Tu Chân Thế Giới
Chương 834
Vi Thắng bỗng có cảm ứng.
Cùng lúc đó, bên ngoài quân doanh vang lên những tiếng huyên náo. Mấy ngày nay Uyên Lao chiến bộ thủ vệ vô cùng sâm nghiêm, xung quanh không những bày ra một loạt cấm chế mà mọi người đều trong tư thế chuẩn bị, bất cứ lúc nào cũng có thể chiến đấu, tuần tra thì càng thêm dày đặc.
Mặt Thi Bội vẫn rất trầm tĩnh, không chút biểu cảm.
Bất luận chiến bộ nào một khi đã có sự chuẩn bị, vậy đối phương muốn tiến vào chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng gì, huống hồ còn là chiến bộ sắt thép như Uyên Lao chiến bộ.
Vi Thắng thôi không nhìn ra ngoài mà quay sang nhìn Thi Bội.
Mặc dù Thi Bội giống như người đá nhưng đối với Vi Thắng vẫn còn chút khách sáo: "Vi sư không cần lo lắng, muốn đột phá binh sĩ phía ngoài không đơn giản như vậy."
Vi Thắng thấy đối phương khách sáo cũng gật đầu: "Khi nào cần ta ra tay thì cứ lên tiếng, không nên khách sáo."
Nhìn chung chỉ cần đối phương không huy động nhiều người thì như thế là đủ.
Trên mặt Thi Bội nở nụ cười tươi: "Được!"
Hai người đều không phải loại lắm lời, nói xong liền im lặng, Vi Thắng lại nhắm mắt nhập định, thí thần huyết kiếm phiêu phù trước mặt hắn toát ra huyết khí lạnh lẽo.
Thi Bội quang sang để ý tới động tĩnh phía bên ngoài.
Nhưng rất nhanh phía trước đã có báo động.
Thi Bội hơi kinh ngạc, Uyên Lao chiến bộ trấn thủ ở Sát Uyên lao ác liệt nhất, có thể nói đây chính là một chiến bộ thép, mỗi người đều là kẻ coi thường sinh tử, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Đội quân sắt thép này là do một tay Chung Đức tạo nên, ai cũng có thể xả thân vì Chung Đức!
Toàn quân trên dưới đều biết rõ, mục tiêu của Thiên Hoàn chính là Chung Đức đại nhân.
Tất cả chiến bộ đều không cần động viên, mọi người đều tràn ngập chiến ý.
Bọn họ tác chiến ở bản địa, có rất nhiều thời gian bố trí, có thể nói đã chiếm hết địa lợi. Theo dự đoán của Thi Bội thì hoàn toàn có thể ngăn cản được công kích của đối phương.
Không nghĩ tới tiền tuyến lại không thể ngăn cản được đột kích của đối phương, có thể thấy tiền tuyến đã phải đối mặt với áp lực lớn tới mức nào.
Thi Bội vô cùng kinh ngạc, lập tức ý thức được đối phương đã huy động nhiều cao thủ hơn so với dự đoán của bọn họ! Tình huống so với những gì họ tưởng tượng thì nghiêm trọng hơn nhiều.
--
Thân pháp Mễ Vu cực nhanh, hai vị hoàn chủ bám sát theo sau bảo vệ hai bên sườn của hắn, ba người tựa như một mũi nhọn đột phá vào bên trong doanh trướng. Mễ Vu chỉ thấy đang có một ngọn lửa bùng cháy trong lồng ngực, công kích hắn phát ra vô cùng mạnh mẽ, thần văn cuồn cuộn không ngừng cung cấp thần lực khiến hắn có cảm giác dùng mãi không hết sức.
Bốn phía đều là địch nhân, hắn không cảm thấy chút sợ hãi nào.
Thân pháp như điện, quang mang trong tay tựa như đao phong sắc bến không ngừng lóe lên rồi biến mất trong không trung. Không thể không nói, chiến đấu là giáo viên tốt nhất. Lần đánh nhau trước với Tả Mạc, Mễ Vu đã hưởng lợi rất nhiều, chiến pháp của hắn cũng trở nên tinh tế hơn.
Đang!
Thần trang của đối phương chợt lóe sáng, ngăn cản công kích của hắn nhưng Mễ Vu đã sớm đoán được, thần trang của Uyên Lao chiến bộ là do Mạc Vân Hải chuyên môn chế tạo cho bọn họ. Trình độ thần trang của Mạc Vân Hải không hề dưới Thiên Hoàn, khả năng phòng ngự vô cùng xuất sắc.
Công kích liên hoàn ập tới.
Một chùm sáng lặng lẽ không chút tiếng động xuất hiện ở sau gáy đối phương.
Trong nháy mắt quang tráo do thần trang phát ra sụp đổ, chùm sáng lặng lẽ không chút tiếng động xẹt qua cổ đối phương.
Một đường máu hiện ra trên cổ đối phương, đối phương cứng đờ ra.
Mễ Vu thừa thắng xông lên, một đòn đánh vào người đối phương, phanh, trong nháy mắt đầu rời khỏi thân, vòi máu phun trào hóa thành một chùm huyết vụ, thi thể không đầu giống như bao cát đổ ập về bên trái của hắn.
