Chiến pháp của Ma tộc chính là tập trung tất cả sức mạnh của cả đội ngũ lên người Chiến tướng chỉ huy, rồi sau đó Chiến tướng sẽ phát động tấn công. Vì vậy chiến pháp của Ma tộc có yêu cầu cực cao đối với Chiến tướng chỉ huy, ngoại trừ việc nhanh nhạy trong chiến đấu và thường xuyên luyện tập hàng ngày ra, thì Chiến tướng cần phải có thực lực cá nhân mạnh mẽ, nếu không sẽ không chịu được lực lượng khủng bố của cả Chiến bộ truyền tới. Trước kia Hải Vân Kim cũng không có danh tiếng gì, nhưng từ khi hắn bắt đầu tu luyện Thần lực, thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, nhanh chóng trở thành một trong Tam đại Chiến tướng của Liên minh Ma Soái. Đấu pháp của hắn cũng kế thừa những điểm đặc sắc trong chiến pháp Ma tộc. Nhờ có thân thể đã được trải qua rèn luyện của Thần lực, cho nên hắn có thể chịu được lực lượng truyền vào mạnh mẽ hơn, không những thế Thần lực còn giúp hắn dễ dàng điều khiển luồng sức mạnh của cả Chiến bộ truyền vào người hắn. Ầm! Toàn bộ lực lượng của Chiến bộ như bị thỏi nam châm hút lấy, ùa vào người hắn, rồi hóa thành vô số đao mang sáng rực. Mỗi một đạo đao mang dài tới vài dặm, trông giống như một thanh lưỡi hái quét ngang qua toàn bộ chiến trường. Cả chiến trường vang lên những tiếng gào thét thê lương. Nếu một Chiến tướng bình thường phải đối diện với một kích này của Hải Vân Kim, thì ắt hẳn vị Chiến tướng đó sẽ vô cùng sợ hãi, tay chân bủn rủn mất hết ý chí chiến đấu. Nhưng địch nhân trước mặt Hải Vân Kim lại là Biệt Hàn, kẻ nằm trong nhóm mười Chiến tướng xuất sắc nhất Tu Chân giới. Một kích này của Hải Vân Kim e rằng khó có thể làm hắn rung chuyển. Đối diện với một kích như vậy Nghiệt Bộ chỉ lẳng lặng thay đổi vị trí, đột nhiên một số người biến mất không một tiếng động rồi sau đó lại xuất hiện ở vị trí khác. Chỉ trong chớp mắt, Nghiệt Bộ đổi sang một trận hình khác Lâm! (DG: Lâm Phật - Như phật tổ giáng lâm) Những thiền âm nhẹ nhàng vang lên trong không gian đầy tiếng gió rú và tiếng kêu gào thảm thiết, giữa những âm thanh hỗn loạn ấy, thiền âm vẫn sắc bén lạ thường, mỗi một tiếng vang lên như đánh sâu vào lòng người. Những tên Ma tộc có thực lực hơi yếu, khi nghe được thiền âm này thân hình bỗng trở nên run rẩy, suýt chút nữa tâm trí bị thất thủ. Nghiệt Bộ vốn xuất thân từ Huyền Không tự, đến tận bây giờ trên người bọn họ vẫn có dấu vết của Huyền Không tự. Dưới lòng bàn chân những thành viên Nghiệt Bộ xuất hiện một vầng hào quang màu đỏ sậm trông như một đóa hoa đang nở rộ, vàng sáng màu đỏ đó không ngừng lưu chuyển, rồi bay thẳng lên bầu trời sau đó hợp lại với nhau thành một chiếc ấn lớn màu đỏ sậm. Rầm rầm rầm! Đao mang có uy thế kinh người đánh trúng lên chiếc ấn đỏ đang lơ lửng giữa không trung. Một tiếng nổ mạnh vang lên, từng luồng sóng âm từ vụ nổ cuồn cuộn như sóng biển tràn ra xung quanh bao phủ toàn bộ chiến trường. Khi hào quang tan hết, chỉ thấy giữa không trung còn lại một chiếc đại ấn ảm đạm thi thoảng mới lóe lên chút ánh sáng, bề mặt đại ấn bị đao mang tàn phá tạo thành một vết đỏ, còn Nghiệt Bộ cũng bị chết đi mười thành viên, nhưng đao mang bay đầy trời cũng tiêu tán không còn lại gì. Trên mặt Biệt Hàn vẫn không lộ ra chút tình cảm nào, khuôn mặt hắn vẫn cứng đờ và lạnh lùng như nham thạch, dường như trận đấu kịch liệt vừa diễn cũng không đủ tạo lên một gợn sóng nhỏ trong lòng hắn vậy. Nhưng..., phòng thủ không phải là phong cách của Biệt Hàn. Biệt Hàn có danh xưng là "Xâm