Tu la quân tử
Chương 104 : chương 101
Khách sáo ngắn gọn xong, đại bộ phận tiến cùng vào Vận thành.
Thành thị nằm ở vị trí cách kinh thành không xa, Đông Li ở tại chỗ này tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục, sau đó xuất phát đi tới kinh thành.
Người Đông Li tới đây, nơi một đêm này cũng không yên bình, quan viên làm địa chủ ở Vận thành, tự nhiên là chuẩn bị tiệc rượu chiêu đãi người Đông Li.
Trên tiệc rượu ăn uống linh đình, đàm tiếu phong thanh (nói chuyện bàn tán về tin tức). Ngồi ở trên chủ vị là Bình vương địa vị cao nhất, cùng hôn sử(người đi sứ theo đoàn hòa thân) Kí Thanh Vân. Ngồi xuống ở vị trí thứ nhất bên cạnh Kí Thanh Vân là một người tuổi còn trẻ, tuấn dung trong sáng, còn trẻ nhưng không nóng nảy, trên người có một cỗ ngạo khí cùng quý khí, nhưng mà không làm cho người ta chán ghét, nhìn ra được xuất thân từ danh môn, một người cực kỳ vượt trội. Kí Thanh Vân nói đây là con cháu của mình Tiêu Vũ, lần này đi theo để học hỏi.
Thời điểm nhìn thấy người này, trong mắt Bình vương rất mau hiện lên một thứ gì đó khiến cho dù là Kí Thanh Vân cũng không phát hiện ra. Con cháu sao? Coi như là con cháu a, tuy rằng không có quan hệ huyết thống, nhưng mà muội muội của Kí Thanh Vân gả cho người hoàng gia Đông Li, vị này là người thừa kế của Đông Li hẳn cũng tính là con cháu hậu bối của Kí Thanh Vân.
Muốn hỏi Bình vương là như thế nào biết rõ, hắc hắc, có Diêm La tại đây, bọn hắn có cái gì không biết. Làm đối thủ tiềm tàng của Nguyên quốc, Đông Li bên kia thành viên hoàng thất chủ yếu có bộ dạng gì, bọn hắn đã sớm thông qua năng lực của Diêm La hiểu rõ nhất thanh nhị sở. Tuy rằng phụ hoàng không cho phép bọn họ dùng loạn năng lực của Diêm La, bất quá chính là nhìn coi đối thủ bộ dạng gì, điểm này sẽ không sao đi. Bất quá, không nghĩ tới Thái tử Đông Li thế nhưng từ xưa tới nay thông gia gặp nhau lại là thám thính hư thực của Nguyên quốc.
Bưng chén rượu, nhin vũ nương đang nhảy múa, bất quá tâm tư của Bình vương lại không ở tại đây. Trong lòng Bình vương thầm nghĩ, muốn biết được tình huống Nguyên quốc, biết thì sẽ thế nào, Nguyên quốc bí mật lớn nhất căn bản không tính là bí mật, biết rồi cũng sẽ truyền đi không được. Nhưng mà, hay là nên phòng ngự một chút a, tuy rằng hai người kia sẽ không để ý, bọn họ cũng không thể giống như vậy. Một hồi nói cho Hoàng thượng phát hiện của hắn, thuận tiện để cho trong triều đình cùng người trong cung quản tốt cái miệng của chính mình.
Kí Thanh Vân cùng Thái tử Đông Li căn bản không biết bản thân đã bại lộ, hai người bình tĩnh thưởng thức ca múa, mục tiêu của bọn họ là ở sâu bên trong cấm cung Nguyên quốc.
Thái tử Đông Li vì có thể tự mình điều tra Nguyên quốc, nhiều năm qua chưa bao giờ gặp một người Nguyên quốc, ẩn sâu tại thâm cung. Đông Li phương diện này cũng tự tin, ở địa bàn của chính mình tuyệt đối không có người Nguyên quốc nào có thể vượt qua bọn họ lẻn vào hoàng cung, cho nên vị Thái tử này mới không có ngụy trang gì mà hào phóng xuất hiện ở tại Nguyên quốc nơi này.
