Tử Thiên Thần

Chương 73 : Hoa (III)

Bảo tàng hoa Onijih còn được mệnh danh là Vườn địa đàng trên mặt đất. Đây là một khu nhà kính khổng lồ với tổng diện tích hơn 180.000 m2, bên trong trồng đủ các loài hoa từ khắp nơi trên thế giới. Công trình tuyệt vời này được xây dựng nên bởi sự hợp tác đầu tư của hai tập đoàn Egyh và MFJ. Nhờ vào những công nghệ sinh học vượt trội, các loài hoa và thực vật ở đây đều được tạo ra bằng phương pháp biến đổi gen, để có thể thích nghi với điều kiện khí hậu của thành phố Illen cũng như cho hoa suốt 4 mùa trong năm. Hôm nay là ngày đầu tiên bảo tàng mở cửa cho khách tham quan nên rất đông, du khách đổ về nườm nượp, ai nấy đều vô cùng háo hức và vui tươi, chào đón họ là muôn vàn những loài hoa đua nhau nở rộ khoe hương sắc. Hòa trong dòng người đó là Nhan Vy và Nhiên Sa. Nhan Vy diện một chiếc váy ngắn màu xanh bạc hà rất duyên dáng, cô tươi tắn sánh vai cùng Nhiên Sa bước qua cánh cổng lớn của bảo tàng. Và hai người như đã bước vào một thế giới hoàn toàn khác, một thế giới rực rỡ sắc màu và ngào ngạt hương thơm. Phía trên đầu là mái vòm cao vời vợi và trong suốt, lúc này lấm tấm đầy những hạt mưa sa. Các loài cây, các loài hoa được trồng theo từng khu vực riêng. Ở giữa là các lối đi lát đá hoa cương. Ngoài ra còn có cả khu trò chơi và khu ẩm thực. Nhan Vy nhìn ngang dọc một cách thích thú: "Ohhh, tuyệt quá nhỉ! Chẳng khác gì một công viên sinh thái trong nhà cả. Nơi đây thực sự có tất cả các loài hoa trên thế giới sao?" "Theo giới thiệu thì là như vậy." - Nhiên Sa đáp - "Nhưng có lẽ đó chỉ là những lời quảng cáo thôi." "Tớ muốn ngắm hoa hướng dương trước tiên." "Chúng ta cần xem lại bản đồ, trong này rộng lắm." "Vậy thôi, cứ ngắm theo tuần tự cũng được." Hai người bước vào khu vực của những loài lan rừng. Giáng hương hồng nhạn, Bạch vĩ hồ, Hỏa hoàng, Ý thảo... Hàng ngàn loài lan với những hình dáng màu sắc vô cùng độc đáo, ấn tượng. "Đẹp thế chứ! Không ngờ lại có nhiều loài hoa lan kì lạ đến vậy đấy, tớ hoa mắt rồi." - Nhan Vy ríu rít. "Ừm..." - Nhiên Sa đáp một cách uể oải, đêm qua sau cú điện thoại của Nhan Vy anh đã chẳng thể ngủ lại được nên bây giờ người rất mệt mỏi. Vậy mà Nhan Vy đâu hiểu cho, cô nhíu mày nhìn Nhiên Sa: "Sao cậu có vẻ hững hờ thế? Cậu không thích hoa lan à?" "Chắc là vậy..." "Chắc là vậy? Cậu trả lời kiểu gì vậy?" - Nhan Vy không hài lòng - "Rốt cuộc là thích hay không thích?" "Thôi cậu đừng để ý tới tớ làm gì, cứ ngắm hoa tiếp đi." - Nhiên Sa mỉm cười khổ sở. "Nhưng tớ muốn cậu ngắm cùng tớ." "Thì tớ cũng đang ngắm đây." "Ngắm hoa mà hời hợt thế à." "Thôi được, tớ sẽ cố gắng ngắm một cách say mê hơn." "Nghe có vẻ miễn cưỡng quá..." Hai người đang bước sang một khu vực gồm toàn các loài hoa màu tím. Bằng lăng, Triêu nhan, Cát cánh, Thạch thảo, Hồng tím, Phượng tím, Dạ yến thảo, Thanh anh... Tất cả đều mang một màu tím đầy huyền bí mà cũng không kém phần ngọt ngào, quyến rũ. Những cánh hoa tím rải trên khắp lối đi và bay phơ phất trong không gian, nhuộm khung cảnh trong một vẻ đẹp mê li, ngây ngất. "À, hôm qua cậu định nói gì với tớ về việc chuyển hướng điều tra ấy nhỉ?" - Nhan Vy hỏi. "Về cái gã có con mắt bạc phát sáng mà cậu đã nhìn thấy." - Nhiên Sa nói - "Bây giờ tớ lại nghĩ là hắn rất khả nghi." Nhan Vy mở to mắt: "Cậu cho rằng hắn có liên quan đến hố tử thần ấy sao?" "Ừ." - Nhiên Sa khẽ gật đầu - "Hố tử thần trên đại lộ Elci có thể không phải là một thảm họa thiên nhiên, mà nó được tạo ra bởi một thứ vũ khí hủy diệt bí mật, và đây là một âm mưu..." "Âm mưu hủy diệt nhân loại ư!?" - Nhan Vy run bắn. "Cậu đừng tưởng tượng quá xa thế. Dù sao đó chỉ là giả thuyết của tớ thôi." - Nhiên Sa đưa ánh mắt về xa xăm. Nhan Vy thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình, cô hạ giọng xuống: "Nhưng cái gã mắt bạc đó có thể là ai được nhỉ? Hắn là người ngoài hành tinh ư? Hay là người đột biến?" Nhiên Sa hơi chau mày: "Chưa biết được. Trước hết chúng ta cần phải tìm ra hắn ta đã." "Khó thật nhỉ, cậu có nghĩ hắn sẽ quay lại cái nơi mà tớ đã gặp hắn không?" "Khả năng ấy là rất thấp, có lẽ hắn chỉ tình cờ đi ngang qua con ngõ đó. Nhưng chiều nay chúng ta cứ thử tới đó xem sao." Một bông hoa tím biếc khe khẽ rụng xuống mái tóc Nhan Vy khi hai người đứng bên một cây Tử đinh hương. Nhiên Sa quay nhìn Nhan Vy, giọng anh trầm mặc: "Mà này, chuyện này có thể sẽ trở nên rất nguy hiểm. Cậu có chắc muốn tham gia tiếp chứ?" "Tớ..." - Nhan Vy hơi cúi mặt xuống, giọng cô có chút gì đó thật mong manh - "... tớ sợ lắm..." Nhiên Sa thấy lòng mình thoáng dâng lên. Mùi hương Tử đinh hương tràn ngập không khí. "Nhưng..." - Nhan Vy đang ngẩng lên nhìn Nhiên Sa bằng đôi mắt ngời sáng - "Tớ vẫn quyết tâm theo vụ này đến cùng. Vì tương lai của toàn thế giới!" Nhiên Sa quay mặt đi, thở dài: "Lại tưởng tượng quá xa rồi..."