Tu La Vũ Thần

Chương 357 : Giai nhân viếng thăm

"Thực lực của Chí Tôn sơn trang vậy mà hùng mạnh như vậy, có hai mươi trưởng lão đương gia Thiên Võ cảnh, lại như theo lời trang chủ nói, họ không chỉ có hai mươi mốt cao thủ Thiên Võ cảnh?" Giờ khắc này, cường giả của các phương thế lực đều cau mày, trong lòng bắt đầu cảm thấy bất an không rõ, cho dù là các thế đứng đầu đến từ các châu khác cũng là như vậy. Bởi vì từ trên phương diện nào đó mà nói, thực lực Chí Tôn sơn trang thể hiện ra đã vượt qua bọn họ, lúc này những kẻ duy nhất có thể duy trì bình tĩnh cũng chỉ có hai thế lực đặc thù là Giới Linh công hội và Giới thị tộc nhân.  "Không phải là ta khinh thường núi Vạn Yêu, thế nhưng Chí Tôn sơn trang ta tuyệt đối có năng lực quét sạch núi Vạn Yêu. Hôm nay, đại quân của Chí Tôn sơn trang ta đã tập kết xong xuôi, ngày mai sẽ phát động tấn công vào núi Vạn Yêu, để cho bọn chúng biết sự cường đại của nhân loại chúng ta, để cho bọn chúng nhận thức được mình vẫn nên co đầu rút cổ trong núi Vạn Yêu của chúng, cái địa bàn nhỏ nhoi kia cho tốt." "Mà cuộc rèn luyện của đại hội thông gia cũng sẽ bắt đầu từ lúc đó." "Chư vị yên tâm, mặc dù là một cuộc rèn luyện thử thách lòng can đảm, nhưng ta cũng sẽ không để các vị phải mạo hiểm không cần thiết."  "Chúng ta sớm đã điều tra được địa hình của núi Vạn Yêu, bên trong núi Vạn Yêu có hai khu vực ít yêu thú nhất, thực lực cũng kém cỏi, cuộc rèn luyện của các vị sẽ tiến hành ở hai khu vực này. Dĩ nhiên, sau khi bước vào nơi đó, các vị liền phải tự dựa vào chính mình rồi." "Nhưng mà ta khuyên các vị, tốt nhất là nên giết hết tất cả yêu thú mà các vị nhìn thấy, bằng không chúng nó chắc chắn sẽ giết chết các vị. Cho dù không có cách nào giết chết các vị thì chúng nó cũng sẽ dẫn yêu thú cường đại hơn đến giết các vị." "Cuộc rèn luyện này kéo dài mười này, mười ngày sau các vị có thể rời khỏi núi Vạn Yêu, Chí Tôn sơn trang ta sẽ phái người đón các vị trở về Chí Tôn sơn trang."  "Khi đó, tin rằng trong lòng một trăm vị cô nương của Chí Tôn sơn trang ta cũng đã có đối tượng hài lòng, mà các vị, rốt cuộc là ai có thể làm vui lòng trăm vị cô nương đây thì phải xem biểu hiện của các vị trong mười ngày này rồi." Tần Lôi mở miệng lần nữa, vả lại có vô cùng phấn khích, tràn đầy tự tin. Mà sau khi chứng kiến thực lực của Chí Tôn sơn trang, quả thật cũng không ai còn nghi vấn gì nữa, đều chấp nhận cuộc rèn luyện đặc biệt này. Sau đó, trên đỉnh núi này diễn ra một vũ hội hoàn toàn mới mẻ. Ở trên khán đài, các giai nhân thể hiện ra tư thái xinh đẹp cùng với kỹ thuật nhảy múa duyên dáng của mình, người xem hứng thú bừng bừng, hoan hô không ngớt. Thậm chí có vài kẻ vô sỉ, lại bị các mỹ nữ làm cho không thể kiềm chế nổi, trốn trong một góc yên tĩnh, vừa nhìn mỹ nữ trên đài vừa lén lén làm chuyện hạ lưu.  Nhưng mà, vị Tử Linh cô nương kia lại không tham gia màn diễn này, sau khi Tần Lôi tuyên bố xong chi tiết cuộc rèn luyện, nàng đã rời đi trước dưới sự hộ tống của các trưởng lão. Về phần Sở Phong sao, hắn cũng chẳng có hứng thú gì với những mỹ nữ còn lại mà là chuyên tâm uống rượu với đám người Cố Bác, Từ Trọng Vũ và người của Giới Linh công hội. Trước mắt, hắn đã vô tình hữu ý gây thù với không ít kẻ địch, sau khi bước vào núi Vạn Yêu ắt sẽ có kẻ ra tay với hắn, cho nên chỗ dựa duy nhất của hắn cũng chỉ có người của Giới Linh công hội.  Sau khi nâng chén một hồi, bóng đêm đã nồng, vì ngày mai còn đi đến núi Vạn Yêu, Từ Trọng Vũ cho rằng đám tiểu bối Giới Linh công hội vẫn nên về nghỉ sớm đi, đám người Sở Phong dĩ nhiên là hưởng ứng lời này. Về đến phòng, Sở Phong trước tiên là pha một bình trà xanh, bởi vì hôm nay vui vẻ nến hắn thật sự uống không ít, cần dùng trà để giải rượu. Sau khi pha trà xong, Sở Phong tay cầm chén trà đi đến trước cửa sổ, hắn vừa uống vừa nhìn ra bóng đêm xa xa nhưng trên thực tế là trong đầu hắn đang sắp xếp lại địa đồ trong kí ức.  