Tự Mộng

Chương 41 : Tiếng chuông

Vừa nói Bạch Khải Hạp vừa động thân vào nội bích của Cố Tử Ninh, nháy mắt, hai người cũng cùng phát ra tiếng cảm thán thoải mái. Bạch Khải Hạp nắm cái mông, từ từ ở trong huyệt khuấy động một vòng, sau đó tiến vào càng ngày càng sâu. Độ sâu kia khiến Cố Tử Ninh giật mình, d*m thủy chảy tràn trề, bị chính ung dung thong thả của anh Hai bức đến điên người. ”Anh Hai, anh Hai… Anh nhúc nhích một chút a…” ”Mèo nhỏ sao lại cuống cuồng thế, còn nhớ em phải gọi anh như thế nào không? Hử?!” Hắn thúc mạnh quy đầu về phía trước, Cố Tử Ninh hai tay nắm thành bệ rửa mặt không khỏi run rẩy, bên trong cái mông đang nhấc thật cao kia là Bạch Khải Hạp đang tàn phá, đem cậu chơi đến d*m thủy ròng ròng. Nhưng bây giờ hắn lại ngừng lại, chuyện này làm cho cậu rất khó chịu. ”Chủ nhân, mèo không thoải mái. Cầu ngài, cầu ngài nhúc nhích một chút… A…” Cố Tử Ninh lắc lắc ái mông muốn nghênh hợp dương v*t của anh Hai mình, cho nó di chuyển trong cơ thể mình. Nhưng căn bản vẫn không thỏa mãn, cậu thật muốn sanh mình động đậy một chút mà. ”Leng keng…” Vì cơ thể của cậu nhẹ nhàng đung đưa, chuông nơi cần cổ cũng leng keng phát ra tiếng, ánh mắt của hắn tối sầm lại, nâng cái chuông lên xem xét. ”Mèo nhỏ đói rồi phải không?” ”Ưm?” Hai mắt cậu mông lung, dĩ nhiên không hiểu ý của Bạch Khải Hạp. ”A…” Bạch Khải Hạp rút ra dương v*t, mặc dù nội bích nóng ẩm trơn trợt mút mát hắn rất chặt không muốn hắn rời đi nhưng hắn vẫn dứt khoát rút ra. Nhìn em trai nước mắt lưng tròng, trong lòng nói không động tâm là giả, song nghĩ tới chuyện tiếp theo, lại không khỏi hưng phấn. Hắn tháo choker ở cổ cậu ra, cầm trên tay rồi lắc qua lắc lại trước mặt cậu. Cố Tử Ninh mặt đầy bất mãn, tâm địa xấu xa của anh Hai bắt đầu rồi đây. ”Mèo con, nhìn thấy cái chuông em thích nhất không? Chủ nhân lúc này không muốn cho em ăn, chủ nhân muốn nhìn chính em cho mình ăn…” Cái gì?! Cố Tử Ninh trợn to hai mắt, nhìn côn th*t đang ngẩng lên của mình, rồi nhìn anh Hai. Được rồi, anh Hai có thể chọn lúc nào cậu tỉnh táo rồi chơi xấu được không? ”Anh rung chuông một cái thì em phải vẫy đuôi một lần.” ”Đuôi… Đuôi… A… Ưm…” Khi Cố Tử Ninh đang mấp máy môi nói chuyện thì Bạch Khải Hạp lập tức cắm cái đuôi mèo vào cơ thể cậu một lần nữa. Đuôi mèo lần này dễ tiến vào hơn lần trước chỉ là chưa sâu, hai má cậu xấu hổ đỏ bừng giống như thiếu nữ. ”Chủ nhân… Làm sao để vẫy đuôi ạ?” Cố Tử Ninh giãy giụa cái mông, vô cùng luống cuống, cậu căn bản không biết làm cái gì cho phải. ”Co bóp tiểu huyệt một chút, nuốt nó sâu hơn vào bên trong. Nào, làm đi.” Âm điệu Bạch Khải Hạp êm ái, hướng dẫn cậu tự dâm loạn chính mình, cậu cũng chỉ biết ngoan ngoãn làm theo. ”Leng keng…” ”Hừ… A ưm… Ưm…” ”Leng keng leng keng…” ”A a a… A ha… Ha…” Cố Tử Ninh mặt đầy mồ hôi, cảm giác như sắp bị cái dương cụ giả kia giết chết. d*m thủy không ngừng rỉ ra ướt nhẹp khe mông, một mùi hương say mê nhẹ nhàng tản ra. Khóe miệng hắn nâng lên ý cười, cảm giác được người trước mặt chuẩn bị hoàn thành quá trình trở thàng Omega rồi, chờ lâu như vậy, cuối cùng hôm nay cũng được toại nguyện. Bởi vì cái đuôi cũng không nhẹ cho nên mới làm một hồi, cậu liền thở dốc nặng nề, cả người mềm nhũn muốn được ngả vào lồng ngực của Bạch Khải Hạp. ”Anh Hai… Anh Hai… Em không làm được…” Cố Tử Ninh cầu xin tha thứ, nước mắt cũng bắt đầu lăn dài, nhưng cậu lại quên một điều trọng yếu đó là hai chữ ”anh Hai” kia. ”Bốp!” ”A!” Cậu mở to mắt nhìn anh Hai mình, anh Hai mới vừa đánh mông cậu một cái… ”Nói lại lần nữa.” ”Chủ nhân…” Hai mắt rưng rưng, Cố Tử Ninh không nhìn người đáng ghét kia nữa, cậu có phải là cố ý đâu! ”Ừ… Mèo con chảy nhiều nước như vậy rồi, chủ nhân sẽ thỏa mãn em một chút.” Bạch Khải Hạp chêm thêm hai ngón tay vào tiểu huyệt của Cố Tử Ninh, chờ nó xốp mềm một chút rồi để dương v*t cương cứng ngay miệng huyệt. Cậu sợ hãi cảm nhận được động tác của Bạch Khải Hạp, run rẩy muốn bỏ trốn. ”Chủ nhân… Chủ nhân muốn làm cái gì?” ”Chơi trò chơi mới.”