Nơi này là một đình viện rất tinh mỹ, ở bên trong có một bạch y nữ tử ở phía sau ở trong hoa viên, bốn cô gái này mang theo một bờ eo nhỏ nhắn bước đi, trên tay xuất hiện một tấm lụa mỏng, đôi mắt xuân thủy khẽ đảo, trên tóc thì cài long phượng trâm. Đặc biệt cô gái này khí chất cao ngất, cao quý thanh nhã toàn thân toát ra một cỗ khí tức cao quý không nói nên lời. Đôi mắt trong sáng có thần, quả thực áp đảo mọi người. - Aizz, hắn nói tu vi của hắn tới Đấu Hoàng thì sẽ tới tìm ta, tại sao hiện tại vẫn chưa tới. Bạch y nữ tử nhìn bầu trời mà lầm bầm nói. Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt Nhạc Thành đã bế quan tu luyện bốn tháng, trong bốn tháng thời gian này Nhạc Thành đã có hai lần đột phá, một lần là đến Tích Cốc sơ kỳ một lần là đột phá đến Tích Cốc trung kỳ, mỗi lần tỉnh lại đột phá, Nhạc Thành đều có một nồng đậm linh khí ở bên trong, tu luyện như vậy quả là hưởng thụ với Nhạc Thành. Mà trong bốn tháng thời gian này, nhóm người Tư Mã Yên Nhiên cũng có không ít tiến bộ, Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình cũng đột phá tới Ngũ Phẩm Luyện Dược sư cao cấp, ở trong phòng linh khí nồng đậm cũng có tác dụng rất lớn đối với linh hồn lực của các nàng. Tô Hân Nhi hiện tại đã đột phá tới Ngũ tinh Đấu Vương, tốc độ như vậy khiến cho người khác phải sợ hãi, chỉ có Nhạc Kiều biết đó là do đan dược của Nhạc Thành, mà cũng nhờ đan dược của hắn mà tu vi của Nhạc Kiều cũng đạt tới tứ tinh đấu vương. Mà người tiến bộ nhanh nhất chính là Tư Mã Yên Nhiên, trong vòng ba tháng, Tư Mã Yên Nhiên đã từ tứ phẩm trung giai Luyện Dược sư đã đột phá tới ngũ phẩm cao cấp Luyện Dược sư, ngang bằng với bọn người Âu Dương Phiên Tình và Đỗ Mật Nhi. Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình nhìn thấy thực lực của Tư Mã Yên Nhiên thì vô cùng kinh ngạc, tu vi của cô nương này cũng thật nghịch thiên. Thực lực của bốn cô gái tăng vọt, bang phái Phá Quân Bang càng nổi tiếng, hầu như sinh ý của cả đấu khí học viện đều thuộc về bang phái này. Bởi vì thực lực của bốn cô nương này, ba người là ngũ phẩm cao cấp Luyện Dược sư, một người là ngũ tinh Đấu Vương, thực lực này ở vị trí số một số hai ở trong học biện, cộng thêm Nhạc Thành ở sau lưng, cho nên không biết thực lực của Phá Quân Bang đã đạt tới mức nào rồi. Hiện tại danh tiếng của Phá Quân Bang ở Đấu khí học viện đã đại chấn, càng ngày càng có nhiều người gia nhập vào, trong vòng bốn tháng, quy mô của Phá Quân Bang đã hơn hai trăm người, hơn nữa những người này đều cam tâm tình nguyện đi vào. Ở trong đình viện của Kiêu Hùng bang, trong một phòng rộng lớn có mười mấy người đang ở đó, những người này thực lực thấp nhất cũng là ngũ tinh đấu vương, thực lực cao nhất chính là cửu tinh đấu vương. - Nạp Tư Duy, Tuyết Lâm