lược như hỏa", thì làm sao có chuyện hắn chỉ biết phòng thủ mà không tấn công? Nghiệt Bộ lại lặng lẽ thay đổi trận hình một lần nữa, trận hình lúc trước của Nghiệt Bộ là Quỷ vương ấn trận, chỉ trong chớp mắt đã biến thành trận hình đột kích Vi Đà Phục Ma trận, đây là một trận hình có tính công kích rất mạnh. Toàn thân Nghiệt Bộ phát ra những luồng ánh sáng màu hồng rực rỡ, con ngươi màu xám vẫn tĩnh lặng như nước không toát ra chút sinh cơ nào, đem đến cho người ta cảm giác hết sức quỷ dị và áp bức. Vô số tia sáng màu đỏ nhỏ như sợi tóc, quấn quanh thân thể những thành viên Nghiệt Bộ, khiến thân hình bọn họ lơ lửng giữa không trung. Còn dưới chân bọn họ hiện lên một đạo kinh văn màu đỏ. Kinh văn dưới chân bọn họ không ngừng chuyển động tạo thành những tiếng như âm thanh tụng kinh văng vẳng bên tai, mấy nghìn đạo kinh văn cùng chuyển động tạo thành một luồng khí tức kinh khủng, từ từ ngưng tụ bên trên chiến trường. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi ba hơi thở, một thân hình khổng lồ hiện ra, thân ảnh này hiện ra từ giữa hư không, lúc đầu hình dáng vẫn còn nhạt càng về sau càng trở nên rõ nét. Bầu trời trên chiến trường xuất hiện một thân ảnh cao ngạo và to lớn như ngọn núi, đó chính là pháp tướng của Vi Đà, trông không giận mà uy nghiêm, từng luồng khí tức khủng bố đến cực điểm lấy pháp thân làm trung tâm rồi tràn ra xung quanh như sóng triều. Hai con mắt của Vi Đà phát ra hào quang kim sắc, đôi mắt không lộ vui buồn nhìn xuống Chiến bộ của Hải Kim Vân, sau đó đột nhiên Vi Đà vuơn cự chưởng đập xuống Hải Kim Vân. Ầm! Một tiếng nổ lớn như sóng triều giận giữ vang lên! Từ vụ nổ sinh ra luồng khí kinh người, quét qua mọi người như một cơn lốc xoáy. "Tới tốt lắm!" Hải Kim Vân gầm lên một tiếng như xuyên thấu trời xanh, trong tiếng gầm của hắn có thể thấy được chiến ý đang cuồn cuồn sôi trào, không có gì có thể làm hắn hưng phấn hơn việc đối đầu trực diện. Thân thể lớn như ngọn núi của Vi Đà mang đến cho người ta cảm giác áp lực, toàn bộ Chiến bộ của Hải Kim Vân đều năm dưới chiếc bóng của Vi Đà. Nhưng Hải Kim Vân vẫn bình thản không chút sợ hãi, hắn chỉ đem đại đao đen nhánh để ngược trong tay, trong mắt sôi trào chiến ý, chân hắn đạp mạnh xuống đất, thân hình hắn lao về hướng cự chưởng trên trời như một mũi tên, rồi chém thanh đại đao về phía cự chưởng. Trên thân đại đao xuất hiện một luồng kim quang chói mắt, rồi sau đó có vô số luồng kim quang tập trung lên thân đao, khiến thân đại đao như hiện ra một lớp dịch kim sắc đang không ngừng lưu chuyển, hào quang bắn ra bốn phía xung quanh. Thần kỹ Phi Kim Trảm. Hắn điên cuồng trút Thần lực trong cơ thể vào đại đao trong tay, luồng lực lượng cuồng bạo của cả Chiến bộ truyền vào người hắn được Thần lực xoa dịu trở nên yên tĩnh hẳn. Một ánh đao như xé rách bầu trời xuất hiện, rồi sáng rực lên. Cự chưởng của Vi Đà lập tức bị đánh tan thành mảnh nhỏ, Vi Đà phẫn nộ gầm lên một tiếng, bàn tay còn lại liền chụp tới ánh đao. Ngay lập tức cánh tay còn lại cũng cùng chung số phận với cánh tay trước, khi tiếp xúc với đại đao lập tức bị chém nát thành mảnh nhỏ. Dư lực của ánh đao chém lên người Vi Đà, khiến thân hình Vi Đà cứng đờ rồi tan biến giữa hư không. Chiến ý trong người Hải Kim Vân đã bốc lên đến cực điểm, không có gì làm hắn kích động bằng việc đối chiến và đánh tan sát chiêu của Biệt Hàn. Biệt Hàn cũng chỉ như vậy mà thôi! Một chút hoang mang và sợ hãi trong lòng hắn