Chính là bọn họ tính sai, bởi vì có Diêm La tồn tại, Nguyên quốc đối với Đông Li hiểu biết vượt xa so với hiểu biết của Đông Li đối với Nguyên quốc. Tuy rằng một số ít chuyện tình cụ thể Quân Hành Tuyệt đã giới hạn xuống, Nguyên quốc không thể nào biết được, bất quá, hạn định là có lỗ hổng, đây cũng là Quân Hành Tuyệt đặt ra cố tình làm, chính là muốn nhìn một chút xem bọn hắn có thể hay không tìm ra lỗ hổng. Trước mắt xem ra, Quân gia sáu huynh đệ vẫn thực là thông minh. Dù sao muốn coi diễn, vẫn là xem người thông minh diễn. Bọn hắn sáu huynh đệ cùng Diêm La hỗ động, ở một bên khiến cho Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm thực vừa lòng.
Thông qua lỗ hổng này, Quân gia sáu huynh đệ nhờ Diêm La tiết lộ vẫn là biết được chút chuyện tình của Đông Li, sau đó thông qua phân tích tình báo trên tay một chút. So sánh với Đông Li lúng túng, Nguyên quốc bên này tốt hơn nhiều lắm.
Bình vương mỉm cười đem rượu trong chén uống cạn, đem chén rượu đặt lên trên bàn. Người hầu ở bên một bên hầu hạ lập tức vì Bình vương rót rượu, chính là lúc này đây rót rượu cũng không giống bình thường.
Khom người, đem bầu rượu nghiêng, tới gần Bình vương, đẩy ngã bầu rượu, lùi lại. Động tác thực bình thường, nếu bỏ qua chủy thủ kia đang rất nhanh đánh tới Bình vương.
Bình vương có chút bối rối, nhẹ nhàng lui một bước, tránh được chủy thủ, dùng sức đánh vào cổ tay kẻ tập kích. Kẻ tập kích ăn đau, chủy thủ rơi xuống, biết đã bại lộ, muốn rút lui, nhưng mà đối thủ của hắn như thế nào chính là Bình vương, bị Bình vương bắt giữ.
Hết thảy phát sinh rất nhanh, thời điểm sự tình chấm dứt, Bình vương đã bắt giữ được kẻ tập kích. Nhưng mà kẻ tập kích không phải chỉ có một người, mà mọi người lúc này cũng phát hiện ra tình hình, còn chưa phản ứng lại, Kí Thanh Vân bên này cũng đã xuất hiện tình huống.
Bình vương phản ứng nhanh nhất, ném chén rượu, ngoan chuẩn đánh trúng người kẻ tập kích, một kích ẩn chứa nội lực, làm cho kẻ tập kích trọng thương, vô lực tiến thêm một bước công kích, bên này tập kích cũng thất bại. Nhưng mà không để yên, lần này hành động rõ ràng là có tổ chức, đều là kẻ ám sát, vẫn luôn chú ý tình hình, cũng nhanh chóng làm ra ứng biến, cởi bỏ ngụy trang, xuất ra vũ khí, nghĩ muốn tấn công mục tiêu chính.
“Có thích khách.” Cuối cùng cũng có người hiểu được chuyện gì đang xảy ra, bắt đầu cao giọng hô.
Căn bản không cần những người này nói nhiều, nhóm tinh binh canh giữ một bên đã bắt đầu muốn hành động, cùng nhóm người ám sát giao thủ.
Tiếng kêu sợ hãi của nữ nhân, đồ ăn rơi xuống trên mặt đất, cái bàn đổ sụp, mọi người trốn đông trốn tay, hoang mang rối loạn không ngừng, hơn nữa song phương giao thủ, một mảnh hỗn loạn.
Trong hỗn loạn, không biết là ai bắn tín hiệu, quang mang màu quất ở trong không trung bay lên.
Bắt được thích khách, Bình vương bình tĩnh ở một bên nhìn một mảnh hỗn loạn nhăn mi, đây không phải tín hiệu của bọn họ, chính là của thích khách. Xem ra tổ chức rất lớn, có thể trà trộn vào tiệc rượu, nhân thủ sung túc, có chuẩn bị mà tới, vạch mưu đã lâu.