Bang của các ngươi nếu như không động thủ thì có thể không đến. Lương Hùng nói với một thanh niên mắt xanh mũi cao bên cạnh. - Lương Hùng, lần này ta muốn nói với ngươi ,chúng ta đồng tâm hành động, nếu không thì sẽ không đối phó được với Phá Quân Bang kia đâu. Người thanh niên này chính là Nạp Tư Duy, là nhân vật kinh khủng ở trong Phá Quân Bang. - Được rồi, ta đồng ý chúng ta cùng nhau hành động, ngươi dự định đối phó với tên Nhạc Thành kia làm sao? Trong ánh mắt của Lương Hùng hiện ra một tia lãnh ý. Nạp Tư Duy nói: - Tên Nhạc Thành này quá kiêu ngạo, lại đánh hoàng tử đế quốc Tuyết Lâm của chúng ta, ta tự nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn, hơn nữa Phá Quân Bang chiếm tới bảy phần sinh ý ở đấu khí học viện, ta thấy Tuyết Lâm Bang và Kiêu Hùng bang không thể sống yên ổn được. - Không sai, chúng ta nên giáo huấn tên tiểu tử Nhạc Thành này một chút, nếu không thì cả khu học viện cũ không ai không sợ hắn. Trong mắt Lương Hùng hiện ra một vẻ hận ý. - Được rồi, sáng mai chúng ta bắt đầu, trước hết là đối phó với Phá Quân bang, sau khi Nhạc Thành xuất quan chúng ta sẽ trực tiếp đối phó với hắn. Nạp Tư duy nói: - Ta dự định đuổi toàn bộ người của Phá Quân Bang đi, sau đó giáo huấn Tư Mã Yên Nhiên, nàng ta là hôn thê của Nhạc Thành phải không? - Được, cứ như vậy, chúng ta đồng loạt ra tay. Lương Hùng cười nói. Sáng sớm ngày hôm sau, người của Phá Quân Bang ở cửa ra vào đang buôn bán đan dược thì bỗng nhiên có một nhóm người đi tới dáng vẻ không tốt, một số người ở ngoài đã vào trong thông báo cho Quách Dương. Quách Dương mấy tháng nay xuân phong đắc ý, mặc dù chỉ có tu vi nhất tinh Đấu Vương nhưng hắn đã là trưởng lão của Phá Quân Bang, ở Phá Quân Bang, địa vị của hắn cũng không hề nhỏ, để củng cố thế lực của bang mà hắn đã lôi kéo không ít người gai nhập, trong đó cũng có ba người giữ chức trưởng lão như hắn, chỉ là ba người này đều có thực lực tứ tinh đấu vương. - Trưởng lão, không tốt, bên người không ít người tới đây gây phiền toái cho chúng ta. Một người của Phá Quân Bang nói với Quách Dương. - Cái gì? Quách Dương ngạc nhiên nói: - Là ai, có bao nhiêu, ngươi xem rõ chưa? - Hình như là người của Kiêu Hùng Bang và Tuyết Lâm Bang, đồng thời có chừng ba trăm người, ta xem rõ ràng rồi, người của bọn hắn ta đều biết. - Ngươi mau đi thông báo cho ba vị trưởng lão, ta trước hết báo cho bốn vị phó bang chủ. Sau đó Quách Dương bẩm báo, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình, Tô Hân Nhi, Tư Mã Yên Nhiên, bốn người biết tin tức này liền cảm nhận được Phá Quân Bang, chỉ thấy ba trăm người đã đến trước mắt. Sau đó tất cả người của Phá Quân Bang cũng đi ra, có tới gần hai trăm người, khí thế vô cùng đáng sợ. - Về sau, Phá Quân Bang của các ngươi đóng cửa