Bản địa đồ này là thứ tên yêu thú thần bí trong Tu La Quỷ tháp từng cho hắn xem qua, mà địa hình bản địa đồ này ghi chép lại chính là địa hình của núi Vạn Yêu. Ở vùng trung tâm núi Vạn Yêu có một cung điện rộng lớn dưới mặt đất, mà bên trong cung điện kia có thứ mà Sở Phong cần. Nhưng mà, bên ngoài cung điện dưới lòng đất này có năm khu vực đặc thù, canh giữ bảo vệ nó như những pháo đài. Không cần suy nghĩ Sở Phong cũng biết năm khu vực đó là cái gì, chắc chắn là các khu vực do năm vị yêu vương chưởng quản. Cho nên cũng có thể nói là, năm đại yêu vương biết bảo vật Sở Phong muốn có được là thứ gì, thậm chí năm đại yêu vương cũng có quan hệ đặc thù với yêu thú thần bí bên trong Tu La Quỷ tháp. Mà lúc ấy, yêu thú thần bí kia cũng không nói cho Sở Phong sự nguy hiểm của núi Vạn Yêu, cho nên tuy rằng yêu thú thần bí kia đưa cho hắn vị trí bảo vật nhưng cũng chẳng khác nào là cho hắn một khảo nghiệm. Soạt. Đúng lúc này, Sở Phong chợt thấy hoa mắt, một vệt sáng tím nhanh như tia chớp mà lướt vào phòng từ ngoài cửa sổ.  "Không tốt." Sở Phong theo bản năng cảm thấy không ổn, hắn vọt nhảy lên, muốn lập tức chạy trốn theo lối cửa sổ. Thế nhưng, ngay khi Sở Phong nhảy lên về phía cửa sổ thì "oạch" một tiếng, tựa như đụng phải tường đồng vách sắt, hắn bắn ngược trở về, rơi ngã xuống đất. "Lam sắc kết giới?" Sở Phong bị đụng ngã lăn quay trên đất, ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện trên cửa sổ lại có kết giới lực lam sắc bao trùm thành một kết giới vô hình, đồng thời kết giới cũng đã phong tỏa cả căn phòng lại. Ngoảnh đầu nhìn ra sau, quả nhiên giống như Sở Phong dự đoán, một dáng hình xinh đẹp đang đứng bên trong phòng hắn. Đó là một thiếu nữ mặc váy dài màu tím, gương mặt đẹp tuyệt vời, chính là người làm choáng ngợp cả ngọn núi ngày hôm nay - Tử Linh.  "Nàng ta vậy mà đã trở thành giới linh sư lam bào?" Sở Phong nghĩ trong lòng, thật không ngờ Tử Linh chỉ là Huyền Võ cửu trọng mà đã là giới giới linh sư lam bào. Thế nhưng kết giới lực lam sắc rõ ràng ít nhất phải có Thiên Võ cảnh mới có thể đạt được, bằng vào tu vi Huyền Võ cửu trọng mà nàng ta lại có được sức mạnh của giới linh sư lam bào, đây thật là bất bình thường. Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút thì cũng có thể chấp nhận, Thiên Võ cảnh mới có được kết giới lực lam sắc chính là lẽ thường. Thế nhưng rất nhiều người là có thể đánh vỡ lẽ thường, tỷ như bản thân Sở Phong cũng đã từng đánh vỡ rất nhiều lẽ thường. Ngay cả hắn còn có thể, huống chi là thần thể trời ban chứ? "A thì ra là Tử Linh cô nương, đều nói nam nữ thụ thụ bất thân, hơn nửa đêm cô xông vào phòng của ta, chẳng lẽ là có ý đồ bất chính gì?"  Tuy rằng Sở Phong giật mình về thực lực của Tử Linh nhưng cũng không quá kinh sợ, hắn chỉ đứng dậy, tiêu sái phủi cát bụi trên người, sau đó mỉm cười thân thiện với Tử Linh. Soạt! Nhưng đột nhiên, thân hình Tử Linh chợt nhoáng lên, xuất hiện trước người Sở Phong như quỷ mị, cùng lúc đó, bàn tay ngọc trắng mịn đã bóp lấy cổ hắn. "Ặc." Giờ khắc này Sở Phong có thể cảm giác được tầng tầng sức mạnh cường đại cuộn quét vào trong cơ thể hắn, phong tỏa toàn bộ động tác của hắn.  Toàn thân hắn lúc này không còn chút sức lực, đừng nói là phản kháng, ngay cả nói thôi cũng không nói được, chỉ có thể nhìn gò má tuyệt mỹ của Tử Linh từ chút từng chút một đến gần mình. Cuối cùng, Tử Linh nói bên tai Sở Phong bằng thứ ngữ điệu cực kỳ lạnh lùng: "Không được kể chuyện của ta cho bất cứ ai. Bằng không, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc bể, ta cũng sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn."