Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp
Chương 54 : Vacation
Về phòng thì cũng đi ngủ thôi chứ cũng chả làm gì, cơ mà em ngủ méo quen, nằm lăn qua lăn lại chả ngủ được nên ra ban công ngồi, đúng là rì sọt có khác, cảnh ban đêm đẹp khó tả, tiếng sóng biển vỗ rì rào, gió thổi nhẹ, thoang thoảng mùi thơm của hoa, ánh đèn mập mờ xung quanh thêm dại điệu của bài Love Song, buồn nhưng nhẹ nhàng và dễ đi vào lòng người :
"Một người con gái cất bước ra đi
Dẫu ột người con trai vẫn cất cao tiếng hát
Lòng anh tan nát vì những suy nghỉ về sự chia ly
Anh biết mình không thể chạm vào em
Anh đang trượt ngã, xin hãy giữ lấy anh
I hate this love song
I hate this love song
I hate this love song
Anh ghét bản tình ca này
Anh ghét bản tình ca này, anh sẽ không hát nó thêm một lần nào nữa
Vì như thế anh sẽ thôi nghỉ về em
Rồi cuối cùng anh sẽ quên được em
Anh ghét bản tình ca này, anh sẽ hát nó vợi nụ cười trên môi
Để xoa dịu nổi cô độc của em, ngay lúc này đây anh sẽ đến bên em"
Bỗng vai trái em cảm thấy nặng nặng, là Tiên đang tựa đầu vào vai em :
_Ơ, anh tưởng em ngủ rồi chứ.
_Ừm thì em ngủ rồi, tại anh làm em thức đấy.
_Hở, anh nhớ làm nhẹ nhàng lắm mà. ( Đậu xanh mấy thím nghỉ bậy nhé :))), đến giờ em vẫn chưa tem Tiên đâu nên mấy thím đừng có suy nghỉ đen cmn tối )
_Ngốc, hihi, anh biết mà, phải có anh bên cạnh em mới ngủ ngon được.
_Uầy, thế lúc nào em ngủ anh cũng phải ở bên cạnh sao ?
_Hihi, tất nhiên rồi ngố à.
_Ừm, nếu lỡ anh không có bên cạnh thì sao ?
_Thì em sẽ làm thế này để giữ anh lại.
Vừa nói xong bất chợt Tiên kề đôi môi mình về phía em, cũng khá bất ngờ nhưng một lúc sau em cũng đáp trả lại, chỉ lúc hôn thì chúng ta mới cảm nhận được tình yêu của đối phương dành ình lớn thế nào, lúc hôn chính là lúc khẳng định rằng "Anh và em không còn khoảng cách nữa", hôn xong thì thấy Tiên có vẻ hơi ngượng, lần nào cũng như thế cả :
_Chậc, em cứ hôn anh như thế chắc anh ở bên em đến già luôn quá.
_Xí, chỉ được như thế là nhanh.
_Haha, anh thấy em còn nhanh hơn anh đấy chứ.
_Đừng trêu em, mà sao anh hay nghe mấy bài buồn buồn của Big Bang thế ?
_Ừm anh cũng chả biết, chỉ là giai điệu bài hát nó dễ đi vào lòng anh.
_Bài anh đang nghe buồn ghê nhỉ.
_Haha, thế em muốn nghe bài nào vui sao ?
_Ừm, em muốn nghe lại bài Lucky lúc trước anh bật em nghe ấy.
Rồi em bật bài Lucky lên cho Tiên nghe và có lẻ duyên phận em nó khá giống với tên của bài hát, thật may mắn khi gặp được cô ấy, được sống cùng một đất nước, nói chung một thứ tiếng và không còn điều gì có thể tuyệt vời hơn nữa, cuộc gặp gở vào hôm noel đến một cách bất ngờ, được gặp em, được biết em và được yêu em trong hàng tỷ người trên thể giới. Muốn ngày nào cũng hô to tên của cô ấy thật to và thành tâm nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn đó một cách trong sáng, được bên cạnh Tiên cứ như cảm phúc tràn ngập mà không một thứ gì có thể cứu chữa được, muốn ngày nào Tiên cũng tựa đầu lên đôi vai này, cảm ơn vì đã là nữ chính trong cuộc đời ngắn ngủn này, vì cô ấy có thể làm bất cứ thứ gì để giữ hình ảnh đó mãi trong tim và hỏi cô ấy một câu "Liệu em chỉ có thể cười với mình anh thôi được không ?" Em là điều khiến anh giao động nhất.
Ngồi nghe nhạc và ngắm biển đêm một lúc thì cả hai lại vào ngủ, đến sáng hôm sau thì lại dậy ăn sáng cùng mọi người thôi, múc đồ ăn rồi cả lũ vào bàn ngồi, đang ăn vui vẻ thì có nhỏ nào đến bạn tụi em xin ngồi cạnh, uầy, nhỏ này cũng xinh phết, cơ mà sao thấy quen quen.....à nhớ rồi, nhỏ xém chết đuối tối hôm qua. :
_Cho mình ăn chung với mọi người được không ?
_Hở, bạn là, à, bạn là người hôm qua anh Thăng cứu phải không ?_Nhỏ Hằng nói xong chỉ tay về phía em.
_A, vậy ra bạn là người đã cứu mình hả ?
_Ừm, mình phát hiện ra bạn thôi còn cứu bạn là chị này nè.
