Tử Thiên Thần
Chương 59 : Chung kết (VI)
"Đi xem bóng đá mà ngủ như thế thì đi làm quái gì!" - Thiên Nhi cau mày, tức tối nhìn Xương Uy, cô thực muốn hắt vài bát nước vào anh ta quá.
"Cứ để nó ngủ." - Thiên Hà nói - "Nó có biết gì về bóng đá đâu mà xem."
"Anh thì biết đấy!" - Thiên Nhi vặc lại.
"Ít ra anh còn biết một trận bóng có 80 phút." - Thiên Hà hùng hồn nói.
"Thế cũng nói, một trận bóng 90 phút mà! Anh không biết gì thì im đi!" - Giọng Thiên Nhi chua chát.
"Anh xin lỗi, anh sẽ tìm hiểu kĩ hơn."
"Thôi bỏ đi, anh đừng làm tôi sôi tiết lên nữa!"
Phía dưới sân, hai đội vẫn đang quần thảo dữ dội trong cơn mưa. Hainiido đã bị nhận thẻ đỏ nên Minija chỉ còn lại 10 người đấu với 11 người của Illen United.
Irivy thay liền hai vị trí gia cố tuyến dưới, giờ đành trở lại với đấu pháp phòng ngự phản công. Băng đội trưởng tạm thời được giao cho Xuyên Sơn, anh chỉ huy các đồng đội thi đấu lăn xả để bảo vệ khung thành.
Càng về những phút cuối, sức ép dành cho Minija càng trở nên khủng khiếp, vừa thua thiệt về quân số lại vừa suy giảm thể lực, cộng thêm sự uy hiếp tinh thần từ hàng vạn cổ động viên quá khích trên các khán đài, khung thành của họ chao đảo liên tục bởi những pha dứt điểm hiểm hóc của cầu thủ Illen. Họ thực sự đã chiến đấu với trên 100% sức lực của mình.
Phút 90 rồi. Xuyên Sơn đoạt được bóng từ chân một tiền đạo Illen, anh dốc bóng tới khoảng trống ở giữa sân, thoáng liếc nhìn đồng hồ trên bảng điện tử, chỉ còn vài giây nữa là kết thúc trận đấu, và anh đã đưa ra một quyết định táo bạo.
Giây phút ấy, bầu trời mây đen phía trên đầu Xuyên Sơn đang sáng rực những tia sét lớn. Anh tâng bóng lên một nhịp thoát khỏi sự truy cản của một cầu thủ đối phương, và rồi anh vung chân thực hiện một cú vô lê thần sầu! Trái bóng lao đi vun vút lên không trung, xuyên qua những làn mưa và hướng thẳng về phía khung thành Illen United.
Gã thủ thành lên hơi cao giờ đang vội vã chạy về...
Trái bóng đang bay tới với vận tốc của một phát đại bác...
Tất cả những người có mặt trên sân Kymihha đều nín thở...
Gã thủ thành cố gắng nhoài người bằng tất cả khả năng, nhưng... không còn kịp nữa rồi, trái bóng đã bay qua bàn tay hắn và... lao thẳng vào trong lưới!
Vào rồi...
Bàn thắng đã được ghi theo một cách đầy ngỡ ngàng, pha vô lê từ khoảng cách 50 mét của Xuyên Sơn, một bàn thắng kì ảo nhất trong lịch sử bóng đá thế giới.
Trọng tài đã nổi hồi còi hết giờ. Tỉ số chung cuộc là 5 - 4. Minija giành chiến thắng. Một kì tích phi thường và chấn động.
Hai mươi vạn cổ động viên Illen hoàn toàn thất thần, vẫn không thể chấp nhận được thực tế là đội bóng của mình đã bại trận. Các cầu thủ Illen đang gục xuống thảm cỏ ướt trong nỗi cay đắng, thất vọng.
Trong khi đó những người đến từ Minija thì đang ôm chầm lấy nhau cùng niềm hân hoan sung sướng vô bờ bến. Họ đã viết lên câu chuyện cổ tích ở giải đấu năm nay và xứng đáng có được chiếc cúp danh giá. Hiên Hạ có lẽ là người vui nhất, cô đang lay Huệ Nha dậy và thơm lên má nàng liền mấy cái, khiến Huệ Nha cứ mở to đôi mắt chẳng hiểu có chuyện gì.
"Không thể... như thế được..." - Thiên Nhi choáng váng, cảm thấy chóng mặt, đôi mắt cô đỏ hoe và hai dòng nước mắt đang tuôn ra, chảy xuống ngực áo. Đội bóng Illen United mà cô rất kì vọng lại có thể thua một cách tức tưởi như thế sao?
Thấy Thiên Nhi khóc, Thiên Hà thương lắm. Anh choàng tay ôm em gái vào lòng, vừa khẽ vuốt lên mái tóc cô vừa dịu dàng an ủi:
"Không sao đâu, năm nay không vô địch được thì sang năm, em đừng khóc nữa."
"Nhưng... trận thua này đau lắm... không chịu được..." - Thiên Nhi vẫn thút thít khóc.
"Anh hiểu mà, tội nghiệp em gái của anh..."- Thiên Hà cũng đã không cầm được nước mắt, anh ôm lấy Thiên Nhi chặt hơn, bằng tất cả tình yêu thương.
Xương Uy bấy giờ đã thức giấc, thấy hai anh em kia đang ôm nhau khóc, anh chỉ thoáng nhíu mày, sao thế nhỉ?
Lễ trao cúp vô địch diễn ra ngay trong mưa. Các khán giả đã bỏ về gần hết, chỉ còn nhóm cổ động viên Minija vẫn đang hò reo tưng bừng. Xuyên Sơn nhận danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu với một cú poker và một pha kiến tạo, cảm giác trong anh lúc này như đang ở trên thiên đường, nhưng anh vẫn không quên nhìn lên khán đài và vẫy tay về phía Hiên Hạ và Huệ Nha. Hainiido cũng đã trở ra sân ăn mừng và nhận huy chương cùng các đồng đội.
Và tất cả lại một lần nữa vỡ òa cảm xúc trong khoảnh khắc mà họ nâng cao chiếc cúp bạc cùng niềm vinh quang chiến thắng.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
69 chương
385 chương
17 chương
6 chương
20 chương
40 chương