Khi một người lựa chọn cách nói lời chia tay bạn, dù là với lí do gì đi chăng nữa, thì cũng hãy chấp nhận điều đó. Có thể trong lòng không vui vẻ gì, không thoải mái gì, nhưng hãy hiểu rằng sau hành động buông tay của người ta thì bạn có níu kéo hay họ có hối hận nắm lại bàn tay thì hai người cũng không còn trở về như xưa nữa. Cuộc đời không giống như trong phim, không có chuyện một người chia tay bạn vì thực tâm muốn tốt cho bạn, trong khi một mình hứng chịu tất cả đau buồn, chấp nhận ra đi để người mình yêu được thanh thản sống cuộc đời mới. Một người rời xa bạn, trước hết vì chính bản thân họ. Họ mệt mỏi rồi, họ không còn yêu nữa, hoặc giả, họ chán phải dối lừa bạn rồi, họ không muốn nghe bạn nói thêm về tương lai của hai người nữa... Đừng vì quá yêu, quá yếu mềm mà ảo tưởng rằng lời chia tay kia có gì uẩn khúc, rằng ai kia có điều khó nói, rằng chỉ cần bạn cố gắng làm hòa, cố gắng sống tốt hơn thì hai người có thể quay lại như xưa. Không bao giờ có chuyện như thế! "Hãy yêu hết lòng nhưng luôn tình táo, Để biết mình cần nắm giữ, hay buông." Đúng vậy, hãy mang theo lý trí và lòng kiêu hãnh bên mình, kể cả khi bạn đang yêu sâu đậm nhất. Khi một người nói lời chia tay bạn, nếu người ta dứt khoát, bạn có làm gì cũng không lay chuyển được, còn nếu họ không dứt khoát, nói lời chia tay xong đồng ý quay lại, bạn đáng phải yêu một kẻ hời hợt như vậy sao? Vậy nên, chia tay thì chia tay, không sao cả. Rồi bạn sẽ mang lý trí và lòng kiêu hãnh của mình đi yêu một người khác. Một người khi đã nói lời yêu thì dù thế nào cũng không thốt ra lời chia tay.