_Hihi, em cảm ơn mọi người.
Ngồi ăn uống rồi giới thiệu về bản thân thì biết được nhỏ này tên Dung, bằng tuổi có nghĩa là học lớp 9, học trường Quốc Tế, nhìn mặt cũng trắng trẻo xinh gái phết, thằng cờ hó Nghĩa cứ kè kè lấy le với nhỏ Dung :
_Mà sao lúc đó em xuống biển chi vậy ?_Chị Bảo
_Ừm không có gì đâu chị_Dung
_Không có gì mà chạy xuống biển để đến nổi sắp chết đuối sao ? khai thật đi_Chị Bảo
_Là.....là do......mấy đứa bạn lớp em.....quăng sợi dây chuyền của em xuống biển_Dung
_Hả ? em làm gì mà chúng nó lại quăng_Chị Bảo
_Dạ, do em lỡ va phải làm bạn đó ngã nên......_Dung
_Bạn bè cùng lớp mà đối xử như vậy sao ?_Tiên
Sau đó Dung mới kể hoàn cảnh của mình cho tụi em nghe, nhỏ là con nhà đại gia luôn ấy nhưng do bố mẹ luôn làm ăn xa nên không nhận được tình cảm từ gia đình từ lúc năm tuổi, một năm còn không gặp được bố mẹ một lần, lên lớp thì bị bạn bè lợi dụng rồi ăn hiếp, chậc, nhìn mặt dễ thương với xinh gái vậy mà hoàn cảnh nó éo le vl, chắc lũ con gái kia gato với nhỏ Dung đây mà. Giờ mới thấy nhỏ tội nghiệp, cả năm chả gặp được bố mẹ, điện thoại hỏi thăm cũng không có, chỉ biết đưa tiền cho con xài, nhìn lại cũng thấy em may mắn phết, bố mẹ ở xa nhưng lúc nào cũng gọi điện về hoặc skype với nhau. Giờ em để ý xung quanh cái lũ trường ngoại quốc cứ nhìn vào bàn mình, đm nhìn tao chọt thủng mắt chứ nhìn.
Kể từ lúc đó mấy ngày nghỉ nhỏ Dung đi theo nhóm tụi em chơi luôn, Tiên, Hằng với chị Bảo có vẻ quý Dung vì hoàn cảnh và cái tính hậu đậu. Chiều hôm đó đang ngồi xích đu thì thấy có nguyên toán thanh niên cỡ bằng tuổi chị Bảo đến rủ đám tụi em đánh............LOL :)) :
_Mấy nhóc biết đánh LOL ko ?
_Hở, ờ biết_Hoàng
_Thế qua phòng net chơi với tụi anh không ?
_Chơi ?
_Ừm, lớp anh thiếu người.
_Tụi anh học trường Quốc Tế hả ?_Nghĩa
_Thế còn cái trường nào khác trong cái rì sọt này không em ?
_Này, có chuyện gì mà tập trung đông thế, oánh lộn hả ?_Chị Bảo
Thấy chị Bảo tới là mấy thanh niên kia sáng cả mắt :
_À à, mình tới rủ mấy nhóc này chơi game ấy mà.
_Game gì vậy anh ? LOL hả ?_Hằng
_Ừ, đúng rồi em.
_Hihi, vậy cho em chơi với, em với Tiên cũng biết chơi nè_Nhỏ Hằng kéo Tiên lại.
_Ô thế thì hay quá, à cho tụi anh hội ý tí nhé.
Cả đám thanh niên đó chụm đầu lại xì xầm cái gì ấy, chắc lại thấy gái xinh còn biết chơi LOL nữa nên hám đây mà :
_Ừm tụi anh đổi ý rồi nhé, bọn mình chia team ra đánh cược đi, bên lớp anh năm người bên em cũng năm người vừa đủ luôn.
_Thế cược gì anh ?_Hằng
_Nếu tụi em thắng thì muốn gì tụi anh cũng chiều còn tụi anh thắng thì ba người đẹp đây phải đi chơi với tụi anh.
_Cái gì ? không có vụ đó đâu nhé_Em biết tổng bọn này muốn gì
_Chơi luôn_Hằng
_Này, em bị điên hả ?
_Không sao, cứ chơi đi rồi biết.
Rồi cả đám vào phòng Net ngồi 10 máy đối diện nhau,team em thì có Tiên, Hằng, Hoàng với em , chơi ba game, cả hai game đầu thì đều hòa 1 1 hết, đến game cuối thì nhờ pha push lén thần thánh với Zed của Tiên làm team em thắng ngược, khỏi nói luôn lũ thanh niên kia cay méo chịu được :
_Haha, Tiên hay quá_Phương
_Sao mấy anh, chịu thua chưa ?_Hoàng
_Được rồi, mấy nhóc muốn gì ?
_Haha, em đùa thôi, không làm gì mấy anh đâu, chơi cho vui thôi mà nhưng bỏ cái tật hám gái đi nhé_Hằng
Mấy thanh niên kia dị quá nên vọt lẹ luôn :
_Bữa nào Hằng chỉ Dung chơi trò này đi_Dung
_Ok, rãnh mình sẽ chỉ_Hằng
Nghỉ chơi thêm vài ngày nữa rồi cả đám lại về nhà chuẩn bị học nghề và học thêm hè.
P/S : Đảm bảo các thím sẽ kêu em post hình Dung lên cho xem :))
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
10 chương
17 chương