3h chiều, trời trong xanh, không nắng, không gió, không mây và không mưa. Reng... Reng... Reng.... chiếc đồng hồ báo thức vang lên nó quơ tay quơ chân và kết quả là chiếc đồng hồ đã được ôm hôn đất mẹ. Nó mắt nhắm mắt mở đi vào WC để vscn. 5 phút sau nó bước ra từ WC và đi xuống phòng khách. - Bác Hải ơi, nhờ bác lên gọi 3 con heo đang ngủ trên kia xuống giúp cháu - nó - Vâng, thưa Công chúa - bác quản gia trả lời 3 phút sau - Thưa Công chúa, tôi đã gọi rất nhiều lần nhưng các tiểu thư không chịu dậy ạ - Được rồi, bác chuẩn bị cho cháu 1 các loa và 1 cái bịt tai.- nó nói - Vâng ạ Tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị xong và.... - CHO các cậu 5 - nó hét làm mọi thứ trong nhà rung chuyển - Cái gì thế? - cô giật mình tỉnh dậy và hỏi - THẰNG NÀO, CON NÀO DÁM PHÁ GIẤC NGỦ CỦA BÀ????? - nhỏ và Shara mắt nhắm mắt mở hét lên - CON NÀY.... - Nó nói - ĐÂU, CON NÀO RA ĐÂY COI ĐỂ BỌN TAO SỬ ĐẸP MÀY LUÔN! - cô, nhỏ và Shara đồng thanh - Con này đây, các cậu làm gì được tớ? - Nó nói - Áaa.... là cậu à Cally, không có gì đâu, chỉ là..... - cô lắp bắp trả lời - Chỉ là...? - nó lạnh lùng hỏi - Là.... ờ.... ừm....- cô nói ngắt quãng - Ak, thưa các tiểu thư..... tôi có chuyện muốn nói.....- bác quản gia như vừa nhớ ra được điều gì đó - Có chuyện gì ạ? - nó hỏi rồi quay mặt qua phía bọn nó nói - Lần này các cậu thoát được nhưng không có lần sau. 3 cô nàng sau khi nghe xong thì thầm cảm ơn bác quản gia - Thưa các tiểu thư, ngày mai các tiểu thư phải đi học ạ! - WTH!!???..... TẠI SAO.... BỌN CON CÓ BẰNG ĐẠI HỌC RỒI MÀ..... SAO PHẢI ĐI HỌC NỮA!!??? - 3 đứa bọn nó hét lên trừ nó - Ông bà chủ nói vậy ạ - Vâng bọn con biết rồi ạ, thế khi nào bọn con đi? - nó hỏi - Ngày mai ạ, áo quần đồng phục tôi đã chuẩn bị cho các tiểu thư rồi ạ - Bọn con cảm ơn bác ----------------------------------------------- - Chán quá.... - nhỏ than vãn - Chán thì đi bắt gián mà chơi- cô nói - Xì, ở đây không có gián- nhỏ - Vậy thì....- cô - Đi shopping không các cậu? - nó hỏi - Đi luôn - cả đám đồng thanh trừ nó. Nói xong thì ai lên phòng nấy để thay áo quần. ------------------- ta là dãy phân cách --------------------+ Sau khi thay áo quần xong bọn nó leo lên 4 chiếc xe Lamborghini yêu quý của bọn nó và phóng đến TTTM lớn nhất thành phố của tập đoàn Y.U.L. Bọn nó đi vào siêu thị trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Nó mặc một chiếc váy màu vàng dài đến ngang đầu gối. Ở giữa chiếc áo có dòng chữ "I LOVE YOU". Cô thì mang chiếc váy như nó nhưng nó màu hồng. Ở giữa có dòng chữ "I MISS YOU". Nhỏ cũng mang chiếc váy như 2 đứa nó nhưng màu xanh lá. Ở giữa váy có dòng chữ "I LIKE YOU". Shara cũng mang chiếc váy như 3 đứa nó