đi, nếu như thấy Phá Quân Bang mở cửa thì Kiêu Hùng Bang và Tuyết Lâm Bang sẽ không cho các ngươi để yên. Một hắc sam thanh niên ngạo mạn nói. - Các ngươi là người của Kiêu Hùng bang phải không, gọi Lương Ngọc và Lương Hùng ra cho ta. Âu Dương Phiên Tình kêu lên. - Âu Dương tiểu thư, tiểu thư gọi ta có chuyện sao? Hai thân ảnh đi ra, chính là Lương Ngọc và Lương Hùng. - Các ngươi thật to gan, các ngươi đầu tiên cút cho ta, nếu không thì quay trở lại Tả Tinh Đảo, ta sẽ cho các ngươi đẹp mặt. Âu Dương Phiên Tình la lớn với Lương gia hai vị huynh đệ. - Âu Dương tiểu thư, tiểu thư mang thực lực của Linh Cảnh tông ra uy hiếp ta sao? Nơi này chính là đấu khí học viện, cho dù quay lại Tả Tinh Đảo thì thế nào, tiểu thư cho rằng Linh Cảnh tông ở Song tử Đảo thì mạnh sao, đừng quên còn có Hữu tinh đảo, Linh Cảnh tông, còn có đan môn Đỗ Mật Nhi, hai cô nương này nếu như rời khỏi Phá Quân Bang này thì ta sẽ cho một đường lui còn không thì ta cũng phải trực tiếp đối đầu với hai người. Lương Hùng cười lạnh nói. - Ngươi… Âu Dương Phiên Tình nhìn thấy bọn Lương Hùng không để mình vào mắt thì khuôn mặt đỏ bừng nhưng cũng không làm gì được. - Lương Hùng, Lương Ngọc, Phá Quân Bang chúng ta không đụng gì tới các ngươi, các ngươi tại sao muốn đối phó với chúng ta? Đỗ Mật Nhi mỉm cười nói. Sau khi Nhạc Thành bế quan, Tô Hân Nhi cùng với Tư Mã Yên Nhiên không quan tâm gì nhiều tới Phá Quân Bang, chức vị phó bang chủ chỉ là cho có mà thôi, còn Âu Dương Phiên Tình và Đỗ Mật Nhi thì hai người cũng để tâm không nhiều, nếu không nhờ vào Quách Dương thì Phá Quân Bang cũng không thể phát triển như vậy. - Không sai, Phá Quân Bang không chọc tới chúng ta nhưng tên Nhạc Thành kia chúng ta không thể bỏ qua. Lương Hùng nói. - Lương Hùng, tại sao ngươi lại vì một nữ nhân mà lề mề như vậy, trực tiếp động thủ, đem Phá Quân Bang hủy đi. Nạp Tư Duy từ từ đi ra, nói với tất cả người của Phá Quân Bang: - Các ngươi tốt nhất là rời khỏi Phá Quân Bang, nếu không nghe lời Nạp Tư Duy ta sẽ không khách khí. - Đúng là Nạp Tư Duy, đứng ở vị trí thứ nhất, Nạp Tư Duy. - Chúng ta làm sao bây giờ, chúng ta chắc chắn không phải là đối thủ, Lương Hùng cũng xếp vị trí thứ ba. - Sợ cái gì, bang chủ của chúng ta chẳng qua đang bế quan mà thôi, bang chủ mà xuất quan thì sẽ cho chúng đẹp mắt. Nhìn thấy Nạp Tư Duy, một số bang chúng của Phá Quân Bang cũng lo lắng, xếp ở vị trí thứ nhất không phải là dễ chọc vào. - Ai không cút ngay khỏi Phá Quân Bang thì ta cho họ đẹp mắt. Nạp Tư Duy quát lớn, ánh mắt quét qua người của Phá Quân bang. Nhìn thấy Nạp Tư Duy, bốn cô gái cũng đưa mắt nhìn nhau, thực lực của Nạp Tư Duy bọn họ biết rõ. Bốn cô gái cũng đã sớm nghe qua, Tư Mã Yên Nhiên bước lên nói: - Nạp Tư Duy, Phá Quân Bang không phải là nơi ngươi