Dựa theo thế tới, thần văn dưới chân Mễ Vu bất ngờ sáng lên, bảy bóng người giống nhau như đúc đồng thời xuất hiện, đồng thời xuất hiện còn có mười bốn đạo đao mang sắc bén.
Nhưng nằm ngoài dự đoán của hắn bảy người không bị giết chết.
Chỉ có một người chết tại chỗ, hai người là do hoàn chủ bên cạnh giúp đỡ giết chết. (trên viết bảy, dưới có ba, không hiểu PT có lộn số không nữa, mình giữ nguyên vì không liên quan quá nhiều)
Uyên Lao chiến bộ quả nhiên danh bất hư truyền!
Trong lòng Mễ Vu thoáng run lên, thực lực của hắn không biết gấp bao nhiêu lần những binh sĩ này nhưng khi xông vào trong trận vẫn cảm giác thấy vô cùng chật vật.
Cảm giác áp lực mãnh liệt này giống như không khí vậy, không thể nhìn thấy nhưng đúng là có tồn tại. Những binh sĩ kia không hề sợ chết, như coi thường sinh mệnh, tiên huyết khắp trời không khiến bọn họ có chút xao động gì. Từng gương mặt phủ đầy vết thương, vẻ mặt hờ hững đánh về phía hắn, dù là lúc chết vẫn giữ vẻ mặt hờ hững đó. Sống lưng Mễ Vu không khỏi cảm thấy lành lạnh.
Hắn không phải chưa bao giờ gặp qua tinh nhuệ, chiến bộ hiện tại dưới trướng Mễ Nam của Mễ gia cũng là danh quân trong thiên hạ, tinh nhuệ hàng đầu, hắn ra vào không biết bao nhiêu lần nhưng chưa bao giờ cảm nhận được điều tương tự như này.
Mễ Vu không tấn công hết sức, nhiệm vụ của hắn là thu hút sự chú ý của đối phương, giảm thiểu tiêu hao thần lực chuẩn bị cho tác chiến lâu dài.
Khóe mắt bỗng thấy có một tiểu đội bảy người xông tới, hắn vội vàng gập người lại, tấn công một hướng khác. Tấn công chiến trận, Mễ Vu đã có chút ít kinh nghiệm, một khi nhân số đối phương vượt quá năm người thì khả năng chiến đấu sẽ tăng vọt, ba người bọn họ vẫn có thể dành phần thắng nhưng lại dễ bị cuốn lấy.
Tốc độ ba người rất nhanh, vô cùng trơn trượt, dù cho người xung quanh không ngừng can thiệp làm giảm tốc độ của bọn họ nhưng vẫn không thể nào cuốn lấy bọn họ.
Mễ Vu xuất thân từ Thiên Hoàn nên cảm thấy cấm chế mà doanh địa bố trí là vô cùng đơn giản. Bọn họ không mất chút công sức nào liền thoát khỏi cạm bẫy, cấm chế, không ngừng di chuyển, không để cho đối phương có cơ hội bao vây.
Nhịp độ chiến đấu rất nhanh, vô cùng kinh khủng.
Trong khoảng một trăm giây, ba người đã chém giết hơn bốn chục người, chiến đấu trong hỗn loạn đối với loại đầu óc bình tĩnh, phản ứng nhanh như Mễ Vu mà nói là vô cùng thích hợp.
Nhưng tấn công với nhịp độ cao như vậy, dù cho Mễ Vu đã chú ý lưu lực thì mức tiêu hao vẫn rất kinh người.
Tiêu hao của hai vị hoàn chủ bên cạnh hắn càng lớn hơn.
Ba người xung kích có tác dụng rất to lớn, bọn họ tựa như một thanh đảo mỏng mà yêu dị, di chuyển bất định tìm kiếm cơ hội trong xương cốt của đối phương.
Trận hình của đối phương không thể tránh khỏi đã xuất hiện sơ hở.
--
Tang Đông so với Mễ Vu bình tình thì dũng mãnh hơn nhiều.
Hắn chỉ có một mình, dứt khoát mạnh mẽ, nơi hắn đi qua chỉ có thân thể gãy nát, máu chảy thành sông.
Ở trong Thiên Hoàn, thần văn của hắn cũng có chút khác lạ. Nếu Tả Mạc có mặt ở đây nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện ra, thần văn của Tang Đông có chút tương tự như Tuyên Văn của Mạc Vân Hải, thần lực dâng trào được bao phủ bởi một tầng huyết ảnh nồng nặc.
Hắn tựa như một con mãnh thú, không chút lý lẽ, chỉ va chạm.
Hai mắt tràn ngập tơ máu, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng rống, trên người mang theo một đạo huyết ảnh như ngưng thực, trực diện nghênh đón địch nhân, giống như trâu điên cuồng bạo đâm đầu vào chiến trận của đối phương.
Bùng bùng phanh!
Vài bóng người giống như bao cát bắn ra ngoài, ánh sáng trên người trở nên ảm đạm, không chết cũng bị thương.
