Mùa xuân năm thứ năm Hoạ Y lên ngôi Hoàng đế, hoàng cung lại cất thêm tiếng khóc của một hoàng tôn chào đời. Hoạ Y cùng Lữ Vỹ Kỳ đến Ninh Hinh cung để chúc mừng nhị công chúa và Bạch thái úy. Đứa trẻ còn đỏ hỏn trên tay làm hai mắt Hoạ Y dâng lên một cỗ xúc động, một sinh linh bé nhỏ thế này sau này sẽ là một chồi xanh vô cùng lộng lẫy. Lữ Vỹ Kỳ nhìn sự phấn khích trong mắt Hoạ Y, tưởng tượng ra đứa trẻ mà nàng sinh ra còn đáng yêu hơn thế nữa. Cũng trong đầu xuân này Quang Dao quốc cho lan tin thánh thượng Quang Dao quốc, Tống Bát Nhã băng hà, giang sơn giao lại cho đại hoàng tử, tạo ra một triều đại mới, cởi mở hơn và khiêm nhường hơn. Không lâu sau đó, Quang Dao quốc cho người qua cầu thân, lần này là đích thân đô đốc Lưu Thuần Khanh sang lập mối liên hôn giữa hai nước. Lưu Thuần Khanh lần đầu tới Hoàng Hoa quốc, sự thịnh vượng nơi đây làm ông thêm khâm phục năng lực của Nữ đế vương. Ông được dẫn tới Nguyệt Quang điện, đứng ở phía dưới kính cẩn thưa với Hoạ Y về việc liên hôn giữa con trai ông và tứ công chúa. Quần thần một phen nhốn nháo, xưa nay nếu gả công chúa thì gả cho vương hoặc hoàng tử, có khi còn gả cho vua nào lại gả cho một chỉ huy sứ, mà chỉ huy sứ ấy còn kém cỏi như Lưu Nam Di. Hoạ Y không quyết, nàng trước hết hỏi ý kiến của quần thần. - Xưa nay Hoàng Hoa quốc chúng ta không cùng Quang Dao quốc kết nghĩa thông gia, trẫm ở đây không có quyền quyết định chuyện này, nên muốn hỏi ý kiến của các vị ái khanh ở đây. Họ nhìn nhau nghi ngại, một vị quan lên tiếng nói. - Bẩm Hoàng thượng, dù chúng ta và Quang Dao quốc đã không còn xảy ra tranh chấp nhưng ai biết được họ có lật lọng giống như vụ việc của Lâm Kỳ Minh hay không. Theo hạ thần thấy là không nên. Chẳng ai quên được trận chiến năm đó, tuy giành thắng lợi nhưng lính Hoàng Hoa quốc thương vong cũng không ít. Lưu Thuần Khanh sốt ruột đứng lên phân bua. - Hoàng thượng và các vị ở đây cứ yên tâm, Quang Dao quốc đã lập lời thề không gây hấn với các nước khác nữa. Để tỏ rõ lòng thành của mình, hôm nay hạ thần đến đây còn mang theo chút lễ vật. Nếu tứ công chúa chấp nhận mối hôn sự này, thì thánh thượng của chúng tôi sẽ tặng cho Hoàng Hoa quốc một thành trì làm sính lễ. Ai cũng kinh ngạc tưởng mình nghe nhầm, một Quang Dao quốc luôn mưu tính xâm chiếm đất đai của người khác hôm nay lại cắt đất làm sính lễ. Hơn nữa Lưu Nam Di chỉ là con của quan, thánh thượng Quang Dao làm như vậy cho thấy rất coi trọng vị đô đốc này, nếu như vậy tứ công chúa gả cho Lưu Nam Di cũng không sợ người khác cười chê. Tuy vậy nhưng hiềm khích giữa quần thần Hoàng Hoa dành cho Quang Dao là không thể dứt, vài người vẫn lắc đầu không đồng ý. Hoạ Y ngồi ở trên nhìn biểu hiện của từng người, số đông đều không đồng ý nên nàng cũng không thể làm khác. - Nếu các khanh đã quyết như vậy thì ta cũng không thể… - Bẩm Hoàng thượng. Bạch Trạch Dương im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng, y từ khi nhậm chức thừa tướng đã lập nhiều đại công nên rất được quần thần coi trọng. Hoạ Y phất nhẹ tay, bảo y cứ nói. - Theo hạ quan thấy, mối quan hệ của chúng ta và Quang Dao quốc qua mấy năm nay cũng đã cải thiện rất nhiều, nếu như tứ công chúa đồng ý hôn sự thì cũng không có gì là trái với luật lệ Hoàng Hoa cả. Thêm một người bạn, bớt một kẻ thù, thánh thượng Quang Dao đã có lòng chúng ta cũng nên hỏi qua ý của tứ công chúa một chút. Quả nhiên lời của Bạch Trạch Dương rất có trọng lượng, y nói ra vài câu đã khiến một số người thay đổi suy nghĩ. Hoạ Y đưa mắt nhìn Bạch Trạch Dương, y trước nay luôn có thành kiến với chuyện liên hôn này nhất, cũng là người căm thù Quang Dao quốc nhất, sao hôm nay y khác rồi? Bạch Trạch Dương ngồi xuống mân mê ly rượu trong tay, kiếp này y không thể có được nàng thì cũng mong nàng được hạnh phúc. Nếu hai nước kết mối giao hoà, chuyện liên hôn không còn là chuyện cấm đoán thì nàng cũng sẽ đỡ cảm thấy áy náy hơn khi lỡ yêu một thái tử của hoàng triều Quang Dao quốc. Bên dưới đã im lặng, không còn ai ý kiến thêm, Hoạ Y chấp nhận lời đề nghị của Bạch Trạch Dương hỏi qua ý kiến của Y Nguyệt trước khi trả lời Lưu Tuần Khanh. Nàng cũng không chắc Y Nguyệt có chấp nhận hay không nhưng dù gì đi nữa nàng cũng không thích tác thành cho một cuộc hôn nhân chính trị. Hoạ Y ngước nhìn Bạch Trạch Dương thêm lần nữa, nàng biết y vì nàng đã phải chịu khổ nhiều, có những chuyện không muốn làm nhưng vì nàng vẫn âm thầm nhịn nhục. Nhưng càng làm vậy nàng càng cảm thấy mắc nợ y nhiều hơn, y là một nam nhân tốt, chỉ mong sau này có một vị thiên kim nào đó nâng khăn sửa túi cho y, để nàng khỏi phải thấy áy náy trong lòng nữa..