có thể làm chủ, ta cũng không sợ ngươi. Tư Mã Yên Nhiên hiện tại đã là ngũ phẩm cao cấp Luyện dước sư, tu vi có thể chống lại cùng với Nạp Duy Tư. - Có đúng không, ta trước hết đối phó với ngươi. Nạp Duy Tư đưa mắt nhìn Tư Mã Yên Nhiên, nhìn lên thân hình của nàng, hắn cảm nhận được một khí tức cường hãn. - Xoẹt. Nạp Duy Tư đột nhiên phát khởi công kích, đấu khí trong người chuyển động nghênh hướng về phía Tư Mã Yên Nhiên. Sắc mặt của Tư Mã Yên Nhiên hơi trầm xuống, Đan hỏa ngưng tụ lập tức đánh về phía trước. - A, a. Trong lúc mọi người đang suy đoán Tư Mã Yên Nhiên và Nạp Duy Tư ai mạnh hơn thì Nạp duy Tư đã lùi về phía sau cả chục thước, sau đó miệng phun ra máu tươi. - Chuyện gì xảy ra. Tư Mã Yên Nhiên cũng nghi ngờ, không ngờ mình vừa công kích đã đánh bay đối phương, thật là kỳ quái. - A, Nạp Duy Tư bị thương. Tất cả mọi người đều kỳ quái nhìn Nạp Duy Tư. Lương Hùng và Lương Ngọc hai vị huynh đệ sắc mặt cũng đột ngột trở nên khó coi, Nạp Duy Tư một chiêu đã bị đánh bị thương, đây rốt cuộc là chuyện gì. - Là ai, là ai đả thương ta, đi ra cho ta. Nạp Duy Tư bò lên từ dưới mặt đất, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Phá Quân Bang, người khác không biết nhưng hắn là người rõ ràng nhất, lúc mình phát đòn công kích với Tư Mã Yên Nhiên, đã có một luồng lực lượng lăng lệ đánh bay mình. - Con rắn chết, hắn đang gọi ngươi đó. Con mèo nhỏ Khiếu Thiên Hổ nói với Tử Điện Mãng ở trên xà nhà. Tử Điện Mãng đang ở trên cổ Khiếu Thiên Hổ, nói với Khiếu Thiên Hổ: - Chủ nhân nói chúng ta bảo vệ tốt cho nữ nhân của hắn là được rồi, về phần những chuyện khác để chủ nhân sau khi xuất quan rồi tính. Mọi người nghe được lời nói của Nạp Duy Tư thì quay đầu ra đằng sau tuy nhiên cũng không thấy gì. - Yên Nhiên, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình, Tô Hân Nhi ba cô gái này tiến lên hỏi Tư Mã Yên Nhiên. Tư Mã Yên Nhiên cũng lộ vẻ ngạc nhiên mà nói: - Ta cũng không biết, hẳn là có cao nhân giúp chúng ta. - Ngươi không đi ra phải không, ta cũng muốn biết rốt cục ai đánh lén ta. Nạp Duy Tư lại tức giận, toàn thân hắn bố trí một vòng tròn phòng ngự, muốn xông vào trong Phá Quân Bang. - xoẹt. Tất cả mọi người không nhìn thấy rõ ràng, thân hình của Nạp Duy Tư lại bay ra ngoài mấy chục thước. - Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh khủng mà trợn trừng hai mắt, đánh bay Nạp Duy Tư, người này rốt cục là ai, tu vi cửu tinh Đấu vương, cả học viện này ngay cả những trưởng lão cũng không làm gì được Náp Duy Tư, ai có thực lực này đây. - A… a. Trong lúc mọi người chưa hết kinh ngạc thì chỉ thấy Lương Hùng và Lương Ngọc hai người này cũng giống như diều đứt dây, bay ngược mà ngã xuống mặt đất. - Đại trùng, chủ nhân trước khi đi nói rằng muốn đem tên Lương Ngọc này giết