nhưng màu xanh dương. Ở giữa váu có dòng chư "I BELIEVE YOU". - Bây giờ chúng ta đi đâu đây? - nó hỏi - Đi mua áo quần - cô nói - Không, đi mua sách - Shara không đồng tình với ý kiến của cô - Đi ăn đi - nhỏ - ĐI MUA SÁCH - ĐI MUA ÁO QUẦN - ĐI ĂN Bọn nó cứ nói qua nói lại và cuối cùng nó đã đưa ra 1 quyết định đúng đắn đó là " bây giờ mỗi người một huớng, muốn làm gì thì làm nhưng 5h 30 phảI tập trung ở cửa chính của siêu thị". Sau khi đưa ra quyết định đó thì ai cũng nhất trí và mỗi người đi về một huớng khác nhau. ------------- bên nó ------------ Đang tìm kiếm một cái gì đó thì bỗng nhiên nó dừng lại trước một sợi dây chuyền rất đẹp. Sợi dây chuyền có màu trắng, ở giữa có một con gấu được ghép bởi những viên kim cương có màu cam lấp lánh. - Chị ơi, lấy cho em sợi dây chuyền đó - nó và một cô gái nào đó đồng thanh. Cô gái đó ăn mặc thì thiếu vải, mặt thì chát cả tấn phấn.Bên cạnh cô gái đó là một chàng trai vô cùng đẹp trai đến nỗi những người mới nhìn lần đầu thì sẽ yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng nó thì miễn đẹp trai nhé. - Thưa quý khách, sợi dây chuyền đó chỉ còn có 1 thôi ạ - chị nhân viên đó nói - Anh ơi, em thích sợi dây chuyền đó - con nhỏ đó nói với chàng trai đang đứng ở bên cạnh - Lấy cho tôi sợi dây chuyền đó đi, tôi sẽ trả giá gấp đôi - hắn nói - Ơ nhưng mà..... - Con kia, khôn hồn thì hãy mua sợi dây khác đi không thì đừng trách - con nhỏ đó nói - ......- nó - Nè mày điếc hả? - thấy nó không trả lời nên con nhỏ đó tức giận hét lên - ...... - nó - Này, con kia mày dám xem thường tao đó hả? - Đợi cô nói xong thì sợi dây chuyền đã thuộc về tôi rồi - nó cười, nụ cười nhẹ nhưng đã làm cho tim ai đó lệch đi 1 nhịp (các bạn biết là ai rồi nhỉ) - Mày... mày dám, nói đi mày là ai hả??? - con nhỏ đó - Tôi là ai ư? Tôi là con của pama tôi, em của anh trai tôi, cháu gái của ông bà nội và ông bà ngoại của tôi - nó - Mày dám, thế mày có biết tao là ai không? - Cô là ai thì cô tự biết, liên quan gì đến tôi. Mà dù sao thì cũng cảm ơn vì cô không lấy sợi dây chuyền này nhé! - nó nói rồi bỏ đi. Còn con nhỏ đó thì đầu bốc khói, mặt đỏ như trái cà chua chính. Hắn nghĩ "cô ấy thật thú vị ^_^" ----------- Bên nhỏ ----------- Nhỏ vừa đi vừa ăn kem đang ăn thì... "Bốp" nhỏ vừa đụng phải một chàng trai. - Xin lỗi, xin lỗi, cậu có sao không? - nhỏ cúi người xin lỗi chàng trai đó và chàng trai đó không ai khác là Phạm Minh Tuấn (cậu). - Mắt cậu bị mù à? Tôi đứng ngay trước mắt cậu mà cậu không thấy à? - cậu bực mình quát - Này, tôi đã xin lỗi cậu rồi nha, sao cậu lắm chuyện quá vậy? - nhỏ nói trong khi vẫn cúi người không cho cậu nhìn thấy mặt mình. - Không lẽ xin lỗi là được à?. Cậu có biết chiếc áo này đắt nhất TG không? - cậu Nghe nói nói đến chiếc áo đắt nhất TG thì cô ngẩn mặt lên làm cho tim của cậu lệch đi một nhịp. "Đây không phải là áo mà mình thiết kế sao" cô thầm nghĩ - Đây có phải là áo do nhà thiết kế nổi tiếng Marry thiết kế không? - nhỏ hỏi - Đ...