cũng tan biến theo một đao vừa rồi. Nhưng đúng lúc này hắn phát giác ra một điều gì đó khiến sắc mặt hắn biến đổi. Không biết từ lúc nào, xung quanh chiến bộ dưới chân hắn, xuất hiện một phù trận màu đỏ đang xoay tròn. Sau đó phù trận màu đỏ phát ra những luồng hào quang bao phủ toàn bộ binh lính Ma tộc, rồi nhanh chóng biến những binh lính đó thành những vũng máu. "Tử Dẫn Qua". Đây là một loại chiến trận hết sức kì lạ của thiền môn, chiến thuật này lấy bản thân làm vật dẫn rồi triệu hồi tử vong, ưu điểm của nó chính là phát động cực nhanh hơn nữa uy lực cũng kinh người. Chiến thuật này là một trong những chiến pháp mà Nghiệt Bộ hay dùng. Nhưng chiến pháp này khác với nguyên bản của Huyền Không tự, nguyên bản của chiến thuật này là dùng tính mạng của một hay nhiều chiến sĩ Nghiệt Bộ để làm vật dẫn để phát động trận pháp tử vong. Còn Biệt Hàn lại có suy nghĩ khác người, hắn triệu hồi ra Vi Đà Thiên Tôn, rồi dùng tính mạng của Vi Đà Thiên Tôn để phát động trận pháp. Thực lực của Vi Đà Thiên Tôn rất mạnh mẽ, cho nên khi dùng tính mạng của nó để làm vật dẫn sẽ khiến cho uy lực của Tử Dẫn Qua lớn kinh người. Khi "Tử Dẫn Qua" được phát động, chỉ trong nháy mắt hơn ba trăm binh sĩ Ma tộc bị hóa thành vũng máu, đến tiếng kêu trước khi chết cũng không kịp phát ra. Hai mắt Hải Kim Vân đỏ rực lên, hắn không ngờ mình lại rơi vào bẫy của Biệt Hàn. "Đi chết đi!" Hắn gầm lên giận dữ, đại đao trong tay phi về hướng Biệt Hàn! Phi Kim Trảm - Nộ Đào! Ầm! Đại đao như một cơn sóng dữ ầm ầm phi tới Biệt Hàn, phạm vi của chiêu đao này rất lớn, bao trùm toàn bộ không gian khiến người ta sinh ra cảm giác không thể tránh. Sắc mặt Biệt Hàn biến đổi, hắn cũng cảm giác được uy lực của chiêu đao này khủng bố đến cỡ nào. Thế nhưng Biệt Hàn đâu phải kẻ sợ chiến? Khuôn mặt hắn nhanh chóng phục hồi lại vẻ lạnh lùng vô cảm, thân hình hắn đột nhiên biến mất. Lập tức đằng trước cơn sóng dữ kim sắc không còn bóng người nào. Bách Quỷ Tuyến Ảnh Trận! Nghiệt Bộ có thân phận khá đặc thù, trên người bọn họ đều có vô số cấm chế, những cấm chế này có đem đến cho bọn họ thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng đem đến cho họ thống khổ vô tận, không những thế những cấm chế này còn có tác dụng giam cầm hồn phách của bọn họ. Những cấm chế này cũng không phải là bí pháp bất truyền của Huyền Không tự, mà đại đa số cấm chề đều là những bí quyết cực kì bí mật của thiền môn được Huyền Không tự âm thầm thu thập trong suốt mấy nghìn năm. Bách Quỷ Tuyến Ảnh Trận là một trong số đó, trận pháp này làm cho Nghiệt Bộ có thể độn không (DG: phi độn trong không khí), khiến cho tốc độ phi hành của bọn họ hơn bình thường rất nhiều. Khóe miệng Hải Kim Vân hiện lên nụ cười lãnh lẽo, tuy thủ đoạn của Biệt Hàn tầng tầng lớp lớp, nhưng trong mắt hắn những thủ đoạn này chỉ nói lên một điều, Biệt Hàn là một con hổ giấy mà thôi. Một Chiến tướng chân chính, không cần phải dùng những thủ đoạn nhỏ! Hắn dùng đại đao trong tay chém ngang một nhát, lập tức cơn sóng dữ kim sắc kia đột nhiên nổ tung, hóa thành mấy trăm đạo kim quang lao về hướng đội hình của Nghiệt Bộ. Đội hình Nghiệt Bộ vừa độn không xong, chưa kịp có phản ứng gì đã bị mấy trăm đạo kim quang hoàn toàn thôn phệ. Nhưng trên mặt Biệt Hàn vẫn không lộ ra chút tình cảm nào, dường như hắn không thèm để ý tới thương vong của Nghiệt Bộ. Chiến đấu càng lúc càng trở nên khốc liệt, giống như một cuộc chiến chính diện công kích vậy, chênh