Từng chút một yêu thương em
Chương 100 : Đoàn Phim Phi Thuyền
"Căn phòng chờ đó là để dành cho những diễn viên có khả năng được chọn.
Đoàn phim “Phi Thuyền” sẽ đưa ra quyết định ngay trong ngày hôm nay luôn đó.
Vì vậy các cô nếu được bảo vào phòng đó ngồi, thì có nghĩa đã có một chân trong cái phim này rồi.
Nhưng mà từ nãy giờ có ai được vào đó không? Chỉ có một mình Lý Xuân Nhi thôi.
Vì vậy..."
Cô nàng biết tuốt nói đến đây thì không nói nữa.
Thế nhưng mọi người xung quanh ai cũng đã ngầm hiểu được chuyện gì xảy ra.
Xem ra là phần trăm may mắn để giành được vai diễn này đối với bọn họ đã trở thành con số không tròn trĩnh rồi.
Tiểu Chi đứng ở một bên, im lặng nghe những người khác nói chuyện với nhau.
Gương mặt của cô lạnh đi, môi khẽ mỉm lại.
Ánh mắt vẫn đầy kiên định nhìn về phía phòng thử vai.
Cô không muốn chịu thua, cũng không muốn bỏ cuộc.
Vai diễn này, Tiểu Chi muốn cố chấp mà đạt được.
Những người đến thử vai nghe thấy việc Lý Xuân Nhi gần như chắc chắn được chọn rồi thì bắt đầu cảm thấy lo lắng, hoang mang.
Có người thì tuyệt vọng đến bỏ cuộc.
Dần dần có người ra về, nếu đã không thể được chọn vậy bọn họ còn ngu ngốc ngồi chờ ở đây làm gì chứ? Số lượt người thử vai đã giảm đi một nửa.
Phần ở lại thì bao gồm những thành phần cố chấp như Tiểu Chi, có người muốn thử sức cầu may, có người thì ở lại hóng hớt.
Tiểu Chi mặc kệ những chuyện ở xung quanh, cô ngồi im một chỗ, nhắm mắt mà dưỡng thần.
Tiểu Chi đang chuẩn bị cho mình một tinh thần thật tốt để có thể thể hiện trước mặt đạo diễn và nhà sản xuất của đoàn phim “Phi Thuyền".
Thời gian cứ thế trôi qua, Tiểu Chi cũng không ngờ cô lại là người cuối cùng của buổi casting này.
Quỳnh Giang đăng ký số báo danh cho cô, đăng ký thế nào mà lại lấy được số thứ tự cuối cùng thế này cơ chứ.
Tiểu Chi cười khổ trong lòng.
"Mời người thử vai cuối cùng"
Trong phòng vọng ra tiếng nói, Tiểu Chi đứng dậy.
Trên hành lang trước cửa phòng đã vắng vẻ hẳn.
Những người ở lại chỉ còn là hóng hớt mà thôi.
Bởi vì từ lúc nãy đến giờ vẫn chỉ có duy nhất một mình Lý Xuân Nhi ở trong căn phòng chờ danh giá đó.
Mọi chuyện gần như đã được xác định chín mươi chín phần trăm rồi.
Tiểu Chi nhìn về phía cánh cửa căn phòng chờ, trong lòng càng thêm hạ quyết tâm.
Nếu cô là người cuối cùng thử vai và Lý Xuân Nhi lại là người duy nhất ở trong căn phòng chờ đó.
Vậy có nghĩa là đây là cuộc đấu giữa cô và Lý Xuân Nhi.
Nếu cô không thể thuyết phục được phía đoàn phim của “Phi Thuyền", vai nữ chính của bộ phim này sẽ thuộc về Lý Xuân Nhi? Không được, Tiểu Chi không cho phép điều đó.
Tiểu Chi hít một hơi thật sâu, vẻ mặt kiên định mà vững bước đi vào trong phòng thử vai.
Sau khi bước qua cánh cửa đó, cả người Tiểu Chi liền buông lỏng ra, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười hoàn mỹ.
Vị đạo diễn Trịnh Thuần Hải đang ngồi ở giữa dãy bàn dài, buổi thử vai kéo dài khiến ông cảm thấy mệt mỏi.
Đến hiện tại đã là người cuối cùng rồi, Trịnh Thuần Hải cũng chỉ là gọi vào cho có lệ.
Sau nhiều lần xem xét, ông đã ngầm nhận định để cho Lý Xuân Nhi vào vai nữ chính của phim này rồi.
Tuy rằng trong lòng Trịnh Thuần Hải cảm thấy Lý Xuân Nhi vẫn chưa phù hợp hoàn toàn với vai diễn này.
Tuy nhiên ông lại chẳng thể tìm ra một nữ diễn viên nào khác hợp hơn thì thế nào bây giờ.
Trịnh Thuần Hải thở dài, ngẩng đầu lên nhìn cô gái vừa mới bước vào phòng, hờ hững bảo.
"Cô tự giới thiệu một chút đi nào."
Tiểu Chi nghe thấy lời nói của vị đạo diễn thì không nhanh, không chậm mà tiến đến trước mặt của ông.
