mạc Thiên hàm, còn tưởng rằng Mạc Thiên Hàm muốn uống rượu.
"Không phải tướng công muốn uống rượu, mà là phu phu chúng ta đều phải uống rượu, đây là rượu gạo trái cây, không say, ngâm suối nước nóng uống rượu gạo trái cây, chính là rất hưởng thụ!"
Ở kiếp trước Mạc Thương hàm từng đến nước nọ ngâm suối nước nóng, hắn vẫn rất thích một vài thứ của nước nọ, ví dụ như cách làm ngâm suối nước nóng uống rượu này, hắn khá là thích.
.
Vươn tay đổ một ly rượu ấm cho Thu Nghiên, đây đúng là dùng gạo cùng trái cây làm ra, mùi rượu ngọt lành thuần khiết, quan trọng là, Mạc Thiên Hàm chọn rượu đế để ngâm là một loại rượu gạo lâu năm, nghe ông chủ bán loại rượu gạo này nói, rượu này đừng nhìn mùi nhạt nhẽo, nhưng tác dụng chậm rất mạnh, uống xong hôm sau tỉnh lại đầu cũng không đau, nhưng giá tương đối cao, Mạc Thiên hàm không quan tâm giá cả, hắn để ý là tác dụng chậm khiến người say kia.
.
"Rượu gạo trái cây?" Thu Nghiên có chút khó hiểu nhì tướng công, y chỉ nghe thấy rượu gạo, còn có rượu mạnh, trái cây cũng có thể ủ rượu sao?
"Ừ, rượu này là lựa rượu gạo ngon nhất, lại thả thanh mai cùng dương mai, ngâm hơn một tháng, mùi vị hai loại trái cây sẽ pha lẫn vào mùi rượu, uống vào sẽ có vị ngọt, ngươi nếm thử xem!" Nói xong liền đổ một ly cho Thu Nghiên, loại rượu này, kỳ thật ở quán bar trong khách sạn của Mạc Thiên Hàm có bán ra, lúc ấy còn có một cái tên rất dễ nghe là "tình nhân say", bởi vì thanh mai có màu xanh lá, mà dương mai màu đỏ, giống như một đôi tình nhân, cho nên rượu này vào ngày lễ Tình Nhân bán cực kì chạy!
"Vâng!" Thu Nghiên bưng ly rượu nhìn chất lỏng bên trong, dưới đáy chất lỏng trong vắt còn có hai trái cây một đỏ một xanh lăn qua lăn lại giống như hai đứa bé.
Uống vào một ngụm, vị ngọt thanh của rượu gạo hòa quyện với vị chua ngọt của trái cây làm cho Thu Nghiên mới biết uống rượu vui mừng nhìn Mạc Thiên Hàm: "Tướng công, uống ngon!"
"Là rượu uống ngon, không phải tướng công uống ngon!" Mạc Thiên Hàm bật cười, cũng rót cho mình một ly, một ngụm uống cạn, loại rượu này đối với hắn mà nói liền giống như nước ngọt có gas, thân thể này của hắn lúc ở trong quân Tây Bắc liền luyện được tửu lượng cực kì tốt, cho nên uống rượu gạo Giang Nam căn bản không say được.
Vì thế Thu Nghiên lúc nãy ăn chút đồ ăn dầu mỡ, lúc này lại uống một ngụm rượu gạo ngọt lành, tự nhiên là thèm, liền cùng Mạc Thiên Hàm mỗi người một ly uống hết.
"Tướng công, cái này uống ngon ngon!" Thu Nghiên có chút mơ hồ, ngày thường y chưa từng dính chút rượu, huống chi là loại rượu gạo trái cây có tác dụng chậm mạnh này.
.
Truyện khác cùng thể loại
122 chương
32 chương
60 chương
149 chương
50 chương
83 chương