Bình vương cười lạnh, hừ, nghĩ rằng có thể giết hắn, nghĩ tới áp chế sát khí là có thể đủ để giấu diếm được hắn. Không nói hắn có thực lực tông sư, hắn từng đã trải qua ít nhiều chiến tranh, có sát khí gì mà có thể giấu diếm được hắn. Khờ dại, trên đời này người có thể giết được hắn có tồn tại, nhưng mà tuyệt đối không phải những người này. Không động thủ là bởi vì muốn nhìn một chút bọn họ tới tột cùng là muốn làm cái gì, muốn giết tới tột cùng là hắn hay là đám người Đông Li, hiện tại xem là giết cả hai.
Nhìn thấy thích khách hỗn chiến cùng thủ hạ, sắc mặt Bình vương một mảnh băng hàn, thực lực không tồi, không nghĩ tới bọn hắn thống trị Nguyên quốc, còn có thể thế lực như vậy tồn tại. Huynh đệ bọn hắn thật là an nhàn lâu quá, cũng quá ỷ lại Diêm La, cũng quá tự tin sơ sót, nghĩ tới giang hồ năm đó trải qua phụ hoàng cùng vị nào đó sau khi làm thương tổn, cao thủ tổn thất phần đông, tinh anh dự bị cũng tổn thất thảm trọng, tổ chức có thể cùng triều đình chống lại trong đoạn thời gian ngắn sẽ không phát triển được, đem lực chú ý đặt tới Đông Li bên này. Không nghĩ tới a, bọn họ rất tự đại.
Phụ hoàng là biết đi, trên đời này có cái gì có thể lừa gạt được hụ hoàng. Bọn họ làm cho phụ hoàng thất vọng rồi? Bình vương trong mắt hiện lên phức tạp, không, phụ hoàng là sẽ không để ý tới.
Rất nhanh, binh lính nhận được tin tức đã tới rồi, nhanh chóng ổn định trực tiếp kết thúc, bắt giữ thích khách.
“Nghiêm gia (nghiêm túc + tăng cường)thẩm vấn.” Bình vương tâm tình không tốt lạnh lùng nói.
“Bình vương.” Kí Thanh Vân đang muốn nói gì đó, lại bị đánh gãy.
Có người vội vàng tiến vào báo, “Báo, có người ám sát Đông Li Công chúa, thích khách đã bị bắt. Công chúa vô sự.”
“Cùng nhau thẩm vấn.” Bình vương lạnh lùng phân phó.
“Vương gia, tại hạ muốn đi xem Công chúa.” Kí Thanh Vân lo lắng đối với Bình vương nói.
Bình vương thấy Kí Thanh Vân, không dấu vết nhìn Tiêu Vũ, thấy bọn họ là thật tình lo lắng cũng biết việc này cùng bọn họ không có quan hệ, gật đầu, “Bốn vương cũng cùng đi.”
Kí Thanh Vân cũng không lấy cớ phản đối, cùng đi vấn an Công chúa.
Công chúa bị kinh sợ, may mắn chưa bị thương, người Đông Li cũng không có bị thương tổn, đơn giản ân cần thăm hỏi qua, Bình vương liền ly khai. Đi theo rời đi còn có Kí Thanh Vân, còn có Tiêu Vũ.
Vốn Tiêu Vũ muốn lưu lại, nhưng mà Công chúa là người đang đợi gả, một nam tử tuổi còn trẻ lưu lại là không tốt, hơn nữa không có người nào biết hai người bọn họ là huynh muội. Biết Công chúa vô sự, hai người thả lỏng tâm tình, nhưng mà Tiêu Vũ vẫn là có tức giận.
Rời đi nơi của Công chúa, vị Thái tử Đông Li này bắt đầu chất vấn, “Đây là Nguyên quốc sao? Ngay cả thích khách đều trà trộn được vào.”
“Tiêu Vũ.” Kí Thanh Vân bình tĩnh cảnh cáo, nơi này không phải là Đông Li, hắn không phải là Thái tử.
Thái tử Đông Li cũng ý thức được không đúng, vội vàng thu liễm, “Thật có lỗi, chính là bị kinh hách, có chút thất thố, thỉnh Vương gia thứ tội.”