Nụ cười kiều mị trên môi chưa bao giờ tắt, Tiểu Chi khẽ nghiêng người về phía trước, cúi đầu chào Trịnh Thuần Hải.
Động tác hoàn toàn quý phái, ánh mắt lại không dấu sự sắc sảo thông minh.
"Chào ngài."
Tiểu Chi khẽ nâng người lên, hai tay chắp lại trước người.
Cả người đứng thẳng tắp như cây tùng, cả người tràn ngập khí thế vương giả.
Trịnh Thuần Hải mở lớn mắt, trừng trừng nhìn về phía người con gái trước mặt.
Ban đầu ông cũng chỉ định hỏi sơ qua vài câu rồi cho về thôi, ông đã từ bỏ việc tìm kiếm người phù hợp hơn Lý Xuân Nhi rồi.
Thế nhưng Trịnh Thuần Hải không ngờ, người thử vai cuối cùng này lại là người khiến ông kinh ngạc đến như vậy.
Tiểu Chi chỉ đứng yên đó thôi, không làm gì cả, cũng không cần nói gì.
Thế nhưng không hiểu sao Trịnh Thuần Hải lại có thể nhìn ra một Đông Hoa Hoàng Hậu mà trong đầu ông đã tưởng tượng.
Đúng là như vậy, một người mang cung cách của hiện đại, thế nhưng cả người tràn ngập mùi vị quyền quý của vua chúa.
Từng cái nhấc tay, bước chân, ánh mắt, nụ cười đều là một vị Đông Hoa Hoàng Hậu hoàn hảo.
"Cô...cô là...!"
Trịnh Thuần Hải trở nên lắp bắp, không nói thành lời.
Những người cùng ngồi trên bàn ban giám khảo bị thái độ phản ứng kinh hoàng này của Trịnh Thuần Hải cũng trở nên bất ngờ.
"Đạo diễn, ông sao vậy? Có chuyện gì xảy ra à?"
Người trợ lý đạo diễn ngồi bên cạnh, cô thấy ông ta trở nên như vậy thì liền lo lắng quay sang hỏi.
"Cô gái, mau nói cho tôi biết cô là ai"
Trịnh Thuần Hải vẫn hoàn toàn không để tâm đến người bên cạnh mình, ánh mắt của ông vẫn chưa rời khỏi người của Tiểu Chi một chút nào cả.
Ông muốn nhìn cho thật rõ, muốn xem cho thật kỹ.
Hình ảnh ở trước mặt ông đây là do ông ảo giác mà thôi, hay thật sự là nữ chính trong phim của ông đã bước ra đứng trước mặt ông rồi.
Tiểu Chi nghe thấy câu hỏi của Trịnh Thuần Hải, môi khẽ cười mỉm, ánh mắt rủ xuống.
Sau đó lại một lần nữa ngẩng lên, ánh mắt hoàn toàn thay đổi.
Nó đã trở nên oai nghiêm, lạnh lùng và tràn đầy ngạo nghễ.
"Ta là Đông Hoa Hoàng Hậu"
"Rầm."
Trịnh Thuần Hải ngã ngửa người ra sau ghế, bàn tay cũng trở nên run rẩy.
Lần này thì không chỉ một mình Trịnh Thuần Hải trở nên kinh ngạc mà cả những người có mặt trong ban giám khảo cũng trở nên bất động.
Bọn họ rốt cuộc đã hiểu được vì sao Trịnh Thuần Hải lại trở nên kích động như vậy rồi.
Bởi vì trước mặt bọn họ đây, chẳng phải là vị Hoàng Hậu tôn kính mà họ muốn tìm kiếm sao?
Bộ phim “Phi Thuyền" là bộ phim kể về một nhân vật ở thế giới hiện đại.
Tuy nhiên nhờ cơ duyên xảo hợp mà cô nàng lại bước chân lên một chiếc phi thuyền, sau đó phi thuyền đã đưa cô nàng trở về lại thời đại vua chúa của Đông Hoa.
Kể từ đó bắt đầu chuyến phiêu lưu, khám phá đầy kỳ thú của người con gái đó.
Đến cuối cùng sau khi trải qua nhiều thăng trầm, âm mưu, đấu đá, cô ta đã chính thức bước lên vị trí hoàng hậu của triều đại đó.
Người dân khắp chốn đều tôn sùng, gọi cô một tiếng "Đông Hoa Hoàng Hậu".
Nữ chính trong phim đó từ đầu đã là một người không tầm thường, ở thế giới hiện đại cô nàng cũng có danh vọng không ít, về thế giới cổ đại lại lên làm hoàng hậu.
Cuộc đời của vị Đông Hoa Hoàng Hậu này là một đời chinh chiến, đứng trên mọi người.
Đến kết phim, dù nữ chính buông bỏ vương quyền, vứt bỏ cả nhà vua mà leo lên phi thuyền tiếp tục chuyến phiêu lưu của mình.
Thì bí mật lớn nhất mà cô nhận được chính là việc tiền thân của nữ chính đã là hoàng hậu rồi.
Dù sinh ra ở thời đại nào thì điều này cũng không thay đổi..
Truyện khác cùng thể loại
125 chương
10 chương
11 chương
11 chương
10 chương
16 chương
22 chương
12 chương