đi. Tử Điện Mãng cất tiếng nói với Khiếu Thiên Hổ. Khiếu Thiên Hổ nói: - Hắn đáng giết, chỉ là để khi chủ nhân xuất quan rồi thu thập hắn. Lương Ngọc, Lương Hùng còn có Nạp Duy Tư ba người kinh khủng nhìn vào bên trong Phá Quân Bang, thật là đáng sợ, ngay cả thân ảnh cũng không nhìn thấy, chẳng lẽ đối phương là cường giả Đấu Hoàng sao? Ba người đưa mắt nhìn nhau, bây giờ bọn họ cũng không biết phài làm sao, vốn đang muốn gây một bài học cho Phá Quân Bang giờ mình bị giáo huấn ngược lại. - Các ngươi làm gì đó, còn không mau rời đi. Ở trên không trung có ba thân ảnh, người ở giữa chính là viện trưởng Hàn Giang Đào. - Viện trưởng. Tất cả mọi người đều hơi thi lễ, trong lòng suy đoán tại sao hôm nay Viện trưởng lại để ý tới loại chuyện này. - Nạp Duy Tư, Lương Hùng hai người các ngươi hãy lập tức rời cho ta. Sắc mặt của Hàn Giang Đào hơi trầm, lập tức la lớn với hai người. - Viện trưởng, chúng ta… Lương Ngọc và Nạp Duy Tư đều không phục, viện trưởng nói rõ là muốn trợ giúp Phá Quân Bang. Hàn Giang Đào cất tiếng nói: - Về sau các ngươi làm gì cũng mặc kệ, nhưng nếu như đối phó với Phá Quân Bang thì trước tiên sẽ bị khai trừ khỏi đấu khí học viện, nhớ kỹ đó. - Vâng. Hai người oán hận nhìn người của Phá Quân Bang rồi nói với Hàn Giang Đào: - Viện trưởng, chúng ta biết. - Còn không mau lui xuống. Sắc mặt của Hàn Giang Đào trầm xuống. - Chúng ta đi. Nạp Duy Tư và Lương Ngọc nhìn viện trưởng, hậm hực rời diết. - Viện trưởng, chúng ta không nên nhúng tay vào những chuyeej này. Một trưởng lão ở cạnh nói với Hàn Giang Đào. Hàn Giang Đào thở dài một hơi: - Các ngươi thì biết gì, ta đây là cứu bọn họ, nếu không nghe lời, với tính cách của Nhạc Thành thì bọn họ thê thảm rồi. - Viện trưởng, ý của viện trưởng là Nạp Duy Tư và Lương Hùng không phải đối thủ của Nhạc Thành? Một vị trưởng lão không tin nói. - Hai vị, đa tạ hạ thủ lưu tình với đấu khí học viện. Hàn Giang Đào không để ý tới hai vị trưởng lão mà hướng lên trên xà nhà truyền âm nói: - Tuy nhiên về sau hai vị không nên ra tay ở Đấu Khí học viện nữa, nếu không nghe thì tại hạ cũng đành phải mời hai vị ra khỏi đây. - Lão gia này đừng đe dọa chúng ta, chúng ta chỉ phụng mệnh chủ nhân ở đây giám hộ mà thôi, chỉ cần người khác không tìm đến gây phiền toái thì chúng ta sẽ không xuất thủ, chỉ là những người kia còn dám tới gây khách khí thì ngay cả học viện của ngươi ta cũng sẽ phá hủy. Tử Điện Mãng dùng linh hồn âm trả lời. - Đa tạ viện trưởng. Nhìn thấy viện trưởng đến giúp đỡ mình, bốn cô gái thi lễ với Hàn Giang Đào. - Aizz.. Hàn Giang Đào thở dài một hơi rồi nói: - Không có việc gì, ta đi trước. - Con rắn chết, thực lực của lão gia hỏa kia thật lợi hại, đã phát hiện ra chúng ta. Sau khi mọi người rời đi, Khiếu Thiên Hổ nói với Tử Điện Mãng.