Máu trên mặt đất không ngừng chìm vào huyết ảnh trên người hắn, trong nháy mắt, huyết ảnh trở nên vô cùng nồng nặc.
Tang Đông bỗng phát ra tiếng rống rung trời, thanh thế của hắn vì thế mà mạnh hơn trước vài phần!
Tang Đông, phệ huyết thần văn của hắn là thần văn thích hợp nhất trên chiến trường, nó có thể không ngừng hấp thu tiên huyết chuyển hóa thành thần lực. Ở trên chiến trường hắn chính là một cỗ máy giết chóc, đấu pháp vô cùng dã man, không biết tới mệt mỏi, chỉ cần nơi nào có máu thì hắn có thể tiếp tục chiến đấu.
Khác với mấy thủ tịch còn lại, Tang Đông chính là một kẻ cuồng chiến đấu, bình thường không thể nhìn thấy bóng dáng hắn ở trong môn phái, nơi hắn thích nhất chính là chiến trường.
Mấy năm nay Thiên Hoàn không có đại chiến nhưng tiểu chiến ở biên cảnh đều có bóng dáng của hắn.
Nếu như nói Lê Tiên Nhi là người có thiên phú xuất sắc nhất Thiên Hoàn, là đệ tử có thực lực mạnh nhất thì Tang Đông chính là gia hỏa có lực sát thương kinh khủng nhất trong bốn vị thủ tịch.
Tang Đông tấn công vô cùng mạnh mẽ tạo cho Uyên Lao chiến bộ áp lực cực lớn.
Hắn giống như một con trâu điên không biết mệt mỏi, không ngừng tấn công trận địa địch.
Cho dù là Uyên Lao chiến bộ sắt thép lúc này cũng xuất hiện khe hở.
Tả Mạc nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn bên dưới thì thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần đến chậm hơn chút thì nguy hiểm to rồi.
Dưới tình huống như vậy mà Uyên Lao chiến bộ vẫn còn chưa sụp đổ đã nói lên được đây là một đội quân có kỉ luật vô cùng sâm nghiêm. Nếu đổi lại là một chiến bộ khác mà gặp phải những cao thủ của Thiên Hoàn chỉ sợ đã sớm tan tành.
Khi số lượng cao thủ đủ nhiều thì trừ khi chiến bộ cũng có cao thủ áp trận, bằng không thì chịu thiệt chính là chiến bộ. Cao thủ với thực lực cá nhân siêu cường khiến bọn họ có thể thoải mái di chuyển trong chiến bộ và chủ động trong chiến đấu, chiến bộ chỉ có thể bị động ứng chiến. Nếu nhân số của đối phương ít vậy chiến bộ với ưu thế nhân số chỉ cần không tiếc thương vong là có thể giết chết đối phương. Nhưng nếu cao thủ tới đông mà chiến bộ lại khuyết thiếu cao thủ thì chiến bộ sẽ gặp phải nguy hiểm.
Tình huống trước mặt chính là như thế.
Cao thủ Thiên Hoàn đã dốc toàn lực, Uyên Lao chiến bộ tinh nhuệ như vậy mà bị áp chế tới mức kết thành chiến trận cũng khó.
Tả Mạc thấy vậy thì thầm sợ hãi, về sau phải cấp cho đám người mẹ trẻ Biệt Hàn mấy cao thủ, nếu không gặp phải loại tình huống như này thì thật quá nguy hiểm.
Ưu thế của chiến bộ là tấn công trực diện đại quy mô, chiến đấu trong phạm vi nhỏ như này thì không thể bằng cao thủ thần lực có thân pháp linh hoạt, công kích cường hãn được.
Uyên Lao chiến bộ mệt mỏi đã xuất hiện kẽ hở.
Mắt Tả Mạc bỗng nheo lại!
Hắn nhìn thấy một lão giả.
Trong chiến trường hỗn loạn, người này giống như đi bộ nơi sân vắng, vô cùng thong dong tự tại. Tốc độ của hắn không nhanh nhưng người xung quanh không ai có thể ngăn cản được hắn nửa bước.
Một tiểu đội bảy người không chút do dự đánh về phía lão giả, quang mang do chiến trận phát ra vô cùng chói mắt.
Lão giả không có bất cứ động tác gì, tiểu đội bảy người ở trong quang mang chiến trận ầm ầm hóa thành bảy hỏa cầu.
Hắn thản nhiên đi tiếp, không nhìn xuống dưới chân, một bước đạp vào trong cấm chế.
Ngay khi mọi người đều cho rằng cấm chế sẽ phát động thì phù văn của cấm chế dưới chân đột nhiên sáng ngời, ngay sau đó, ánh sáng bùng nổ với tốc độ kinh người lan tràn bốn phía.
Nơi hắn đi qua, bất luận là cấm chế sáng hay tối, phù văn không cái nào lọt lưới, tất cả đều trở nên sáng ngời!
Mặt đất của doanh địa hiện lên vô số phù văn.
Toàn bộ cấm chế đều được phát động!
Truyện khác cùng thể loại
161 chương
147 chương
144 chương
36 chương
80 chương