lệch giữa hai bên càng lúc càng được kéo nhỏ. Đến lúc này Chiến tướng hai bên chỉ còn so kinh nghiệm chiến đấu và sự hiểu biết chiến pháp của mỗi vị Chiến tướng chỉ huy. Với cấp bậc của trận chiến này, hai bên không được phép mắc một sai lầm dù nhỏ nhặt nhất, nếu mắc phải điều đó đồng nghĩa với toàn diệt. Chiến tướng hai bên đều là người công mạnh thủ yếu, cho nên chiến đấu càng lúc càng trở nên khốc liệt, con số thương vong của hai bên không ngừng gia tăng. * * * Thường Vũ Sinh chăm chú nhìn vào chiến trường, bất kì một chi tiết nhỏ nhặt nào cũng không thể thoát qua khỏi mắt hắn. Hải Kim Vân là Chiến tướng có công kích mạnh nhất Liên minh Ma Soái, trận chiến chính diện công kích có thể giúp hắn phát huy đươc thực lực mạnh nhất. Vậy mà, không những Biệt Hàn có thể đối kháng cùng Hải Kim Vân mà còn chiếm thượng phong. Tuy ưu thế của hắn cũng không rõ ràng, nhưng chính xác là hắn đang chiếm thế thượng phong. Việc xung trận là kĩ năng cơ bản của mỗi vị Chiến tướng, cho nên gần như chẳng có vị Chiến tướng nào có thể mắc sai lầm về chuyện này, vậy mà Biệt Hàn lại nắm giữ thế thượng phong, điều này cho thấy thực lực cơ bản của Biệt Hàn mạnh hơn Hải Kim Vân vài bậc. Thế nhưng... Ưu thế này cũng không lớn đến mức độ có thể lấy một địch hai. Vậy sao Biệt Hàn lại dẫn dắt tình thế đến cục diện như thế này? Có thể nói, cục diện trước mắt hoàn toàn do một tay Biệt Hàn tạo ra. Vậy tình thế của Biệt Hàn sẽ ra sao? Thường Vũ Sinh cũng chỉ nghĩ ra được một giả thuyết đó chính là, Biệt Hàn tin rằng dù lấy một địch hai, hắn cũng dành được chiến thắng. Chẳng lẽ Biệt Hàn còn có đòn sát thủ ẩn giấu nào khác? Trong lòng Thường Vũ Sinh cũng cảm thấy nghi hoặc, hắn cũng không lập tức phát động tấn công bao vây Biệt Hàn, hai bên càng chiến đấu khốc liệt thì bên hắn càng có lợi. Chỉ cần hai bên chiến đấu càng khốc liệt thì thực lực của Biệt Hàn càng giảm, còn Hải Kim Vân lại không lo lắng việc thực lực giảm sút vì hắn có Thường Vũ Sinh đứng sau áp trận, còn Biệt Hàn lại không dám tiêu hao thực lực bởi vì hắn không có viện quân. Chiến đấu vẫn tiếp tục diễn ra, càng lúc càng khốc liệt. Thường Vũ Sinh cũng cảm thấy kính nể Biệt Hàn, Biệt Hàn không hổ danh là người có xuất thân Huyền Không tự, chiến pháp của hắn vô cùng tinh tế, các loại chiến trận hay phù trận đều được hắn vận dụng đến mức lô hỏa thuần thanh, thao tác chuyển đổi thế trận được hắn làm hết sức tự nhiên không chút dây dưa dài dòng. Hơn nữa trận pháp của hắn biến hóa rất đa dạng, khiến người ta không thể tưởng tượng nổi. Thế nhưng có kính nể cũng không thay đổi được sự thật hai bên đang là địch thủ, tình hình trước mắt làm cho Thường Vũ Sinh cảm thấy rất an tâm. Tuy bên trong trận chiến của hai người, ưu thế của Biệt Hàn càng lúc càng lớn, nhưng Thường Vũ Sinh biết rằng chiến thắng đang cách bọn họ rất gần. Chiến bộ của Hải Kim Vân chỉ còn lại một nửa quân số, nhưng năm phần thương vong ấy rất đáng giá, nó đã đánh đổi được một phần ba quân số của Biệt Hàn. Nếu một chi chiến bộ bình thường bị tổn thất một phần ba quân số, thì chi chiến bộ đó cũng sắp sụp đổ. Nhưng hai chi chiến bộ trước mắt vẫn đối chiến kịch liệt với nhau. Hải Kim Vân cũng giết đỏ cả mắt, còn Biệt Hàn vẫn lạnh lùng vô cảm như trước. Trong lòng Thường Vũ Sinh cũng thở dài, e rằng hôm nay sẽ có một Chiến tướng cường đại ngã xuống rồi. Trong mắt hắn hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, thời điểm xuất kích đã tới rồi!