Đúng....Đúng rồi sao? - cậu cau mày hỏi chiếc đó chỉ có 5 chiếc trên TG thôi nên ai mà chẳng biết đến chiếc áo đó. - Tôi sẽ đền lại chiếc áo đó cho cậu và cậu phải đền lại kem cho tôi. Ok??? - Được thôi -------------------- bên cô -------------------- - Chị ơi, lấy cho em chiếc áo đó! - cô và một con nhỏ chảng chọe nào đó đồng thanh - Anh ơi, anh bảo con nhỏ đó mua cái khác đi, em thích cái đó à! - con nhỏ đó nói với chàng trai bên cạnh - Này cô kia... ơ......- cô định nói gì đó nhưng khi thấy chàng trai đứng bên cạnh con nhỏ đó thì không nói nữa (chàng trai đứng bên cạnh con nhỏ đó là Nguyễn Hàn Minh Vương - anh song sinh của nó mà bọn nó thì không cho ai biết là bọn nó về VN ngoại trừ bác quản gia nên cô không nói nữa để tránh gây sự chú ý tới anh). - Sao? - con nhỏ đó hỏi - À... ờ.. không có gì đâu, nếu cô thích chiếc váy đó thì cứ lấy đi, tôi đi mua cái khác vậy- cô nói rồi đi qua cửa hàng váy khác. ------------------------ Bên Shara ------------------------ Cô đi lòng vòng trong tiệm sách để tìm cuốn sách mà cô đang cần tìm. Sau 5, cô đang đứng trước một cái giá để sách và cái giá đó cao 1m 90. Mà cô chỉ cao 1m 75 thì để lấy được cuốn sách đó hơi khó. Nhìn quanh thì cô thấy một cái ghế cô nghĩ " dùng chiếc ghế này thì mình sẽ lấy được quyển sách đó " nên cô chạy tới chiếc ghế đó và kéo nó tới chỗ để sách nhưng khi cô đưa tay lên để lấy quyển sách đó thì cùng lúc đó cũng có một cách tay đưa lên để lấy quyển sách đó. - Này, cậu cần quyển sách này phải không? - chàng trai đó hỏi - Uk, nhưng cậu cầm đi, tôi không cần lắm - Shara nói - Uk, vậy thôi. Tôi lấy đây - chàng trai đó nói rồi cầm cuốn sách đi về quầy tính tiền ------------ quay lại --------------- Thật ra chàng trai đó lấy sách cho Shara nhưng khi Shara nói vậy nên chàng trai đó lấy quyển sách đó và chàng trai đó không phải là ai khác mà là Hoàng Minh Phúc (Gin). Lúc đó Gin đang ngồi đọc sách gần đó thì thấy một cô gái đang lấy một quyển sách một cách rất là khó và mới nhìn sơ qua thì thấy cô ấy cũng đẹp nên Gin mới tới lấy quyển sách cho cô ấy. ------------------------------- Sau khi mua đồ xong, 4 cô nàng nhà ta tập trung ở của chính của TTTM . - Mệt quá!!!- cô nói - Về nhà, ngủ sớm, mai đi học - nó lạnh lùng nói vì đây là chỗ đông người nên nó muốn tiết kiệm lời nói của mình. - Uk - bọn nó đồng thanh(- nó) sau đó 4 bọn nó ra xe và lái về nhà ----------------- END CHAP 2 NHA MINA