“Vô phương, bổn vương có thể lý giải.” Bình vương trên mặt đã không còn thấy được lãnh ý, xem ra hai huynh muội này tình cảm tốt lắm, Thái tử Đông Li thất thố như thế là thật tâm quan tâm muội muội, ở hoàng gia là khó gặp được. Vị Thái tử này đối với muội muội tình cảm thật thân thiết, bất quá cho dù có cảm tình cũng so ra kém quyền thế, nếu không cũng sẽ không để cho Công chúa tới một nơi xa lạ như thế này. Ở trong hoàng gia, có lẽ sáu huynh đệ bọn hắn là đặc biệt kỳ lạ đi, mặc dù trước kia vì ngôi vị hoàng đế mà tranh giành nhưng cũng không ảnh hưởng tới cảm tình của bọn họ, dù sao bọn hắn đồng bệnh tương lân, mặt trên có người trấn giữ, huống chi cái màn tranh vị kia…
“Vương gia, không biết tại hạ có thể cùng đi thẩm vấn không?” Kí Thanh Vân cười, đề xuất, “Dù sao tại hạ cùng là đương sự, vừa rồi nếu không phải là Bình vương cứu giúp, tại hạ bản thân có lẽ đã trọng thương, càng nặng hơn chính là mệnh lạc hoàng tuyền. Hơn nữa thích khách to gan lớn mật ám sát Công chúa của Đông Li ta, về công về tư, tại hạ đều phải biết nắm được rõ ràng.”
Nói tới như vậy, làm cho người ta ngay cả lấy cớ cũng tìm không được, nói quốc sự của Đông Li, việc này là sự tình bang giao của hai nước, nếu chỉ là giết Bình vương liền thôi, lại còn làm Kí Thanh Vân bị cuốn vào, thiếu chút nữa chết oan chết uổng.
“Có thể.” Bình vương sảng khoái đáp ứng, nếu muốn coi thật hư của Nguyên quốc, liền xem đi, dù sao cho dù các ngươi đối với Nguyên quốc có địch ý, cũng sẽ không thành công. Làm không tốt chính là Đông Li các ngươi diệt quốc, để cho bọn họ thấy rõ một chút thực lực của Nguyên quốc, này Đông Li sẽ an phận vài phần đi.
Bình vương này đúng là đáp ứng thật mau, ở quốc gia của hắn là xảy ra chuyện gì vậy, quan viên quốc gia khác đều là lấy cớ cự tuyệt gã tham dự sự tình. Hơn nữa thích khách trước hết ám sát là Bình vương, khó bảo toàn trong đó không có bí ẩn gì.
Đông Li bọn họ nghe được tin tức, vị Bình vương này tay cầm quân quyền, năm đó là người có thực lực cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, tuy rằng thất bại, nhưng mà quân quyền vẫn như cũ nắm ở trong tay, lực ảnh hưởng không nhỏ, nếu không, hiện tại vị hoàng đế tại vị như thế nào dung nạp hắn được. Từ lúc thời điểm Bình vương thất bại, Bình vương đã nên chết. Việc này thực sự có thể liên lụy tới đấu tranh quyền lực ở Nguyên quốc, Bình vương này chẳng lẽ là cố tình tính toán để cho bọn họ biết, mượn thực lực của Đông Li, cướp lấy cái vị trí kia sao? Chính là Đông Li cách Nguyên quốc quá xa, cho dù có năng lực cũng không được a, Bình vương này hẳn là phải biết, hắn tới tột cùng là có tính toán gì?
Lấy trí tuệ của Kí Thanh Vân cũng nhìn không thấu, lấy kinh nghiệm chính trị của Thái tử Đông Li cũng không hiểu được, hai người trong đầu hiện lên các loại phán đoán, sau đó phủ quyết, không rõ a, thật sự không rõ.
Bình vương thấy hai người hết sức bình tĩnh cùng mình nói chuyện với nhau, nhưng mà tâm tư rõ ràng là không ở tại đây. Khóe miệng gợi lên ý cười thâm sâu, hai người yên lặng đang ở trong các loại phán đoán chưa phát hiện ra.
Đoán đi, đoán đi. Nước ở Nguyên quốc rất sâu, cùng lẽ thường không giống cũng có rất nhiều.
Truyện khác cùng thể loại
110 chương
34 chương
39 chương
85 chương
58 chương
117 chương
4 chương